Vô Thượng Thần Đế

Chương 1588: Vẫn có người không tin

- Ngươi xem thường ta sao? Khiêu chiến ta, lại không xuất ra toàn bộ thực lực đến!
- Tốt, như ngươi mong muốn.
Mục Vân nhẹ gật đầu, bàn tay vung lên, Hắc Dận Kiếm xuất hiện trong tay, một kiếm chém ra.
Khanh...
Kiếm cùng kiếm giao minh khiến người ta cảm thấy không khí đều ẩn ẩn run rẩy.
Hiện tại, các đệ tử quan sát giao chiến sớm đã đi ra bên ngoài, tiến hành quan sát.
Lục Khiếu công kích lăng lệ bá đạo, Mục Vân lại là phòng thủ tinh tế, căn bản không có hạ sát thủ.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người cảm giác được.
Mục Vân tựa hồ bất cứ lúc nào có thể đánh bại Lục Khiếu, nhưng lại để cho Lục Khiếu xả giận trước.
Thực sự rất kỳ quái.
Chiến Thiên Linh đứng ở đằng xa, thấy cảnh này, khóe miệng hơi nâng lên.
- Xem ra Mục Vân này cũng không phải tự nguyện khiêu chiến.
Chiến Thiên Linh gật đầu cười nói:
- Không nghĩ tới, Phái chủ quả nhiên vô cùng coi trọng hắn.
Nghe đến lời này, mấy người khác không hiểu ra sao.
Phanh...
Mà ngay lúc này, giữa sân vang lên một tiếng phanh, Lục Khiếu ra một kích toàn lực lao thẳng tới Mục Vân.
Nhưng lại bị Mục Vân dễ như trở bàn tay đón đỡ.
Ngược lại Lục Khiếu, công kích bị thay đổi, kém chút bởi vậy tạo thành lực lượng của mình phát tiết, làm bị thương chính mình.
Thấy cảnh này, Lục Khiếu bi phẫn.
- Ta thua!
Lục Khiếu vô lực nói.
- Đã nhường!
Mục Vân thu kiếm, quay người đi xuống lôi đài.
- Ngươi vì cái gì tha cho ta?
Lục Khiếu mở miệng quát:
- Ngươi vốn có thể chém giết ta, bên trên sàn khiêu chiến, sinh tử do trời định, ngươi không cần nhường ta.
Nghe thấy đối phương nói vậy, Mục Vân quay người, chậm rãi nói:
- Đảng tụ các ngươi tặng cho ta lễ vật chúc mừng, một mực chưa kịp cảm tạ, hiện tại cảm tạ không muộn chứ.
Phương xa, Chiến Thiên Linh nghe lời này, mỉm cười.
- Xem ra, thật bị Phái chủ ép, bất quá thực lực kẻ này đúng là để người cảm thấy kinh ngạc, đối phó Lục Khiếu, tựa hồ chỉ là tùy ý giao thủ, cũng không có nhìn thấy hắn sử xuất kiếm pháp gì.
Thần thái trong mắt Chiến Thiên Linh càng đậm.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân đã đi xuống lôi đài.
Mà đột nhiên, Mục Vân ngừng lại, nhìn đám người.
- Trận khiêu chiến tiếp theo...
Trận khiêu chiến tiếp theo?
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, mấy người tại chỗ đều sững sờ.
Mục Vân còn muốn tiếp tục khiêu chiến?
- Trận tiếp theo khiêu chiến... Tiêu Mị, ba ngày sau, gặp trên sàn khiêu chiến.
Vừa nghe lời này, toàn trường xôn xao.
Ba ngày sau, Mục Vân thế mà muốn khiêu chiến Tiêu Mị.
Tiêu Mị, thành viên Phượng Minh đảng, tâm phúc bên người Phượng Như Ý, Mục Vân muốn làm gì?
Hắn chuẩn bị khiêu chiến từng đệ tử bên trong các đại đảng phái à?
- Ta, Tiêu Mị, đáp ứng!
Ngay lúc này, Tiêu Mị đứng ra, chậm rãi thi lễ, nhìn Mục Vân nói:
- Đến thời điểm đó, hi vọng Mục sư đệ xuất ra thực lực bản thân ứng đối, nếu không, bên trên sàn khiêu chiến, sinh tử do trời định.
- Nhất định!
Mục Vân vừa dứt lời, chắp tay rời đi.
Nhìn thân ảnh Mục Vân rời đi, sắc mặt từng người của Phượng Minh đảng đều thay đổi.
Phượng Tiên Nhi khẽ nói:
- Tỷ tỷ, Mục Vân này, ta thấy là trước tiên đánh mặt Chiến Linh đảng, lại đánh mặt Phượng Minh đảng chúng ta, sau đó chính là Thái Tử đảng, đây là đang báo thù.
- Xem ra lần trước ở bên trong Ngự Thần đại lục, chúng ta không tính toán với hắn, hắn ngược lại tìm chúng ta gayay phiền phức.
Phượng Tiên Nhi tức giận hừ hừ.
Phượng Như Ý nhíu đôi mi thanh tú, lại nhìn Tiêu Mị nói:
- Mị Nhi, ngươi có mấy phần thắng?
- Dùng hắn biểu hiện hôm nay... Chín thành.
- Chín thành sao?
Phượng Như Ý chậm rãi nói:
- Đã như vậy, cho ngươi một viên đan dược này, ta không cần chín thành, ta cần chính trăm phần trăm thành công.
Phượng Như Ý nói, trong tay xuất hiện một mai đan dược.
Trong nháy mắt nhìn thấy đan dược, trong mắt Tiêu Mị đầy cuồng hỉ, bỏ vào trong túi, gật đầu nói:
- Tỷ tỷ yên tâm, không có nhục sứ mệnh.
- Ừm!
Phượng Như Ý nhìn về phía trước, chậm rãi nói:
- Chiến Linh đảng bị giẫm, Phượng Minh đảng chúng ta sẽ để cho hắn biết, nữ nhân là ngàn vạn không thể gây vào.
Nghe đến lời này, mấy nữ tử trang điểm khác nhau, xinh đẹp như hoa bên người Phượng Như Ý nhìn bóng lưng Mục Vân rời đi, đều mang theo ý tức giận.
Mà Mục Vân đang rời đi lại không có tâm tình suy nghĩ những thứ này.
Lúc giao thủ cùng Lục Khiếu, hắn đã lưu thủ, Chiến Thiên Linh không ngốc, hẳn là có thể nhìn ra.
Đương nhiên, những người khác không ngốc, cũng có thể nhìn ra được.
Bất quá, hắn liên tục cường điệu là Phái chủ để hắn khiêu chiến, những người này tựa hồ không tin.
Điểm này, Mục Vân cũng không có bất kỳ biện pháp nào.
Bọn hắn không tin, vậy dứt khoát xem như cơ hội cho mình đề thăng.
Chiến một trận kết thúc, Mục Vân trở lại phía trên sơn phong của mình.
Bế quan!
Hiện tại, năm mươi chín chu thiên Tiên khí vận chuyển, lực lượng đề thăng, đã đến đỉnh điểm cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên.
Nhưng Mục Vân vẫn không có gấp đem vận chuyển mươi chín tiểu chu thiên, ngưng kết thành sáu mươi chu thiên, chuyển hóa thành một đại chu thiên.
Không đột phá thì thôi, một khi đột phá, cần gậy dài trăm thước, tiến thêm hai bước.
Bên trong thời gian ba ngày, toàn bộ Nhất Diệp kiếm phái triệt để náo nhiệt.
Mục Vân dẫn đầu khiêu chiến Lục Khiếu, cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên, đối mặt cảnh giới lục phẩm Nhân Tiên, nhìn rất nhẹ nhõm.
Kế tiếp, chính là Phượng Minh đảng Tiêu Mị.
Tiêu Mị nữ nhân này, danh khí rất lớn bên trong Phượng Minh đảng.
Trong âm thầm, hạch tâm đệ tử đặt cho nàng danh hiệu - Xà Hạt Độc Phụ.
Danh tự rất ác độc, thế nhưng các hạch tâm đệ tử lại cảm giác, rất phù hợp với nữ đệ tử dáng dấp yêu mị kia.
Danh khí người này rất vang dội bên trong toàn bộ Nhất Diệp kiếm phái, trời sinh phóng đãng, chuyên môn thông đồng các đệ tử Diệp hệ tiến hành song tu.
Bình thường, nam đệ tử bị nàng thông đồng, hoặc tu vi trì trệ không tiến, hoặc tu vi rút lui.
Nữ nhân này quả thực chính là sát tinh bên trong Nhất Diệp kiếm phái.
Thế nhưng từng ngày, mỗi năm, vẫn có rất nhiều nam đệ tử cắm ở trong tay nàng.
Ai cũng biết trên đầu chữ sắc có cây đao, thế nhưng rất nhiều nam đệ tử lại không quản được hai lạng thịt bên dưới của mình.
Cho nên, khi Mục Vân nói khiêu chiến Tiêu Mị, rất nhiều nam đệ tử trong tông môn đều nhịn không được thở dài một hơi.
Bọn hắn e ngại Tiêu Mị, thế nhưng bọn hắn càng sợ mình ngày đó không chịu được dụ hoặc lên giường Tiêu Mị, như vậy, một thân tu vi liền triệt để bị hủy.
Ba ngày thời gian, không hề dài, Mục Vân ở trên sơn phong tĩnh tọa một hơi chính là ba ngày, không nói một lời, đám người Lâm Chi Tu cũng không biết hắn đang suy nghĩ gì.
Nhưng thi đấu sắp đến.
Một ngày này, xung quanh sàn khiêu chiến, người đông nghìn nghịt.
Ngoài dự liệu, người Chiến Linh đảng cũng tới.
Lục Khiếu bại trong tay Mục Vân, hiện tại nhìn qua, tựa hồ hoàn toàn không thèm để ý, ngược lại là dẫn đầu Chiến Thiên Linh đến xem so đấu.
Nhìn giữa sân người đông nghìn nghịt, trên mặt phổ thông không thể lại phổ thông hơn của Chiến Thiên Linh lộ ra mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận