Vô Thượng Thần Đế

Chương 4182: Tuyệt Đối Là Trọng Bảo (2)

Tinh Vô Ngân không có nhiều lời.
Vạn Đỉnh Tông năm đó mặc dù không đủ tư cách trở thành tứ đẳng tông môn. Thế nhưng tông chủ lại là đạt tới cảnh giới Đế Quân.
So sánh với tứ đẳng thế lực Xích Dương Thánh Quốc hiện giờ, Vạn Đỉnh Tông đúng là không đáng nhắc tới. Thế nhưng tứ đại tông môn buộc lại, đều so ra kém Vạn Đỉnh Tông.
Nếu đi xuống, khai quật di chỉ Vạn Đỉnh Tông, nói không chừng, có thể tìm được bí mật thật lớn.
Long Thương Hải lại buồn bực nói:
- Ta từng ở Xích Dương Thánh Quốc, nghe qua một lời đồn.
- Theo truyền thuyết, năm đó, Vạn Đỉnh Tông tông chủ Vạn Trường Sinh, xuất thân từ Xích Dương thánh quốc. Chỉ là người này, thiên phú bình thường, nghị lực bình thường, nhưng ngẫu nhiên, tiến vào tử địa của Vô Giản Cổ Sơn, không chết, còn tăng lên nhanh chóng.
- Thời gian ngắn ngủi ngàn năm, đạt tới cảnh giới Đế Quân, khai tông lập phái.
Long Thương Hải nhìn ba người, bình tĩnh nói:
- Tựa hồ, người này, lấy được một món chí bảo từ trong Vô Giản Cổ Sơn.
Chí bảo?
Nghe được lời này của Long Thương Hải, ba người Lưỡng Nghi Các Chủ, giờ phút này tràn đầy hứng thú.
Long Thương Hải tiếp tục nói:
- Nghe nói... Đó là một hồng hoang chí bảo.
Bốn chữ Hồng Hoang chi bảo xuất hiện, trong phút chốc, Lưỡng Nghi các chủ, Vô Lượng đạo nhân và Tinh Vô Ngân, hai má đều run rẩy.
Hồng hoang chí bảo.
Đó là tồn tại vượt qua cổ thần khí, vượt qua chí tôn thần khí.
Trong toàn bộ thiên địa, trong đại thiên thế giới, hồng hoang chi bảo mới có bao nhiêu?
Chẳng lẽ, Vạn Trường Sinh thật sự chiếm được hồng hoang chi bảo?
- Xích Dương thánh quốc những năm gần đây vẫn không có buông tha truy xét Vạn Đỉnh Tông.
- Chúng ta cũng biết, Xích Dương thánh quốc, Đế Quân làm đỉnh, Thánh Quân, Quân Vương, không ít.
- Có thể làm cho Xích Dương thánh quốc vẫn nhớ mãi không quên...
Long Thương Hải không có tiếp tục nói tiếp.
Tinh Vô Ngân giờ phút này nhìn về phía Long Thương Hải.
- Ý tứ của Long tông chủ, nơi này đáng để xem?
- Chẳng qua, Long tông chủ tựa hồ cũng lo lắng, mình sẽ chết ở đây, vậy tam đại tông môn chúng ta, thôn tính Thương Long tông ngươi?
Bốn người ở đây, đều là lão hồ ly, ai không rõ ai?
Long Thương Hải có lòng thăm dò, nhưng lại không nắm chắc.
Lo lắng mình chết ở đây, Thương Long Tông xong đời.
Nếu như không ném ra chút tin tức nặng đô, ba người bọn họ có thể sẽ do dự.
Giờ phút này nói ra đại bí mật, chính là vì hấp dẫn ba người bọn họ.
Long Thương Hải cười cười, vẫn không phủ nhận.
- Vậy ý của các ngươi thì sao?
Nhìn ba người, Long Thương Hải lại nói:
- Nếu có một kiện hồng hoang chi bảo, mọi người cam tâm buông tha sao?
- Nơi này vừa mới xuất hiện, chỉ là di chỉ Đông Hổ tông xuất thế.
- Nhưng nếu di chỉ Vạn Đỉnh Tông xuất thế, vậy chỉ sợ, Xích Dương thánh quốc, cũng phải đến chen một cước.
Long Thương Hải nói không phải không có đạo lý.
Nguy cơ và cơ hội cùng tồn tại.
Tất cả họ đều hiểu điều đó.
- Nếu ngươi nguyện ý nói nhiều một chút, có lẽ, chúng ta có thể cùng ngươi đi xuống.
Vô Lượng đạo nhân giờ phút này cười nói.
Long Thương Hải mỉm cười.
- Nghe nói, hồng hoang chi bảo kia, là một cái đỉnh.
Đỉnh!
Nghe lời này, ba người còn lại, trong lòng đều có suy nghĩ.
Thần binh loại đỉnh, bản thân rất thưa thớt.
Đỉnh, bất kể là tứ giác phương đỉnh, hay là tam cước viên đỉnh, đều cực kỳ khó chế tạo.
Nhưng uy lực lại hết sức cường đại.
Công kích đủ mạnh.
Phòng thủ đủ cứng nhắc.
- Chẳng lẽ là...
Lưỡng Nghi các chủ giờ phút này đột nhiên nói.
- Cái gì?
Ba người đều nhìn về phía Lưỡng Nghi các chủ, vội vàng hỏi.
- Không có gì... Không thể nào...
Lưỡng Nghi các chủ lắc đầu cười khổ.
Đối với việc này, ba người Long Thương Hải cũng không để ý.
- Các vị, suy nghĩ như thế nào?
Long Thương Hải lại nói:
- Vào, hay là không vào?
- Đi!
Vô Lượng đạo nhân cười hắc hắc nói:
- Chúng ta bước vào Quân Vương, đời này vô vọng đột phá, nếu không tìm kiếm cơ duyên, đời này cũng cứ như vậy!
- Tốt!
Tinh Vô Ngân cũng gật đầu.
Lưỡng Nghi Các Chủ giờ phút này cười nói:
- Ta đương nhiên cũng sẽ đi.
Bốn người nhìn nhau, bàn tay vung lên, mọi người phía sau, dựa vào nhau.
- Bốn người chúng ta, trước xem xét, có thể tiến vào, cũng không có nguy hiểm, các ngươi lại tiến vào.
Bàn tay Long Thương Hải vung lên.
Bốn thân ảnh, mặt ngoài nổi lên ánh sáng.
Nhân Quân ngũ tạng thần cảnh.
Địa Quân Lục phủ thần cảnh.
Thiên Quân Thất Nguyên Thần Cảnh.
Mà vượt qua Thiên Quân, chính là Quân Vương cảnh.
Quân vương Thần Cốt Cảnh, chia làm bốn giai đoạn lớn.
Thiết Cốt Cảnh, Ngân Cốt Cảnh, Kim Cốt Cảnh, Ngọc Cốt Cảnh.
Tứ đại tông chủ, đều ở tầng thứ Thiên Quân Thiết Cốt Cảnh.
Bốn đạo thân ảnh rơi xuống.
Võ giả tứ đại tông môn lẳng lặng chờ đợi.
......
Cùng một lúc, ở phía bên kia.
Mục Vân đang đi ở trong cổ địa phía dưới.
Trên bầu trời, ánh lửa chiếu rọi, cả vùng đất cổ, giờ phút này giống như ban ngày.
Bất quá bị hỏa quang như vậy bao phủ, phía dưới mặt đất, cũng là cực nóng không gì sánh được.
Mục Vân ở trong cổ địa, nhìn xung quanh.
Bàn Cổ Linh bên kia, truyền đến tin tức.
Xuống, không chỉ một mình hắn.
Đinh Tịch và Tông Bác Minh.
Nhiếp Song Ngữ và Tưởng Tự Như.
Cùng với Vạn Thịnh Danh, mấy người Lương Hoành, cũng đều đi xuống nơi này.
Mục Vân ngũ tạng thần cảnh, giờ phút này toàn thân cao thấp, lực lượng bắt đầu khởi động.
Thế nhưng, đối mặt với cao thủ cấp độ Địa Quân, mạnh yếu, thật đúng là khó nói.
Quan trọng nhất là, mấy người kia, đều muốn giết hắn.
Đối mặt với một người còn tốt, vạn nhất bị triền đấu, đó chính là một đám.
Mục Vân còn chưa tự đại đến mức có thể chống cự sự liên hợp của lục đại cao thủ. Địa Quân
Ở đây, được xây dựng xung quanh, khá độc đáo.
Mỗi một tòa lầu các, tháp cao, phía trên đều sừng sững một tòa cự đỉnh.
Mục Vân đoán không kém.
Nơi này, hẳn là nơi của tông môn Vạn Đỉnh Tông.
- Quy Nhất!
Mục Vân mở miệng nói: - Đừng giả chết, vừa rồi ngươi nói, phía dưới có thứ tốt, thứ tốt ở nơi nào?
- Ta không giả chết.
Quy Nhất giờ phút này mở miệng nói:
- Đúng là có thứ tốt.
- Chẳng qua, dựa vào năng lực của ngươi, sợ là không chiếm được, ta một mực dò xét, có biện pháp gì, có thể cho ngươi tới gần nó.
- Rốt cuộc là cái gì?
- Ta cũng nói không chừng.
- Quy Nhất có chút chờ mong nói:
- Nhưng ta có thể cảm giác được, tuyệt đối là trọng bảo, thứ tốt.
Mục Vân bĩu môi.
- Chẳng lẽ là hồng hoang thập tam bảo?
Mục Vân trêu chọc nói.
- Không kém bao nhiêu.
Quy Nhất giờ phút này trầm giọng nói.
Lần này, đến lượt Mục Vân kinh ngạc.
Không kém bao nhiêu?
Hồng Hoang thập tam chí bảo là khái niệm gì?
Chỉ đứng sau sự tồn tại của tứ đại bản nguyên.
Quy Nhất cư nhiên nói không kém bao nhiêu.
Mục Vân giờ phút này, nhất thời lấy lại tinh thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận