Vô Thượng Thần Đế

Chương 2861: Chuyện lớn không tốt

- Ngươi có thể xử lý?
Hề Tinh Nhi nhìn Mục Vân nói:
- Phong Linh Tiêu kia chính là đệ tử nội tông vừa thăng chức, tuy là Địa Thần sơ kỳ, nhưng thiên phú rất tốt, ở Phong Vân Hội, cũng được coi trọng, hai vị hội trưởng Phong Vân hội Phong Hành Thiên cùng Vân Quý hai người, rất chú ý hắn.
- Ngươi có nắm chắc đối phó?
- Hẳn là... Có thể!
Mục Vân chua xót cười nói.
Đắc tội Phong Linh Tiêu, hắn ngược lại không sợ, chỉ là Hề Tinh Nhi chính là đệ tử phong hào, vì hắn xuất đầu, chỉ sợ phiền toái lớn hơn phía sau, đang chờ hắn.
- Được rồi được rồi, có danh tiếng của ta ở đây, ai dám trêu chọc ngươi, ta giúp ngươi đánh hắn.
Hề Tinh Nhi có tư thế nữ anh hùng, nhìn Mục Vân.
Đối với việc này, Mục Vân chỉ có thể cười chua xót.
- Mau đi, ta muốn khai lô luyện đan, là một lần cơ hội học tập rất tốt cho ngươi.
Hề Tinh Nhi nhịn không được nói:
- Nói thật, ngươi đến làm phụ tá cho ta, rất thoải mái, đổi lại là những người khác, thật sự có chút không thể tiếp nhận, quá phiền lòng.
- Đã như vậy, mời đi.
- Tốt!
Hai người kết bạn tiến vào trong đan viện...
Một trận phong ba dường như đã kết thúc.
Bên này, Phong Linh Tiêu đã hoàn toàn thẹn quá hóa giận.
- Đáng giận.
Trong lầu các của đệ tử nội tông tầng tầng lớp lớp, Phong Linh Tiêu hiện tại tức giận không thôi.
Vết sưng trên gương mặt hắn, hiện tại đã dần dần biến mất, nhưng vết thương trong lòng lại không cách nào biến mất.
Hiện tại, toàn bộ đệ tử nội tông, ngoại tông, không ai không phải đối đãi hắn như trò cười.
Muốn đối phó với một đệ tử ngoại tông, ngược lại bị hậu trường nhà người ta hung hăng tát hai cái, đây quả thực là vô cùng nhục nhã.
Giờ khắc này, Phong Linh Tiêu có thể nói đầy bụng lửa giận không có chỗ để phát.
- Linh Tiêu, bớt giận, bớt giận...
Bên cạnh, một gã mập mạp trấn an nói:
- Việc này, tuyệt đối không thể cứ như vậy mà quên đi, chẳng qua, hiện tại cũng không phải lúc so đo với hắn, ở trong tông môn, Hề Tinh Nhi che hắn, muốn động thủ, không nói đến tông quy, chỉ cần Hề Tinh Nhi, chính là vòng không qua được.
- Ta hiểu!
Phong Linh Tiêu âm lãnh nói:
- Người này, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Linh Tiêu.
Chi nha một tiếng, cửa sân bị đẩy ra, hai đạo thân ảnh hiện tại song song mà đến.
- Phong hội trưởng.
- Vân hội trưởng.
Nhìn thấy hai nam tử xuất hiện, Phong Linh Tiêu thần sắc chấn động.
- Ngồi đi!
Phong Hành Thiên nhìn Phong Linh Tiêu, nói:
- Ta biết, ngươi là vì Phong Vân Hội chúng ta, đều do ta cùng Vân Quý vô năng, không thể đột phá đến Thiên Thần cảnh, trở thành đệ tử danh hào, nếu không, ngươi cũng không đến mức bị Hề Tinh Nhi khi nhuch như thế...
- Hai vị hội trưởng.
Phong Linh Tiêu đột nhiên ngửa đầu nói:
- Không trách hai vị hội trưởng, muốn trách, chỉ có thể trách Mục Vân kia khinh người quá đáng, chèn ép thành viên ngoại tông ta, người này, đáng giận.
- Việc này còn phải điều tra, Mục Vân này, có phải sau lưng có người duy trì hắn làm như vậy hay không, chuyện này, không chỉ là chuyện của ngươi, mà còn là chuyện Phong Vân hội của chúng ta!
Vân Quý mở lời:
- Linh Tiêu, ngươi yên tâm, ta nhất định cho ngươi một cái công đạo.
- Cảm ơn hội trưởng.
Hai người lại an ủi Phong Linh Tiêu vài câu, lúc này mới cáo từ rời đi.
Mà cùng lúc đó, bên trong Già Thiên hội, đệ tử ngoại tông cũng tụ tập cùng một chỗ, tiến hành một cuộc hội nghị bí mật.
Mục Vân không biết, bởi vì hắn, bởi vì Hề Tinh Nhi xuất động, hoặc sáng hay tối, rất nhiều người, bắt đầu để mắt tới hắn.
Cho dù Mục Vân biết, cũng sẽ không để ý.
Hắn vốn giết người lập uy.
Bây giờ đã được thực hiện.
Người giết, uy lập, từ đó, bên trong ngoại tông, ai muốn tìm hắn gây phiền toái, vậy thì cần phải suy nghĩ.
Trải qua lúc này, Mục Vân cũng hoàn toàn an ổn, chuẩn bị đột phá. Hắn ở cảnh giới Chân Thần đỉnh phong, đã đủ tích lũy, có thể chuẩn bị tiến vào cảnh giới tiếp theo.
Trong đan phòng, một trận đan hương tràn ra.
Trong tay Mục Vân nắm chặt ba viên đan dược màu xanh lục tròn trịa trong suốt.
- Thánh Thai linh đan.
Thánh Thai linh đan, đan dược thượng phẩm trong Chân Nguyên thần đan.
Đan dược này, chính là thần đan đề cao tăng lên tỷ lệ ngưng kết ấn ngân, hơn nữa đan phương, rất ít khi nhìn thấy ở thần giới hiện tại.
Đây cũng là Thái gia gia nói cho hắn biết đan phương Chân Nguyên Thần Đan.
Ba khỏa thượng phẩm Chân Nguyên Thần Đan - Thánh Thai linh đan, đủ để tăng lên tới cảnh giới Chân Thần viên mãn.
Đứng dậy, Mục Vân thu lại đan dược, muốn rời khỏi đan viện. Chi nha một tiếng vang lên, hiện tại, cửa phòng đan thất, lại đột nhiên bị mở ra.
- Xin chào, Tinh Nhi đại sư không có ở đây.
Đầu Mục Vân cũng không ngẩng lên, mở miệng đáp lại.
- A, nàng không có ở đây, tìm ngươi cũng như nhau.
Một tiếng đáp lại nhàn nhạt vang lên, mang theo tiếng ma tính khiến người ta không thể kháng cự.
Ngẩng đầu, một thân ảnh xuất hiện trước mắt Mục Vân.
Một thân trường sam màu lam nhạt, một tay buông xuống trước người, tay kia chắp ở phía sau, trên mặt tươi cười nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác âm u nhưng cũng không âm trầm.
- Vị sư huynh này, có chuyện gì?
Mục Vân đứng dậy, nhìn nam tử trước người, chắp tay nói.
- Lúc trước cùng Tinh nhi nói qua, mang nàng đến Táng Kiếm mộ lấy một thanh kiếm, hôm nay sao lại không có ở đây?
Người này gật đầu nói:
- Nhưng không ngại, ngươi đi với ta, cũng giống nhau.
- Cái này... Ta e là không ổn lắm.
- Không sao, chỉ lấy kiếm mà thôi.
Mục Vân lại nói:
- Nhưng ta nghe các trưởng lão lúc trước nói, Táng Kiếm mộ là nơi chết, không thể tiến vào trong đó...
- Đó là đối với đệ tử ngoại tông cùng đệ tử nội tông các ngươi mà nói, đệ tử phong hào sẽ có được lệnh bài của tông môn, có cơ hội tiến vào trong Táng Kiếm mộ chọn trường kiếm.
- Đã như vậy, được rồi.
Mục Vân gật gật đầu, thu hồi Thánh Thai Linh Đan, theo lam y nam tử rời đi.
- Không biết sư huynh xưng hô như thế nào?
- Lạc Hà.
Lam sam nam tử thản nhiên nói:
- Gọi ta Lạc Hà là được.
- Lạc sư huynh.
Mục Vân chắp tay nói:
- Trước khi Tinh Nhi đại sư rời đi, dặn dò ta chiếu cố đan thất, ta đi nói với Lâm Tuấn Kiệt một tiếng, miễn cho Tinh Nhi đại sư trở về, tìm không thấy ta.
Nghe được lời này, Lạc Hà nhướng mày, có vẻ có chút không kiên nhẫn. Đang lúc này, hai người đi tới đan viện đại môn.
- Lâm huynh.
- Ai, Mục huynh!
Lâm Tuấn Sinh nhìn thấy Mục Vân, cũng nhiệt tình chào hỏi.
- Ta theo Lạc Hà sư huynh đi giúp Tinh Nhi đại sư lấy đồ, Tinh Nhi đại sư nếu đã trở lại, ngươi nói cho nàng biết một tiếng.
- Tốt!
Mục Vân nhìn Lâm Tuấn Sinh, theo Lạc Hà rời đi.
Thấy hai người cùng nhau rời đi.
Lâm Tuấn Sinh nói thầm:
- Lạc Hà sư huynh? Lạc Hà sư huynh nào?
- Lạc Hà.
Đột nhiên, sắc mặt Lâm Tuấn Sinh trắng bệch.
Bên trong Kiếm Thần Tông, chỉ có một Lạc Hà, nổi danh nhất, đó chính là Minh chủ Chiến Minh - Lạc Hà, đệ tử phong hào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận