Vô Thượng Thần Đế

Chương 2564: Lạnh nhạt (1)

- âm Vân Trúc.
Lạc Tường giờ phút này rít gào.
- Ngươi muốn dẫn dắt Thiên âm tông chúng ta đi đến con đường diệt vong hay sao? Kinh Thiên Môn thống nhất khu vực Tây Nam, chính là xu thế chung, ngươi đừng làm bậy.
- Lạc Tường.
Thân thể mềm mại của âm Vân Trúc tức đến run rẩy, quát:
- Ngươi là muốn mang Thiên âm Tông chúng ta vào tuyệt lộ sao? Kinh Thiên Môn muốn nuốt vào Thiên âm tông ta, giết địch một ngàn, tự tổn tám trăm. Ngươi làm như thế, có xứng làm Trưởng lão Thiên âm Tông ta?
- Lão phu không xứng? Lão phu chỉ muốn Thiên âm Tông giảm bớt thương vong.
- Ngươi......
- Được rồi được rồi.
Nghe được điều này, Mục Vân thật sự không nói nên lời.
- Lạc Tường rõ ràng là muốn đầu nhập vào Kinh Thiên Môn, thay vào vị trí tông chủ của ngươi, ngươi nói nhảm với hắn làm cái gì giết là được.
Mục Vân có chút không kiên nhẫn nói:
- Chỉ là Kinh Thiên Môn, nếu âm tông chủ đáp ứng, Thiên âm Tông các ngươi ngày sau quy thuận Mục Vân ta. Tự ta giết đám người này.
Lời này vừa nói ra, Tần Hải Thiên cùng trưởng lão khác kinh ngạc nhìn Mục Vân.
Mục Vân.
Vẻ mặt Lục Khiếu Phong giờ khắc này cũng ngốc trệ.
- Ngươi...... Ngươi ngươi ngươi......
- Ngươi cái gì mà Ngươi.
- Không phải ngươi ở Gia Cát phủ sao?
Lục Khiếu Phong run rẩy nói.
- Tin tức ngươi quá lạc hậu.
Mục Vân cười nói.
- Ta đã rời khỏi Gia Cát phủ một thời gian... -
- Mục Vân, ngươi là Mục Vân.
Tần Hải Thiên nhìn Mục Vân, nói:
- Ngươi'... Ngươi cũng muốn thôn tính Thiên âm tông chúng ta?
Mục Vân cười nói:
- Không phải thôn tính, Thiên âm Tông các ngươi còn là bá chủ khu vực Tây Nam, bất quá, Luân Hồi điện, sẽ là chủ nhân mới của các ngươi.
- Đương nhiên, ta không phải thỏa thuận cùng các ngươi, mà là nói cho các ngươi biết.
Mục Vân nói tiếp:
- Hoặc là, bị Kinh Thiên Môn diệt môn, sau đó, ta lại diệt Kinh Thiên Môn, hoặc là, các ngươi đáp ứng, ta giúp các ngươi diệt Kinh Thiên Môn, sau đó, khu tây bắc, do các ngươi thống trị, nhưng hết thảy mệnh lệnh cần phải nghe theo ta.
Lời này vừa nói ra, tràng diện có chút yên tĩnh.
- Khẩu khí thật lớn.
Lạc Tường trưởng lão quát:
- Kinh Thiên Môn, là Luân Hồi Điện ngươi có thể so sánh sao?
- Ồ? Cũng đúng.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Luân Hồi Điện ta mạnh hơn Kinh Thiên Môn rất nhiều...
- Làm cà!.
Lục Khiếu Phong giờ phút này quát:
- Mục Vân, cho dù là ngươi có Gia Cát Văn đại sư làm chỗ dựa, nhưng đây là khu vực Tây Nam, không còn là trong Cực Loạn thành nữa, chỉ dựa vào mấy người các ngươi, làm sao có thể thành?
- Môn chủ ta đang trên đường tới đây, không bao lâu, sẽ tiêu diệt toàn bộ các ngươi.
- Phải không?
Mục Vân giờ phút này cười nhạo một tiếng, xé tấm màn che trên mặt, ngồi xuống, thản nhiên nói:
- Ta cũng lười nói nhảm với các ngươi... Dốt nát!
Nhìn thấy Mục Vân thảnh thơi ngồi ở trước bàn, trong mắt Lục Khiếu Phong tràn ngập oán độc.
Sức ảnh hưởng của Mục Vân quá lớn, bất luận kiếp trước hay kiếp này, đều làm cho người ta cảm thấy đáng sợ.
Lần này, trong Cực Loạn thành, Minh Nguyệt Tâm, Lục Thanh Phong, Yêu Tuyết Cơ tam đại Tiên Đế, đều là người của hắn.
Một người như vậy, vực giới nào, đều không dám trêu chọc.
Lục Khiếu Phong biết, hôm nay, chỉ có Mục Vân ở đây, hắn có cơ hội, làm thịt Mục Vân.
Chỉ cần giết Mục Vân, cả Tiên giới, không biết bao nhiêu người sẽ bảo vệ hắn, không cho những người đó giết hắn.
Lần này, là một cơ hội.
Lục Khiếu Phong quát:
- Lạc Tường, hôm nay, nếu ngươi có thể làm thịt Mục Vân, vị trí trưởng lão Kinh Thiên môn, có một chỗ cho ngươi.
Nghe được lời này, hai mắt Lạc Tường tỏa sáng.
Trưởng lão Kinh Thiên Môn, cùng trưởng lão Thiên âm tông, hoàn toàn không phải là một chuyện.
Lạc Tường nhất thời nhìn chằm chằm Mục Vân giống như nhìn bảo tàng.
Mục Vân ở trong mắt hắn, hiện tại còn đáng giá hơn cả bảo tàng.
Nhìn thấy bộ dáng tham công tích cực của Lạc Tường, Mục Vân lại nở nụ cười.
- Ngươi cười cái gì?
- Ta nói rồi, ta cũng không muốn nói các ngươi vô tri!
Mục Vân thản nhiên nói:
- Ai cũng biết, trong Luân Hồi điện ta, Lục Thanh Phong là đại sư huynh ta, chính là Tiên Đế, Yêu Tuyết Cơ là một trong thập đại Tiên Vương, hiện giờ cũng là Tiên Đế, chính là sư tôn của Cửu nhi nhà ta, cũng là hộ vệ của Mục Vân ta, mà Minh Nguyệt Tâm lại càng bảo hộ Mục Vân ta, tam đại Tiên Đế, Lạc Tường, ngươi xác định giết ta, có thể thừa nhận lửa giận của bọn họ?
Nghe được lời này, Lạc Tường sợ hãi.
Giết Mục Vân, có thể, nhưng sau lưng Mục Vân, chính là tam đại Tiên Đế.
- Lạc Tường, ngươi chỉ có chút lá gan như vậy sao?
Lục Khiếu Phong quát:
- Cả Tiên giới, người muốn Mục Vân chết, không biết bao nhiêu, Cửu Nguyên tiên môn, Triệu tộc, Vũ Hóa Thiên Cung, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Huyết Vực, năm đại vực giới này, ai không muốn Mục Vân chết?
- Cả vực giới Tiên giới, hắn đắc tội hơn phân nửa người, ngươi giết hắn, những người đó, tuyệt đối sẽ bảo vệ ngươi, sẽ không để cho ngươi chết, Kinh Thiên Môn của ta càng sẽ bảo hộ ngươi.
- Đúng vậy.
Lạc Tường giờ phút này lấy lại bình tĩnh, nói:
- Làm thịt ngươi, Luân Hồi điện liền xong đời, Vân Minh ngươi, hiện tại mưa gió phiêu diêu, ngươi có nhiều địch nhân như vậy, ai sẽ vì ngươi báo thù? Đến lúc đó bản thân đều khó bảo toàn.
- Thật là ngu xuẩn.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân mắng một câu.
- Từ trưởng lão, Vương trưởng lão, cùng ta giết hắn.
- Ngươi dám.
Âm Vân Trúc giờ phút này đứng dậy, quát to.
- Lạc Tường, ăn trong ngồi nhìn trong bát, hôm nay, ta liền giết ngươi, chấn chỉnh tông quy của Thiên âm tông chúng ta.
- âm tông chủ cần gì phải tức giận như thế, đối thủ của ngươi là Lục Khiếu Phong ta.
Lục Khiếu Phong giờ phút này lại nhìn âm Vân Trúc, khóe miệng nở nụ cười đùa giỡn, nói:
- âm Vân Trúc, ngươi những năm gần đây, đều là một người, đêm khuya lúc yên tĩnh, tịch mịch khó nhịn rất là khó chịu chứ nhỉ? Ta thấy rằng ta có thể giúp ngươi.
- Làm càn.
Âm Vân Trúc khẽ quát một tiếng, nhất thời giết ra.
Mà giờ phút này, Lạc Tường lại mang theo Vương trưởng lão cùng Từ trưởng lão, trực tiếp đánh về phía Mục Vân, càng có một phái phản loạn của Thiên âm tông, toàn bộ lao ra.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân nuốt một chén rượu xuống bụng.
Cửu Nhi cùng Tiêu Doãn Nhi hai người, giờ phút này muốn giết ra.
Bá bá bá...
Chỉ là trong lúc bất chợt, trước người Mục Vân, mười tám đạo thân ảnh, vào lúc này, tựa như quỷ mị xuất hiện.
Hoàng Tuyền thập bát quỷ!
Nhìn thấy mười tám người kia, Tiêu Doãn Nhi cùng Cửu Nhi sửng sốt.
- Làm thịt họ! Kẻ phản loạn, một người cũng không giữ lại.
Lời nói nhàn nhạt của Mục Vân hạ xuống, tựa như thuận miệng nói ra.
Mà trên thực tế, hắn đúng là thuận miệng nói.
Hôm nay, hắn đi tới nơi này, chính là vì Kinh Thiên Môn mà đến, những người này, hắn muốn giết, tự nhiên chính là giết.
Lúc này không giết, đợi đến khi nào?
Hoàng Tuyền thập bát quỷ, lần này một đường đi theo, toàn bộ quá trình phụ trách, hiện tại, đã đến lúc hiện ra tác dụng.
Nhất thời, mười đạo thân ảnh lao ra, tám người còn lại ở lại bên cạnh Mục Vân, không nhúc nhích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận