Vô Thượng Thần Đế

Chương 951: Sợ Rồi? (1)

Dần dần, tam đạo thiên hỏa, tiến vào từ vị trí sinh môn chín Phong Long Trụ lập, từ từ, đi ngang qua vị trí bảy môn, đến chỗ phương vị tử môn.
- Tốt, tiểu tử, kiên trì một hồi thời gian, ta sẽ ra.
Một tiếng quát vang lên, chín Phong Long Trụ trong khoảnh khắc từng cái đột ngột mọc lên từ mặt đất.
Trong lúc nhất thời, quanh người Mục Vân, từng đạo ánh sáng chiếu xuống.
Mà cùng lúc đó, trong chín Phong Long Trụ, lực lượng cuồng bạo, trong nháy mắt xông ra.
Cùng nhất thời, thân thể Mục Vân bị chín Phong Long Trụ đồng thời quay xung quanh.
- Hắc hắc, tiểu tử, ngươi vẫn quá đơn thuần, bản tọa hiện nay là linh hồn thể chất, muốn khôi phục thực lực, đi tìm Ngũ Hành thiên quyết nhất tử chiến, tam đạo thiên hỏa của ngươi, ngược lại cực kì thích hợp.
- Ngươi gạt ta?
Mục Vân phẫn nộ quát.
- Lừa ngươi lại như thế nào?
Hỏa Thánh cười hắc hắc nói:
- Chớ có trách ta, ta cũng không muốn lấy tính mệnh của ngươi, chỉ là tam đạo thiên hỏa trong thân thể ngươi tương liên cùng bản mệnh ngươi, ta lấy đi thiên hỏa, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ, thế nhưng cũng không có cách nào.
.
- Không có cách nào sao? Vậy ngươi không lấy là được!
- Không không không, ta nhất định phải lấy, Ngũ Hành Thiên lão tặc này, lúc trước ta ăn thiệt thòi vì không có thiên hỏa, lần này có thiên hỏa, lão tử ngược chết hắn.
Trong lời Hỏa Thánh nói tràn ngập sự không cam lòng.
- Chỉ sợ làm ngươi thất vọng!
Chỉ là cùng lúc đó, khóe miệng Mục Vân lại lộ ra vẻ mỉm cười.
Mỉm cười dần dần chuyển hóa thành cười lạnh.
Nhìn trên mặt Mục Vân cười lạnh, Hỏa Thánh đột nhiên trở nên cẩn thận.
- Ngươi muốn làm gì?
- Không muốn làm gì, ngươi trận pháp này, vào từ sinh môn, ra tử môn, ta là hẳn phải chết không nghi ngờ, ngươi cho rằng ta không biết?
Mục Vân cười nói:
- Thế nhưng, ta cũng biết, sau khi ra tử môn lại vào từ tử môn, một cái vừa đi vừa về, ngươi, vẫn sẽ chạy trở về chỗ cũ.
Mục Vân nói, một chưởng vỗ xuống.
Tam đạo thiên hỏa trong lúc nhất thời quay trở lại, mà trong chớp nhoáng này, hư ảnh lúc đầu đứng phía trước Mục Vân lúc này thân thể như bị tỏa liên lôi kéo, sắp phân thân, thống khổ tru lên.
- Ta sai, ta sai!
Hỏa Thánh ngao ngao gào thét:
- Ta không muốn thiên hỏa của ngươi, ngươi thả ta đi!
- Không muốn? Ngươi muốn liền muốn, nghĩ không muốn cũng không cần sao?
Mục Vân khẽ nói:
- Ngươi nếu thành thành thật thật ra, ta nói không chừng sẽ giúp ngươi, ngươi tâm tư không thuần, vậy ở vị trí ngươi nên ở đi, hảo hảo nghĩ lo việc của ngươi đi.
Mục Vân vừa dứt lời, tam đạo thiên hỏa, trong lúc nhất thời quy vị.
- Ngươi thả ta, ta cho ngươi biết hai tầng công pháp cuối cùng của Bát Hoang Hỏa Long Ngâm.
Nghe đến lời này, Mục Vân lại đột nhiên sững sờ.
- Hai trọng Cuối cùng?
- Không sai!
Hỏa Thánh vội vàng nói:
- Bát Hoang Hỏa Long Ngâm, chính là sư tôn ta tự mình sáng tạo, uy lực vô tận, dù không phải tiên pháp, thế nhưng tuyệt đối tới gần tiên pháp.
- Nhưng mà năm đó ta chưa kịp truyền hai trọng cuối cùng cho đệ tử của ta, đã bị Ngũ Hành thiên lão quỷ kia đánh cho hồn phi phách tán, thân thể thối nát, Bát Hoang Hỏa Long Ngâm chân chính hoàn chỉnh, là thập nhất trọng, không phải cửu trọng.
Mục Vân lần nữa nói:
- Ngươi hẳn phải biết, kết cục lừa gạt ta.
- Ta biết, ta biết!
- Tốt, hiện tại, ngươi không có tư cách cùng ta bàn điều kiện, công pháp tầng thứ mười, tầng thứ mười một, hiện tại nói cho ta biết.
Giọng Mục Vân mang theo quạnh quẽ, không thể nghi ngờ.
Không có thiên hỏa, Hỏa Thánh không có khả năng va chạm ra Phong Long Trụ.
Chỉ là giờ phút này, muốn Mục Vân thả hắn, không khác gì chuyện tiếu lâm.
- Tốt!
Cắn răng, Hỏa Thánh bị trói lại hư không, hai tay vỗ ra.
Bất ngờ, chín Phong Long Trụ lúc đầu thế mà lại xuất hiện hai cây ở bên cạnh.
Nhìn hai cây Phong Long Trụ thêm ra, dần dần từ hư ảo, trở nên ngưng thực, ánh mắt Mục Vân xuất hiện vẻ kinh ngạc.
- Mười một cây Phong Long Trụ, chính là Bát Hoang Hỏa Long Ngâm hoàn chỉnh, thời điểm năm đó ta xuất chiến, chỉ sợ bất trắc, cho nên mang hai cây, chuẩn bị hậu hoạn.
Hỏa Thánh giải thích:
- Về sau, nhờ có hai cây này, ta mới có thể bằng vào thần thông sư tôn lưu lại, bảo trụ hồn phách, thành công trở về.
- Ngươi xác định chính là thập nhất trọng?
- Không có, tuyệt đối hết rồi!
Hỏa Thánh vội nói, hắn sợ Mục Vân cho rằng hắn vẫn đang lừa gạt, sống trên vạn năm, hắn đột nhiên phát hiện, mình còn không sánh bằng tiểu tử trước mắt, quả thực tà môn.
- Tốt!
Mục Vân gật đầu nói:
- Ta không tin ngươi, cho nên cũng nên nghiệm chứng một chút.
- Cái gì?
Mục Vân lại lần nữa nói:
- Ngươi vừa rồi đã lừa gạt ta, khó đảm bảo bây giờ không phải, cho nên, chờ ta tu luyện tới thập nhất trọng, nếu chưa chết, ta sẽ cứu ngươi, nếu ngươi lừa gạt ta, lúc kia, chỉ sợ ta tẩu hỏa nhập ma cũng chết rồi, ngươi cứ chờ đợi người hữu duyên kế tiếp đi!
- Ngươi lừa gạt ta.
Hỏa Thánh phẫn nộ.
- Ta không có lừa gạt ngươi, ngươi cho ta hai tầng công pháp không có vấn đề, ta đương nhiên sẽ trở lại cứu ngươi, nói lừa gạt, ngược lại là ngươi lừa gạt ta.
Mục Vân nói xong, bàn tay vung lên, căn bản không còn nghe Hỏa Thánh nói gì, thiên hỏa rút khỏi.
Mà cùng lúc đó, hắn lại thi hai Phong Long Trụ vào bên trong Tru Tiên Đồ.
Còn tầng thứ mười, tầng thứ mười một phía trên, ngày sau tu luyện cửu trọng xong lại định đoạt.
Giờ khắc này Hỏa Thánh không chỉ toàn thân trên dưới bị chín trận pháp bên trong Phong Long Trụ áp chế, ngay cả hai cây mình trân tàng đều bị Mục Vân nạy đi.
Mất cả chì lẫn chài.
- Đáng ghét, thật đáng ghét!
Hỏa Thánh không nghĩ tới, hắn là lão quái vật sống trên vạn năm thế mà bị Mục Vân lừa.
Quả thực vô cùng nhục nhã.
Chỉ là thời khắc này Mục Vân căn bản không rảnh để ý.
Trận pháp này, dùng nhãn lực của hắn, còn có thể nhìn ra chỗ sơ hở.
Đi vào từ sinh môn, ra tử môn, hắn có thể nói chết chắc, như vậy có thể thấy được, Hỏa Thánh căn bản tâm hoài quỷ thai.
Mục Vân không ngại tương kế tựu kế, dẫn hắn mắc câu.
Chính Mục Vân cũng không nghĩ tới, dẫn một đường thế mà dẫn xuất ra hai tầng công pháp phía sau của Bát Hoang Hỏa Long Ngâm.
Chỉ là tính chân thực của nhị trọng này, hắn tạm thời không thể xác định, vẫn cần bắt đầu cửu trọng trước mới được.
Bát Hoang Hỏa Long Ngâm, là Hỏa Đế của Ngũ Hành tiểu thế giới sáng tạo, môn võ kỹ này, nói đúng ra, có hơn Thánh cấp, có thể so sánh cùng Tiên pháp chân chính, vẫn không đủ khả năng.
Nhưng dùng thực lực của Mục Vân bây giờ, tu luyện võ kỹ đúng là thích hợp cực kỳ.
Ngón tay búng một cái, khẩu quyết cùng một ít tâm đắc công pháp đệ nhất trọng bắt đầu không ngừng hội tụ bên trong não hải Mục Vân, tới tới lui lui, Mục Vân cũng lâm vào tu luyện.
Mà cùng lúc đó, nhất thời.
Hỏa Lân rời đi đại điện, tuyên bố ra ngoài.
Mục Vân tấn thăng làm Hỏa Thánh Tử, cần bế quan lĩnh hội Bát Hoang Hỏa Long Ngâm, trong thời gian ngắn, sẽ không xuất hiện.
Tin tức này thả ra, lại như một khối đá to đập vào trong mặt hồ bình tĩnh.
Mục Vân bế quan!
Bạn cần đăng nhập để bình luận