Vô Thượng Thần Đế

Chương 2856: Lần lượt chém giết

Trên lôi đài, hai đạo thân ảnh đang giao thủ.
Nhìn kỹ lại, một trong số đó, chính là Mục Bất Phàm.
Mà một người khác, Mục Vân lại không biết.
- Nam tử cường tráng kia, chính là Khang Thành Phong!
Lư Ngọc Tuyết giải thích.
Giờ khắc này, trên lôi đài, Mục Bất Phàm một thân vải vải thô, sắc mặt non nớt, trong khoảng thời gian này, hắn học tập không ít thần quyết, thực lực đại tăng, tuy rằng chưa từng đột phá, nhưng nội tình bản thân lại hoàn toàn không giống.
- Khang Thành Phong, bài danh hai trăm bốn mươi Địa Linh bảng, so với Mạc Phàm kia, chỉ yếu hơn một bậc.
- Ồ...
Mục Vân không thèm để ý nói:
- Không sao, không phải đối thủ của Bất Phàm.
Mà hiện tại, bên kia lôi đài, nhìn thấy Mục Vân đến, Tuyết Anh Phi cùng Trần Toàn hai người, trong mắt mang theo tàn nhẫn.
- Sao lại hận ta như vậy?
- Hừ!
Tuyết Anh Phi quát:
- Mục Vân, ngươi đừng quá kiêu ngạo, ở ngoại tông, ngươi còn không phải là vô địch, còn nữa, Phong Vân hội chúng ta muốn ngươi chết, có chừng một trăm loại phương pháp.
- Một trăm loại phương pháp?
Mục Vân cười nhạo nói:
- Được, không bằng bọn họ tỷ thí kết thúc, ngươi ra sân đánh một trận với ta như thế nào?
- Ngươi......
Tuyết Anh Phi tự nhiên không dám.
Mục Vân hiện giờ xếp hạng Địa Linh Bảng, chính là hai trăm hai mươi mốt.
Cũng chính vì điểm này, cho nên bọn họ hoài nghi là Mục Vân giết Mạc Phàm.
Ngay cả Mạc Phàm cũng bị Mục Vân giết, Tuyết Anh Phi không cho rằng mình là đối thủ của Mục Vân.
- Chiến liền chiến.
Trần Toàn không chịu nổi.
- Ngươi mặc dù xếp hạng vị trí hai trăm hai mươi mốt, điều đó cũng không có nghĩa là ngươi có được phần thực lực này.
Trần Toàn quát:
- Mục Vân, đắc tội Phong Vân hội của ta, ngươi phải chết không thể nghi ngờ.
- Tốt.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Ta muốn chết, các ngươi đến giết ta là được.
Lôi đài còn chưa kết thúc, dưới lôi đài, đã là mùi thuốc súng nồng nặc khuếch tán ra.
Phanh...
Mà đang lúc này, một tiếng bạo liệt vang lên.
Trên đài, thân ảnh Khang Thành Phong đột nhiên rơi xuống đất.
Phun ra một ngụm máu tươi, tròng mắt Khang Thành Phong lật lên, ngất đi.
- Thành Phong.
Nhìn thấy cảnh này, Trần Toàn cùng Tuyết Anh Phi hai người sắc mặt trắng bệch.
Khang Thành Phong xếp hạng hai trăm bốn mươi trong Địa Linh Bảng, nhưng lại bại trong tay Mục Bất Phàm mới chỉ là Chân Thần đỉnh phong.
Đây quả thực là nhục nhã.
Mục Bất Phàm hiện tại đi xuống lôi đài, nhìn đối diện, hừ nói:
- Lần sau mắng người khác nhớ kỹ, mình là loại hàng gì.
- Tốt lắm!
Mục Vân vỗ vỗ bả vai Mục Bất Phàm, sau đó cất bước đi tới lôi đài.
- Đệ tử ngoại tông, khiêu chiến Trần Toàn, Trần Toàn sư huynh, có dám lên ứng chiến không?
Mục Vân đi tới lôi đài, khí thế bức người.
- Hừ, có gì không dám?
Trần Toàn lúc này làm sao có thể nhịn được.
Cho dù Tuyết Anh Phi hiện tại giữ chặt Trần Toàn, cũng ông kéo được.
Một cước bước lên lôi đài, sắc mặt Trần Toàn hiện tại đỏ lên, nhìn Mục Vân, hận không thể lột sống Mục Vân.
- Mục Vân, ngươi chết chắc, đắc tội Phong Vân Hội, ngươi cho rằng chỉ có đệ tử ngoại tông đối phó ngươi sao? Đệ tử nội tông Phong Vân hội chúng ta tùy tùy tiện xuất hiện một người, ngươi chính là phải chết không thể nghi ngờ.
- Đáng tiếc đây là Kiếm Thần tông, bọn họ muốn giết ta, trong tông môn không cách nào động thủ, chỉ có thể ở bên ngoài tông môn, cùng lắm thì, ta không đi ra ngoài là được rồi.
- Ngươi......
Trần Toàn lười nói nhiều, ra tay.
Xếp thứ hai trăm chín mươi Địa Linh bảng, hắn chính là Chân Thần viên mãn, so với cảnh giới của Mục Vân thì cao hơn một tầng, muốn tiêu diệt Mục Vân, không phải việc khó.
- Giết!
Trần Toàn gầm thét một tiếng, giết ra.
Thấy Trần Toàn vọt tới, Mục Vân cười nhạo một tiếng, bước ra, bàn tay vung lên, chỉ điểm ra.
- Thông linh mạch chỉ.
Trong nháy mắt, ba đạo chỉ ấn, hiện tại bắn ra.
Chỉ pháp này, hắn đã nắm giữ đến trình độ thuần thục nhất, tùy tâm, một chỉ ấn đến chín chỉ ấn, có thể nói chuyển hóa tự nhiên.
Chỉ là lúc này đối mặt với Trần Toàn, căn bản không cần phải thi triển chín đạo chỉ ấn, ba đạo, đủ rồi.
Phanh...
Ba đạo chỉ ấn giết ra, phong tỏa tất cả con đường của Trần Toàn, mục Vân hiện tại thân ảnh chợt lóe, tới gần Trần Toàn.
Cảnh giới Chân Thần đỉnh phong, phản ứng lực lượng thân thể của hắn hoàn toàn thuộc về cấp độ đỉnh phong.
Đây là kết quả do hắn từng bước từng bước giữ vững tu vi của mình đề cao tạo thành.
- Cút!
Bả vai tiến về phía trước, đột nhiên va chạm, thân ảnh Trần Toàn hóa thành một mảnh lá rụng, phanh một tiếng, nện xuống đất, bộ vị bả vai bị Mục Vân oanh kích, càng ca ca phát ra tiếng xương vụn.
Sắc mặt hắn trắng bệch, phun ra một ngụm máu tươi, nằm trên mặt đất, không thể nhúc nhích.
- Phế vật!
Nhìn Trần Toàn, Mục Vân mắng to một tiếng, ánh mắt dừng trên người Tuyết Anh Phi.
- Đệ tử Phong Vân Hội, còn dám tới chiến không?
Trong khoảng thời gian này, Mục Vân vẫn bận rộn tu luyện đan thuật, ngược lại làm cho những người này cho rằng, hắn thật sợ bọn họ.
- Mục Vân, ngươi quá kiêu ngạo.
- Ta cuồng vọng? Dù có cuồng vọng đến đâu, cũng không sánh bằng đệ tử Phong Vân Hội các ngươi.
Mục Vân đứng ở lôi đài, nhìn mọi người.
- Thật là một hạng người kiêu ngạo cuồng vọng, không biết Tiếu Viễn Sơn ta, có tư cách lĩnh giáo thực lực ngươi hay không?
Đang lúc này, một tiếng nói cao ngất vang lên, đám người tránh ra, một đạo thân ảnh đi tới.
- Tiêu sư huynh, ngươi rốt cục cũng tới!
Nhìn thấy người tới, sắc mặt Tuyết Anh Phi vui vẻ.
Tiếu Viễn Sơn, mặc dù không phải đệ tử Phong Vân Hội, nhưng danh tiếng rất lớn, người này chính là người tự do, bài danh một trăm tám mươi Địa Linh bảng.
Lần này, Tuyết Anh Phi chỉ sợ chuyện có biến, cố ý mời Tiếu Viễn Sơn đến trước.
Hiện tại, xem Mục Vân còn kiêu ngạo như thế nào.
- Hoàng khẩu tiểu nhi, kiêu ngạo như thế, thật đúng là đệ tử Địa Linh Bảng của Kiếm Thần tông chúng ta, đều ăn chay?
Tiếu Viễn Sơn nhìn Tuyết Anh Phi, gật gật đầu, giận dữ nhìn Mục Vân.
- Lải nhải, nói nhảm hết bài này đến bài khác, muốn đánh thì đánh, đi lên là được.
Mục Vân nhìn Tiếu Viễn Sơn, quát:
- Tỷ thí như vậy, thật không có ý nghĩa, Tuyết Anh Phi, ngươi mời bao nhiêu cao thủ, đều mời lên đi.
- Ta xem, nếu là tỷ thí, không bằng ký sinh tử trạng, sinh tử bất luận, Tiếu Viễn Sơn, ngươi có dám hay không?
Mục Vân nhíu mi, mang theo một tia cười lạnh, miệt thị.
Hắn muốn hảo hảo khinh bỉ Tiếu Viễn Sơn.
Bị thương một người, còn có thể đi lên một người, nhưng mà giết một người, ai dám đến, sẽ phải suy nghĩ.
- Sao không dám?
Tiếu Viễn Sơn hiện tại ha ha nói:
- Giấy sinh tử, thiệt thòi ngươi nghĩ ra, Mục Vân, ngươi muốn chết, ta thành toàn ngươi là được, người đâu, cầm giấy bút đến.
Nhất thời, hai người lập ra giấy sinh tử.
Lúc này Tuyết Anh tràn đầy khích lệ.
Tiếu Viễn Sơn, Chân Thần đại viên mãn, hạng một trăm tám mươi Địa Linh bảng, ở bên trong ngoại tông, thanh danh hiển hách, Địa Linh bảng, top ba trăm, đều là cao thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận