Vô Thượng Thần Đế

Chương 669: Thánh chủ

Kim Triết cùng Lâm Hối Anh cũng biết điểm này.
Chỉ là so với Thạch Đồng Minh, càng làm cho bọn hắn sợ hãi lại là Mục Vân kia.
Bọn hắn từ đầu đến cuối không cách nào không nhớ một kiếm kia, một kiếm kia chém giết Tước Thải Y, thực sự quá mức rung động, đến mức bọn hắn mỗi lần nghĩ đến cái tên Mục Vân, đều run lẩy bẩy.
- Ta biết nên làm như thế nào, không cần các ngươi đến dạy ta.
Ngữ khí Thạch Đồng Minh cứng nhắc, cử chỉ nói chuyện như là người máy.
- Hiện tại Mục Vân không ở Thiên Kiếm sơn, Cừu Xích Viêm cùng Chu Tử Kiện hai người sẽ không phải đối thủ của ta, ta không sợ bọn họ!
Thạch Đồng Minh khẽ nói:
- Ta muốn giết thiên tài Thiên Kiếm sơn, để Mục Vân tới tìm ta, tìm ta báo thù, nghe nói hắn và Chu Tử Kiện có quan hệ không tầm thường, ta nhất định giết hắn!
- Tốt tốt, gặp rồi nói sau.
Lời tuy như thế, thế nhưng trong lòng Kim Triết càng hiểu rõ.
Nếu như Thạch Đồng Minh gặp được Mục Vân, ai giết ai còn chưa nhất định đâu.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, trong một rừng cây.
Phía dưới đại thụ cao trăm mét, bên trong thân cây to lớn bị móc ra một cái hố sâu.
Mà giờ khắc này, phía dưới hố sâu, một bóng người hơi khom người đứng thẳng.
Trong hố sâu, dòng nước chảy như một mảnh huyết dịch, mặt đất chồng chất mấy khối tảng đá phổ phổ thông thông.
Hòn đá kia nhìn hết sức bình thường, thế nhưng nhìn kỹ lại, lại có thể phát hiện rất khác biệt.
Dẫn Thiên Thạch.
Dẫn Thiên Thạch, chính là vật liệu dùng cho trận pháp mà linh trận sư yêu quý nhất, linh thạch bực này, có thể tự hành hấp dẫn thiên địa linh khí, tăng cường uy lực trận pháp.
Một khối Dẫn Thiên Thạch cỡ ngón cái đủ dẫn tới trận pháp sư ba ngàn phía trên tiểu thế giới điên cuồng tranh mua, thế nhưng giờ phút này, phía trước bóng người đứng bên trong thân cây, mấy khối tảng đá chất đống, mỗi một khối đều lớn nhỏ cỡ nắm tay, trọn vẹn chín khối.
Mà chín khối Dẫn Thiên Thạch chồng chất, trung ương là một mặt huyết trì, phía trên ao máu, nổi lơ lửng một cái gương cổ phác.
Mà giờ khắc này, trong cái gương cổ phác kia, một bóng người hư ảo ngạo nghễ đứng thẳng.
- Thánh chủ đại nhân!
Nhìn bóng người bên trong tấm gương, một bóng người cung kính gọi.
- Cừu Xích Viêm, hồi lâu không gặp!
- Thánh chủ đại nhân, hồi lâu không gặp, ta còn tưởng rằng thánh chủ đại nhân ngài...
Bóng người Cừu Xích Viêm cung kính đứng thẳng, thái độ khiêm tốn trên mặt càng thêm rõ ràng.
- Ta để ngươi đợi tại Thiên Kiếm sơn, đương nhiên có đạo lý của ta, ngươi bây giờ chỉ cần che giấu mình là được, không được để Thiên Ngọc Tử phát hiện tu vi của ngươi, hiểu chưa?
- Vâng!
Cừu Xích Viêm cúi đầu, nói:
- Thánh chủ đại nhân, ngài biến mất thời gian mười mấy năm, có phải là Thiên Tôn hắn...
- Không nên hỏi không nên hỏi!
Phù phù một tiếng, nghe đến lời này, Cừu Xích Viêm quỳ trên mặt đất, sắc mặt càng thêm cung kính, nói:
- Thuộc hạ biết sai, chỉ là Khổ Thiên điện ta vốn là đệ nhất thế lực của ba ngàn tiểu thế giới, bây giờ lại bị Huyền Không sơn âm mưu xuống dốc, trong lòng thuộc hạ không phục.
Khổ Thiên điện!
Đối với ba ngàn tiểu thế giới hiện tại mà nói, đây là một cái tên xa lạ.
Thế nhưng là tại vài ngàn năm trước, Khổ Thiên điện chính là đệ nhất đại thế lực uy danh hiển hách ba ngàn tiểu thế giới, thế nhưng về sau, nương theo Khổ Hải Thiên Tôn chúa tể ba ngàn tiểu thế giới lúc đó biến mất, Khổ Thiên điện dần dần xuống dốc.
Khổ Thiên điện ngay lúc đó là dần quật khởi sau khi Huyết Sát đảo xuống dốc ngay thời điểm Huyết Tôn vừa chết.
Chẳng qua lúc đó, Khổ Hải Thiên Tôn là đại nhân vật thanh danh hiển hách, đáng tiếc ở vào cùng thời đại với Vân tôn giả và Huyết Tôn hai người, chú định hắn không có khả năng danh dương tứ hải.
Nhưng sau khi hai vị Tôn Giả biến mất, Khổ Hải Thiên Tôn dẫn theo Khổ Thiên điện, quật khởi mạnh mẽ.
Nhưng thời gian không dài, Khổ Hải Thiên Tôn cũng vô cớ biến mất, sau đó liền một mực là Huyền Không sơn độc bá toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, không ai cản nổi.
- Ta biết ngươi lo lắng, bất quá mọi thứ cần đi một bước, Thiên Tôn dù không còn trên đời, nhưng ta có thể kế thừa hết thảy của Thiên Tôn, Khổ Thiên điện tất sẽ khôi phục, thân là thánh chủ, đây là chức trách của ta, ngươi cần phải làm chính là phục tùng mệnh lệnh của ta.
- Thuộc hạ nhất định máu chảy đầu rơi cũng sẽ không tiếc.
Cừu Xích Viêm bỗng nhiên dập đầu ba cái, cái trán đỏ hoe mới dừng lại.
- Ta để ngươi quan sát Mục Vân, kết quả như thế nào?
- Mục Vân KIA đúng là thiên tài ngàn năm chưa chắc có, luyện đan, luyện khí, hạ bút thành văn, quan trọng nhất là, kẻ này tinh thông kiếm thuật, lĩnh ngộ kiếm tâm, mà thực lực bản thân càng khủng bố.
- Ồ? So với ngươi thì thế nào?
Giọng nói của hư ảnh mang theo vẻ chờ mong.
- Thuộc hạ toàn lực, hắn đương nhiên không phải đối thủ của thuộc hạ, nhưng nếu thuộc hạ áp chế cảnh giới, kẻ này, ta không phải đối thủ.
Cừu Xích Viêm cười khổ.
- Ngươi sắp vượt qua Vũ Tiên cảnh, ngay cả ngươi đều không phải đối thủ của hắn, xem ra kẻ này đáng giá lôi kéo.
Vượt qua Vũ Tiên cảnh.
Nếu như có người nghe đến lời này, tất nhiên sẽ nghẹn họng nhìn trân trối.
Hư ảnh lần nữa nói:
- Nơi này là Cổ Long di chỉ, thời gian quá lâu, khó đảm bảo đám lão quái vật Huyền Không sơn sẽ không phát giác, nhớ lấy, không được bại lộ thực lực của ngươi, nếu như Mục Vân kia gặp được nguy hiểm đến tính mạng, ngươi có thể cứu, nhưng điều kiện tiên quyết là, không thể bại lộ, hiểu chưa?
- Vâng!
Hư ảnh vừa dứt lời, bóng người dần dần tiêu tán.
Cừu Xích Viêm thu hồi cái gương cổ phác, cầm lấy Dẫn Thiên Thạch, lập tức rời khỏi thân cây, chỉnh lý quần áo, lại lần nữa khôi phục thành bộ dáng ôn hòa của đệ nhất Thiên Kiếm Tử Thiên Kiếm sơn.
Giờ phút này nhìn qua, cho dù ai cũng không nghĩ ra, người này sẽ là cường giả đỉnh cao sắp bước qua Vũ Tiên cảnh.
- Cừu sư huynh!
Rời khỏi thân cây, đi tới phía dưới một gốc đại thụ, một tiếng hô hoán vang lên, chính là Bạch Đồ Gian.
Nàng này thiên phú khá cao, hiện đã là Vũ Tiên cảnh nhất trọng cảnh giới, có thể nói tiến bộ thần tốc, lần này cũng tham gia tìm kiếm Cổ Long di chỉ.
- Cừu sư huynh, như thế nào?
Chu Tử Kiện giờ phút này cũng đi tới, mở miệng nói.
- XUNG quanh tương đối an toàn, chúng ta trước tiên đặt chân ở nơi này đi.
Cừu Xích Viêm ôn hòa cười nói:
- Các vị sư huynh sư muội, lần này môn chủ có lệnh, bảo bối là nhìn cơ duyên, đệ tử Thiên Kiếm sơn ta, so với đệ tử môn phái khác, lại có không bằng chỗ, cho nên các vị sư đệ sư muội không được cưỡng cầu, hiểu chưa?
- Vâng!
- Chu sư đệ!
Cừu Xích Viêm nhìn chăm chú Chu Tử Kiện, nói:
- Ta không biết ngươi cùng người Huyền Không sơn có phân tranh gì, thế nhưng là vì Thiên Kiếm sơn, ngươi cũng nên hiểu rõ.
- Cừu sư huynh, ta biết!
Chu Tử Kiện cười khổ:
- Người Huyền Không sơn, ha ha...
Bạn cần đăng nhập để bình luận