Vô Thượng Thần Đế

Chương 2749: Tình cảnh khó khăn

- Đáng chết.
- Tứ gia, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?
Một gã hộ vệ chắp tay nói:
- Nhị gia cùng Tam gia đều ở trong quận Quảng Bình, chúng ta ở Lăng Vân thành, chỉ có ba trăm người, chỉ sợ...
- Cút.
Viêm Động quát:
- Hiện tại điều tập tất cả mọi người, từ đông nam tây bắc tứ thành môn rút xuống, chúng ta đi tới quận Quảng Bình.
- Nếu Viêm phủ bị thiêu, vậy chúng ta chỉ có thể đến Quảng Bình quận, chiếm cứ Lư phủ, làm đại bản doanh, về phần Viêm Châu, chỉ cần người còn ở đây, tóm lại là có thể thu hồi được.
- Vâng.
- Đừng gấo gáp, Viêm Tứ gia.
Mà lúc này, một tiếng trêu chọc đột nhiên vang lên.
Bên ngoài đại điện, một đạo thân ảnh đi vào.
Mà hiện tại, bên ngoài phủ thành chủ, đã là một mảnh tiếng hô giết rung trời.
- Ngươi là ai?
- Ta chính là người đã diệt Viêm Phủ. Mục Vân.
Mục Vân mỉm cười, bàn tay vung lên, nói:
- Viêm phủ không còn, Quảng Bình quận, ngươi cũng không cần đi.
- Làm càn!
Một thống lĩnh quát:
- Mục Vân, ngươi có biết bá chủ Viêm Châu là ai không? Là Viêm gia, ngươi làm như vậy, chính là tự đào mộ, thức thời một chút, hiện tại....
Phanh...
Chỉ là, một thống lĩnh Viêm Phủ còn chưa nói hết, đầu đột nhiên bạo liệt ra, bị Mục Vân bắt thành dưa hấu vỡ.
- Không biết Viêm lão thái gia đều đã chết sao? Nói chuyện với ta, còn không biết nặng nhẹ như vậy?
Mục Vân vỗ vỗ tay, thản nhiên nói:
- Viêm Tứ gia đúng không? Có hứng thú ì giao đấu không?
- Muốn chết!
Sau lưng Viêm Động hiện tại xuất hiện song đao, song đao kia mỗi thanh dài ba thước, hàn quang lẫm lẫm, bạo phát ra tiếng gió gào thét, xen lẫn một cỗ sát khí, xông về phía Mục Vân.
- Thiên khiếu phong ba.
Lúc này thi triển Thiên Khiếu Cửu Tuyệt Kiếm Quyết, trong thân thể Mục Vân, kiếm hồn dẫn động, giết ra.
Mà lúc này, Huyết Vệ chia làm bốn đội, phân biệt từ bốn phương hướng đông nam tây bắc giết ra, hơn mười người thủ hộ trên cửa thành, đều bị làm thịt.
Mà bốn phía phủ thành chủ, hiện tại cũng bắt đầu chém giết.
Ý nghĩ của Mục Vân rất đơn giản, giải quyết những người này, hết thảy cũng không có vấn đề gì.
Cũng may Viêm Động ở lại nơi này, nếu không, ba vị võ giả cảnh giới Chân Thần sơ kỳ của Viêm gia đều đi tới quận Quảng Bình, chỉ sợ Lư gia trong nháy mắt tan rã.
Lư Minh Khôn là cường giả Chân Thần sơ kỳ, hiện tại thực lực giảm đi rất nhiều, Lư Tuấn Sinh không biết khôi phục lại bộ dáng gì.
Chẳng qua, tạm thời giải quyết Viêm Động, Lư gia bên kia, Viêm Thông Thiên cùng Viêm Như Phong hai người cộng thêm Cổ Quan của Cổ gia, ba cường giả Chân Thần cảnh, không biết Tạ Thanh đến, hơn nữa Lư Minh Khôn cùng Lư phủ mọi người, có thể chống đỡ được bao lâu.
Nhìn Viêm Động, trong mắt Mục Vân hiện lên sát khí.
Đối phó Viêm Bá Quân, hắn đã có kinh nghiệm, cho nên giờ khắc này, trong lòng hắn không có một tia sợ hãi, có, chỉ là chiến ý mãnh liệt.
Bách Lý Khinh Phong Kiếm bao trùm mà ra, một cỗ kiếm khí ba động.
Lần này, Mục Vân sẽ không lãng phí thời gian.
Lúc trước hắn đối phó Viêm Bá Quân, phần nhiều là thăm dò, muốn nhìn cường giả Chân Thần sơ kỳ, rốt cuộc lợi hại bao nhiêu.
Nhưng bây giờ, đã thử qua, vậy thì không cần thăm dò.
Giết ngay! Dốc hết toàn lực.
- Thiên khiếu phong ba.
Một kiếm chém ra, kiếm khí của Mục Vân lao thẳng tới Viêm Động. Mà cùng lúc đó, ánh mắt trái của hắn chợt hiện ra, mắt phải hiện tại, cũng là tản ra huyết quang.
Một đạo Không Gian Thiết Cát giết ra, mà bên trong mắt phải hắn, một cỗ huyết khí ngưng tụ ra một đạo huyết chưởng, chộp về phía cổ Viêm Động.
Công kích bổ sung lẫn nhau, xuất kỳ bất ý.
Viêm Động căn bản không đề phòng gì, bàn tay vung lên, toàn thân, lực lượng đã bị Mục Vân áp chế.
Hắn muốn phản kháng, nhưng đã không còn khả năng.
Bách Lý Khinh Phong Kiếm hiện tại lại lần nữa giết ra, ba chỗ công kích, giờ khắc này vững vàng tập trung Viêm Động.
- Bạo!
Song đao Viêm Động lúc này rời khỏi bàn tay, xông về phía Mục Vân, nhưng căn bản không có kết quả.
Phanh...
Đột nhiên, kiếm khí cùng mắt phải công kích đánh ra, toàn bộ công kích của Mục Vân giờ khắc này rơi xuống trên người Viêm Động, khiến cho cánh tay trái phải của Viêm Động, bị cắt xuống.
Lúc này trường kiếm giết ra, tốc độ cực nhanh, căn bản không cho Viêm Động cơ hội phản ứng, chém giết.
Một kiếm này hội tụ toàn bộ công kích của Mục Vân, khiến cho thân thể Viêm Động trốn không được dưới kiếm hồn lao nhanh, hơn nữa hai tay hắn bị chém đứt, hiện tại không có bất kỳ năng lực nào có thể chống cự công kích của Mục Vân.
Phốc...
Cổ xuất hiện một vết máu, Viêm Động hiện tại, trong mắt chợt lóe huyết mang, triệt để không còn tiếng động.
Cảnh giới Chân Thần sơ kỳ, trong tay Mục Vân, giải quyết nhanh gọn, đám người Liễu Thân hoảng sợ không thôi.
Bây giờ Mục Vân, mạnh đến thái quá.
- Mục thống lĩnh.
Đám người Liễu Thân đều chắp tay nghiêm túc nói.
- Thu thập một chút, ta sẽ lưu lại một bộ phận Huyết Vệ ở đây, nếu là những tiểu tạp ngư trong Viêm Châu đi tới nơi này báo tin, toàn bộ ngăn cản chém giết.
- Hiểu rồi!
- Liễu Thân, mang theo các huynh đệ, theo ta trở về Quảng Bình quận.
- Vâng.
Nhất thời, Mục Vân xuất phát rời đi.
Về phần những người còn lại, giao cho đám người Huyết Vệ và Liễu Thân, cũng đủ giải quyết.
Bây giờ hắn cần phải trở lại quận Quảng Bình, phải nhanh hơn.
Nếu không thì không biết quận Quảng Bình rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì.
Theo Mục Vân rời đi, trong Lăng Vân thành, mọi người ở đây chỉ cảm giác, tựa như mộng ảo.
Lư gia hảo hảo đều bị giết, người Viêm gia tiếp nhận Lăng Vân thành, nhưng mà còn chưa ấm áp, Lư gia phái tới người lần nữa, giết người Viêm gia.
Nhưng không bao lâu, người Viêm gia lại tới, đuổi người Lư gia đi. Mà hiện tại, người của Lư gia lại tới, làm thịt người Viêm gia.
Lần này tới lần khác, quả thực giống như mộng ảo.
Mọi người thậm chí cảm thấy mình đang nằm mơ, còn có một ít cửa hàng, vốn là do Lư gia quản lý, Viêm gia đến thống kê tài vật, còn chưa thống kê tốt, đã bị giết.
Người Lư gia tới, lại là thống kê tài vật, kiểm tra tổn thất, nhưng còn chưa xong, người Viêm gia lại tới.
Một số cửa hàng dứt khoát là thống kê tốt sổ sách của mình, đặt ở quầy lễ tân, không quan tâm ai đến, giao lên là được.
Một đêm nay, trong Lăng Vân thành, quá không an tĩnh.
Trong khi đó, đối với quân Quảng Bình, đây cũng là một đêm sôi động.
Trong quận Quảng Bình, trong Lư phủ.
Bên trong hội trường.
Ba người Lư Minh Khôn, Lư Thủ Nghĩa và Lư Nhân Doãn hiện tại đang đứng trong đại sảnh.
- Bây giờ như thế nào mới tốt?
Nhìn Tạ Thanh đứng trong đại sảnh, Lư Thủ Nghĩa chua xót nói:
- Lần này Viêm gia cũng tới, ba gã Chân Thần sơ kỳ, hơn nữa Cổ gia bên kia, đã bắt đầu xao động.
- Nếu ngay tính cả Cổ Quan, đó chính là bốn vị Chân Thần sơ kỳ cường giả, chúng ta như thế nào ứng đối?
Bạn cần đăng nhập để bình luận