Vô Thượng Thần Đế

Chương 3485: Hai Tộc Trưởng Đến Thăm (1)

Thôn phệ cảnh giới Hư Thánh đạt được lực lượng, cường đại, thâm thúy, càng ẩn chứa một cỗ thiên địa chi thế.
Thư sướng.
- Ta nguyện ý đầu hàng.
Hiện tại, Chu Khiếu Thiên phốc một tiếng, hư không quỳ xuống, nhìn Mục Vân, cúi đầu nói:
- Tại hạ nguyện ý suất lĩnh chiến sĩ Chu tộc, tất cả đều thuộc về Hàng Mục tộc.
- Tất cả mọi người, dừng tay.
Chu Khiếu Thiên hiện tại quát to một câu, cả đám chiến sĩ Chu tộc trợn mắt há hốc mồm.
Trên bầu trời, Chu Khiếu Thiên quỳ lạy Mục Vân, một màn này, kinh ngạc tất cả mọi người.
- Bắt đầu từ hôm nay, người của Chu tộc, lấy Mục Tộc cầm đầu, ai dám không theo, giết không tha.
- Cái gì?
- Tại sao? Tại sao Chu tộc chúng ta lại đầu hàng?
- Chết vẫn không đầu hàng.
Một vài chiến sĩ cấp tiến trong Chu tộc hiện tại vẫn trầm giọng quát.
Nhìn thấy một màn này, Mục Vân nhíu mày.
Thế nhưng Chu Khiếu Thiên lại nhanh tay lẹ mắt.
- Tử Thiên Sĩ, nếu ai không theo, giết không tha.
Bá bá bá......
Nhất thời, một chiến sĩ mặc hồng y cầm đao giết ra.
Tử Thiên Sĩ, thiếp thân cận vệ của tộc trưởng Chu tộc.
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, trên mặt đất, máu tươi chảy xuôi.
Trong nháy mắt này, tất cả mọi người trợn tròn mắt.
Không đầu hàng, chết, hơn nữa giết bọn họ, vẫn là tộc trưởng của bọn họ.
Mục Vân nhìn tất cả, trầm mặc không nói.
Thủ đoạn lôi đình, chấn nhiếp mọi người, đây là điều bắt buộc.
Hắn không muốn tương lai chân chính đánh một trận cùng Huyết tộc, những người này đi ra gây sự.
Chém giết bắt đầu, bắt đầu lần này, là chiến sĩ Chu tộc đối chiến với chiến sĩ Chu tộc.
Huyền Thiên Vệ và Hải Yêu Vân Vệ quân đứng ở một bên, lạnh lùng nhìn hết thảy.
Mục Vân gật gật đầu, nói:
- Ngươi làm rất tốt.
Bàn tay vung lên, một ấn ký, từ từ bay ra.
Ấn ký hạ xuống, tâm thần Chu Khiếu Thiên nhất thời lay động.
Chu tộc, xong rồi.
Lúc trước trung thành và tận tâm với Huyết tộc, nhưng khi đó, Huyết tộc cũng không cách nào khống chế bọn họ, nhưng hiện tại đã khác.
- Chu Sâm!
- Dương Vũ!
Mục Vân lần nữa nhìn hai người, hừ nói:
- Hai người các ngươi, vẫn là Thái Tử Chu tộc, Thái Tử Dương tộc, Dương Khai Thái cùng Chu Khiếu Thiên hai người, hiện tại phân biệt là Dương tộc trưởng cùng Chu tộc trưởng.
Mục Vân lần lượt thi triển sinh tử ám ấn cho Chu Sâm và Dương Vũ.
- Nhớ kỹ hôm nay hết thảy, ta có thể tha cho các ngươi, có thể không cần tốn nhiều sức giết các ngươi.
- Nếu như không tin, các ngươi có thể lấy mạng của mình đến thử xem!
- Vâng!
Bốn người hiện tại chắp tay cúi đầu.
Trong lòng Chu Sâm và Dương Vũ lúc này vô cùng phẫn uẫn.
Mục Vân trước đó, bọn họ ngưỡng mộ.
Nhưng Mục Vân bây giờ lại cần bọn họ quỳ lạy.
Cửu Mệnh Thiên Tử, thống nhất nhân tộc Thần giới, đây chẳng lẽ thật sự là thiên mệnh sao?
Trong mắt hai người chỉ còn lại bất đắc dĩ.
Đối mặt với Mục Vân, bọn họ cũng không cách nào có bất cứ tâm tư phản kháng nào.
Giao chiến, tại thời điểm này dùng một loại phương thức cực kỳ không thể tin đình chỉ.
Mọi người Mục tộc, hiện tại trong lòng thở ra một hơi.
Những năm gần đây, Mục tộc vẫn luôn cẩn thận, như đi trên băng mỏng, bởi vì sự tồn tại của Mục Thanh Vũ, có thể kéo dài.
Nhưng bây giờ, sau khi Mục Vân trở về, từng bước phát triển lớn mạnh, tốc độ rất nhanh.
Thu phục hải yêu nhất tộc của vô nhai chi hải, Mục Vân phong làm Tứ Hải Hải Vương, nhất thống Vô Nhai chi hải, ngắn ngủn mấy trăm năm, duy trì ổn định.
Mang theo Huyền Thiên Vệ, tiêu diệt Dương tộc.
Hiện tại, lại ép buộc đại quân còn sót lại của Dương tộc cùng Chu tộc, không thể không đầu hàng.
Diện tích hiện tại của Mục Tộc có thể nói bao trùm toàn bộ phương đông Thần giới.
Dương tộc Chu tộc, hoàn toàn trở thành vây cánh của Mục tộc.
Giờ khắc này, đại quân Chu tộc và Dương tộc phía dưới bị Huyền Thiên Vệ áp giải, vào biên chế mới.
Chu Khiếu Thiên, Dương Khai Thái hai người, đứng ở bên cạnh Mục Vân.
- Hảo hảo làm việc, nghe mệnh lệnh của ta, buông tha báo thù trong lòng!
Mục Vân mở lời:
- Ta có thể cho các ngươi, là các ngươi cả đời theo đuổi cũng không chiếm được.
Dứt lời, Mục Vân ngẩng đầu, nhìn phía trên.
Huyết Thanh cùng Huyết Ngạn giao thủ với Minh Nguyệt Tâm cùng Tần Mộng Dao, càng thêm nóng bỏng.
Mà hiện tại, trong bàn tay Mục Vân, một cỗ lực lượng không ngừng tụ tập.
- Chúng ta đi hỗ trợ.
Dương Khai Thái hiện tại mở lời.
- Không cần.
Mục Vân ngăn lại, nói:
- Hai người này muốn chạy, rất khó lưu lại!
Dương Khai Thái và Bích Nhân Uẩn đều đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
- Đáng chết!
Trên hư không, Huyết Ngạn hiện tại nguyền rủa một tiếng.
- Chỉ biết Chu tộc cùng Dương tộc không có tiền đồ nhất, sớm biết như thế, hôm nay không nên đến.
Huyết Ngạn quát mắng:
- Huyết Thanh, chúng ta đi.
- Đi? Có đi được không?
Tần Mộng Dao triển khai cánh chim, một đôi cánh Phượng Hoàng hư ảo màu lam băng lam sau lưng lóe lên gió lạnh, từng đạo bao trùm xuống.
- Bổn tọa muốn đi, ngươi còn không ngăn được.
Huyết Ngạn hừ một tiếng, không thèm để ý chút nào.
- Huyết Bạo Độn Thuật.
Trong phút chốc, một cỗ khí tức Huyết Sát điên cuồng bao trùm ra ngoài.
Máu tươi nồng nặc gay mũi, quanh người Huyết Ngạn, huyết mang bắt đầu khởi động, một tiếng kinh bạo, nổ tung ra.
Sắc mặt Tần Mộng Dao hiện tại tối sầm.
Tên này, còn có loại thủ đoạn thoát hiểm.
Muốn ngăn cản, không có khả năng.
Trong chớp mắt, thân ảnh Huyết Ngạn biến mất trước mặt mọi người.
- Muốn chạy, cũng không đơn giản như vậy.
Bóng dáng Mục Vân lúc này đột nhiên xuất hiện.
Đột nhiên, có thể thấy, mắt phải Mục Vân, ánh sáng xanh chợt hiện ra, không gian lực xoay tròn.
Đột nhiên, thân ảnh Huyết Ngạn xuất hiện.
Ầm...
Mặt đất vỡ vụn, một thân ảnh lúc này hiện ra chân thân.
- Huyết tinh bạo!
Mục Vân quát khẽ một tiếng, trong bàn tay, một viên huyết tinh bạo liệt ra.
Xoẹt một tiếng vang lên, huyết tinh do máu huyết ngưng tụ, tràn ngập uy năng thiên phú huyết mạch Mục tộc, cắt đứt thân thể Huyết Ngạn, đánh vào trong cơ thể đối phương.
Ầm...
Trong phút chốc, trên không trung, một tiếng nổ đinh tai nhức óc, triệt để nổ tung ra.
Tất cả mọi người đều sửng sốt.
Một trận nổ lớn này, kinh thiên động địa.
Trên bầu trời, mây máu tràn ngập.
Bàn tay Mục Vân vung ra, một cỗ khí tức thôn phệ tràn ngập bốn phía Huyết Ngạn bạo liệt.
Lại một vị Hư Thánh, giờ khắc này bị Mục Vân cắn nuốt.
Trong nháy mắt này, mọi người hoàn toàn bị kinh hãi.
Mạnh mẽ đến mức không thể tin được.
Thực lực của Mục Vân đã đạt tới cảnh giới như vậy sao?
Lực bộc phát của Tổ Thần đứng đầu, lại có thể đạt tới tình trạng này, thật sự làm cho người ta cảm giác không thể tưởng tượng nổi.
Mà hiện tại, bên kia, sắc mặt Huyết Thanh hoảng sợ, không kịp suy nghĩ nhiều, thúc dục toàn thân tinh huyết, trong nháy mắt thi triển huyết bạo, chạy trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận