Vô Thượng Thần Đế

Chương 2488: Cực Động Thương (2)

- Bất quá người này thiên tư xuất chúng là một nguyên nhân, một nguyên nhân khác, hắn có mấy vị sư tôn giỏi.
- Mạnh Tử Mặc là sư tôn đan thuật của tiểu tử kia, Diệt Thiên Viêm là sư tôn kiếm thuật của hắn, ngay cả Gia Cát Văn chúng ta cần đi bái phỏng lần này cũng là sư tôn khí thuật của hắn.
Hoắc Tư Viễn hiện tại bĩu môi nói:
- Lợi hại thế nào, không phải là chết...
- Ngươi biết gì?
Hoắc Đô hận sắt không thành thép mắng:
- Thiên tư người này rất mạnh, chuyện hắn muốn làm, không có gì làm không được, năm đó, Gia Cát Văn đại sư cao ngạo cỡ nào? Cả đời không thu đồ đệ, nhưng hết lần này tới lần khác vì hắn phá lệ, hơn nữa cuối cùng thành tựu của Mục Vân có chút bất phàm, Gia Cát Văn đại sư thậm chí còn nói, Mục Vân là một vị Tiên khí sư có khả năng vượt qua hắn nhất.
- Lúc ấy nếu không phải bởi vì Diệt Thiên Viêm, hắn căn bản sẽ không chết.
- Bất quá nói đi cũng phải nói lại, vẫn phải cảm tạ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn!
Chu Nguyên Sơn cười nói:
- Nếu không phải Kiếm môn, cuộc sống của Cửu Nguyên Vực chúng ta cũng không dễ chịu.
- Ừm.
Hoắc Đô nhìn Chu Nguyên Sơn, lần nữa nói:
- Nguyên Sơn huynh, lần này nếu Gia Cát Văn vẫn giống như lần trước, chúng ta nên làm thế nào?
- Còn có thể như thế nào?
Chu Nguyên Sơn cười nhạt nói:
- Lần này cũng không chỉ hai ba tông môn, mà cơ hồ rất nhiều người trong tiên giới đi, nếu Gia Cát Văn không muốn...
- Hiểu rồi.
- Được rồi, mau đuổi theo đi, Vân Mộc này, nếu thật sự là không môn không phái, chúng ta tranh thủ lôi kéo, nói không chừng người này chính là Đế khí sư thứ hai.
- Ừm.
Mọi người bắt đầu chạy đi.
Giờ khắc này, Chu Thanh Thanh đi theo phía sau Mục Vân, không nói một lời.
- Ngươi theo ta để làm gì?
Mục Vân mở lời:
- Phụ thân ngươi không phải đã đến rồi sao?
- Ta...
Chu Thanh Thanh bĩu môi nói:
- Bọn họ là bọn họ, ta là ta, ta biết ngươi là người tốt, ta tin tưởng ngươi, ngươi đừng tức giận, mấy người cha ta vẫn luôn như vậy....
- Người tốt...
Mục Vân tự giễu cười nói:
- Người tốt đôi khi cũng sẽ làm chuyện xấu.
- Không, ngươi chắc chắn sẽ không.
Chu Thanh Thanh đuổi theo, nói:
- Ta không đi cùng bọn họ, ta đi cùng ngươi tới Cực Loạn thành, nghe nói nơi đó rất lớn, chỉ riêng nhân khẩu cũng có hơn mười triệu, thành trì càng lớn không cách nào tưởng tượng, toàn bộ Tiên giới, không có địa phương nào lớn hơn nơi đó.
- Ai nói với ngươi?
Mục Vân cười nói:
- Nơi đó rất lớn, nhưng cũng rất loạn, Cực Loạn thành Cực Loạn thành, bên trong chỉ có một chữ - loạn, giết người cướp ủac, cùng hung ác cực, đếm không xuể.
Nghe được lời này, Chu Thanh Thanh rụt cổ lại.
- Vân tiên sinh, ngươi là người Cực Loạn thành sao?
- Không phải.
Mục Vân lắc đầu nói:
- Ta không phải người của Cực Loạn Thành, nhưng ta ở nơi đó thời gian rất dài, thật ra, mà nơi đó làm cho ta trưởng thành.
- Ồ? Xem ra Vân đại sư là một người có chuyện xưa.
- Tiểu nha đầu, ngươi vẫn nên đi cùng phụ thân ngươi đi, ta cũng không có biện pháp bảo đảm ngươi an toàn.
- Ngươi có thể.
Chu Thanh Thanh cười nói:
- Ngươi là một người tốt.
Nhìn nụ cười đơn thuần của Chu Thanh Thanh, khóe miệng Mục Vân xuất hiện một nụ cười khổ.
Một người tốt?
Thế gian này nào có người tốt.
Cá lớn nuốt cá bé, quy luật như ở trong rừng rậm, không ai chế định ra quy tắc thống nhất, để cho tất cả mọi người tuân theo.
Cường giả có thể chế định quy tắc, nhưng cũng có thể phá vỡ quy tắc.
Cửu Nguyên tiên môn, sớm muộn gì cũng có một ngày, hắn sẽ tự tay diệt, đến lúc đó, Chu Nguyên Thanh muốn chết, Chu Nguyên Sơn cũng phải chết.
Trong tay bọn họ dính máu tươi của đệ tử Vân Minh, nhất định phải trả giá đắt.
Mục Vân nhìn Chu Thanh Thanh, nghiêm túc nói:
- Vậy nếu một ngày nào đó, ta có mâu thuẫn với phụ thân ngươi, còn giết luôn phụ thân ngươi, ngươi còn cho rằng ta là người tốt không?
- Không đâu.
Chu Thanh Thanh cười nói:
- Cha ta rất yêu tài, ngài lợi hại như vậy, cha ta khẳng định rất nguyện ý mời chào ngươi, vừa rồi phụ thân còn bảo ta lừa gạt ngươi nói, chúng ta không có đan sư đi theo, chỉ có ngươi có thể cứu ta, nhưng ta không muốn lừa gạt ngươi...
- Ngươi ngược lại rất đơn thuần.
Mục Vân lắc đầu.
- Ta đi tới Cực Loạn thành, cũng không vội vàng, còn có thể ở trong Phần Thiên sơn mạch tìm kiếm dược liệu, các ngươi không vội vàng?
- Không đuổi không đuổi.
Chu Thanh Thanh cười nói:
- Nếu phụ thân bọn họ sốt ruột, để cho bọn họ đi là được.
- Được rồi, đã như vậy, sắc trời tối, chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi đi.
- Nghỉ ngơi?
- Đúng vậy, ta nói rồi, ta không nóng nảy, đại khái ba tháng thời gian, lại đến Cực Loạn thành, dọc theo Phần Thiên sơn mạch, đi thẳng về phía trước, lại đến kênh đào chỗ giao nhau giữa Tà Phong các và Luân Hồi điện đi tới, đến Cực Loạn thành.
Mục Vân gật đầu nói:
- Dọc theo đường đi, hẳn là có thể tìm được không ít thứ tốt.
- Ồ!
Chu Thanh Thanh tuy rằng khó hiểu, nhưng cũng theo Mục Vân dừng lại.
Một đoạn thời gian tiếp theo, Mục Vân cùng Chu Thanh Thanh hai người làm bạn, mà đám người Chu Nguyên Sơn đi theo phía sau, không xa cũng không gần.
Bất quá thỉnh thoảng đi lên bắt chuyện với Mục Vân, ngay từ đầu, Mục Vân vẫn là một bộ dáng cao ngạo như trước, nhưng dần dần, Mục Vân liền hạ thấp tư thái.
Chuyến đi này tới Cực Loạn thành, không chỉ Cửu Nguyên tiên môn một mạch, Mục Vân còn tính toán lấy một ít tin tức hữu dụng từ trong miệng bọn họ.
Ngày hôm đó, khi đêm buông xuống, mọi người như thường lệ dừng lại nghỉ ngơi.
Mọi người Cửu Nguyên Tiên Môn đã sớm săn giết tiên thú, làm thành thịt nướng, canh thịt và các loại mỹ vị khác.
Đoàn người chờ đợi, ngồi vây quanh lửa trại, cùng nhau dùng cơm nói chuyện phiếm.
- Vân tiên sinh, nếm thử chất thịt của tiên thú Thanh Vân Linh Lộc, rất tươi ngon, hơn nữa có công hiệu rất lớn cho việc bồi bổ thể xác và tinh thần đối với chúng ta.
Hoắc Đô sảng khoái nói.
- Đa tạ.
Mấy ngày nay, mấy người quả nhiên đối đãi Mục Vân như hoàng đế.
Thái độ hoàn toàn đảo ngược một trăm tám mươi độ so với lúc trước.
- Vân tiên sinh, chuyến đi này đi tới Cực Loạn thành, không biết làm cái gì?.
- Ha ha... Ta gặp phải bình cảnh đột phá, cho nên muốn đến trong cực loạn thành mua một ít tinh thạch khoáng sản, thử luyện chế... Bán đế cấp Tiên khí.
Mục Vân nói thong dong, nhưng đám người Chu Nguyên Sơn nghe cũng không bình tĩnh.
Lời này có ý tứ rất rõ ràng, Mục Vân không chỉ đơn giản là Vương cấp tiên khí sư, mà còn là một gã Tiên khí sư tinh thâm.
- Ồ? Vân tiên sinh cần mua những gì? Trong Cửu Nguyên Tiên Môn ta, bảo bối xuất chúng, có lẽ có thứ Vân tiên sinh cần thì sao?
- Ta cũng không biết, chỉ là tùy tiện nhìn một chút, lúc này, thiếu hụt không phải là phương pháp, mà là tâm cảnh, ta cần điều chỉnh tâm tình của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận