Vô Thượng Thần Đế

Chương 1120: Ngũ Nguyên Giảo Thiên Địa (2)

Nghĩ đến câu nói kia của Mục Vân, hắn cuối cùng vẫn ổn thỏa tìm một vị trí an toàn, bắt đầu khôi phục thương thế.
Nếu như chạy, chỉ cần còn bên trong tứ nguyên phong địa, gặp được Mục Vân, vẫn chết.
Đã như vậy, vậy ở nơi này thành thành thật thật chờ đợi.
Cùng lúc đó, Mục Vân khu sử ngũ nguyên chi long ngăn lại lực lượng một đuôi quét ngang của Bạch Hổ.
Năm đầu nguyên tố chi long lúc này lay động, thế nhưng cuối cùng vẫn vững vàng thỏa thỏa củng cố tại bốn phía Mục Vân, cũng không có như vỡ vụn như trước kia.
Thấy cảnh này, vẻ điên cuồng trong mắt Bạch Lãnh càng sâu.
- Ngươi không chết? Ngươi vì cái gì không chết?
Giọng nói Bạch Lãnh tràn ngập ác độc.
- Bởi vì ngươi quá yếu, không giết chết được ta.
Nghe đến lời này, hàn mang trong mắt Bạch Lãnh càng ngày càng thịnh.
Cặp mắt của hắn dần dần xuất hiện từng sợi huyết mang, huyết mang càng ngày càng cường thịnh.
- Hống!
Trong khoảnh khắc, trong miệng Bạch Lãnh rốt cục xuất hiện một tiếng Bạch Hổ gào thét.
Hắn đã triệt để nhập ma.
- Khanh khách, nguyên lai là bởi vì ngươi.
Trong lúc đó, giọng nói của Bạch Lãnh đổi thành một bộ dáng khác.
Chỉ là tiếng này nghe qua tràn ngập xem thường, tràn ngập khinh thường.
- Ngươi là ai?
- Bản tôn khinh thường giết ngươi, ngươi nếu biết trời cao đất rộng, tự vẫn tạ tội đi!
- Ồ?
Nghe đến lời này, Mục Vân ngược lại cười nói:
- Bản Tiên Vương cũng khinh thường giết ngươi, ngươi nếu biết sợ hãi, liền cút nhanh lên đi.
- Muốn chết!
Tiếng Mục Vân mang theo trào phúng, triệt để chọc giận “Bạch Lãnh”.
Mục Vân biết, giờ khắc này, Bạch Lãnh đã không còn là Bạch Lãnh chân chính, mà là bị một luồng hồn phách Bạch Hổ hắn triệu hoán, hoặc là nói khẩn cầu mà đến chiếm cứ thân thể của mình.
Dưới tình huống bực này, nói nhiều vô dụng.
Chỉ có giết kẻ trước mắt mới có thể lắng lại hết thảy.
Nếu không, ngay cả hắn cũng sẽ chết ở chỗ này.
- Để ti tiện nhân loại như ngươi nhìn xem cái gì mới thật sự là Bạch Hổ Thú Vương!
Bạch Lãnh cười khằng khặc quái dị, thân thể Bạch Hổ to lớn trong lúc nhất thời theo thân thể của hắn di động, lao thẳng tới Mục Vân.
- Ngũ Nguyên Giảo Thiên Địa!
Mục Vân quát khẽ một tiếng, năm Thiên Nguyên long lúc này ầm vang run rẩy, triệt để ngưng tụ thành một cỗ.
Ngũ nguyên chi long giống như hóa thành nhất nguyên chi long, lại giống như là tách ra ngũ nguyên chi long, triệt để nổ tung.
Ngũ Hành Nguyên lực cuồng bạo lúc này chen chúc hội tụ.
- Cút đi!
Bạch Hổ đang bay nhào tới, song trảo bắt lấy long đầu Ngũ Hành Nguyên Long, lúc này nhào lên.
Đuôi hổ lại hướng thẳng đến Mục Vân vỗ tới.
Nhìn thấy đuôi hổ đánh tới phía mình, trong mắt Mục Vân đầy ý cười.
- Đến hay lắm!
Thấy cảnh này, Mục Vân cười hắc hắc, một chưởng hội tụ thiên địa chân nguyên, điên cuồng ngưng tụ sức mạnh.
- Địa Diệt Chưởng!
Một chưởng vỡ ra, chụp về phía đuôi hổ.
Oanh một tiếng nổ vang, Bạch Hổ bị đau, lập tức, tiếng lốp bốp nổ vang, lúc này lại biến thành Thú Vương không có cái đuôi.
- Cái đuôi chó sao?
Thấy cảnh này, Mục Vân cười lạnh một tiếng.
- Đáng ghét!
Tiếng quát dữ tợn vang lên từ trong miệng Bạch Lãnh, lần này, Bạch Hổ xem như triệt để bị Mục Vân chọc giận.
- Hổ Khiếu Sơn Hà!
Một tiếng phẫn nộ gào thét, Bạch Hổ Giờ khắc này triệt để phát sinh biến hóa lật trời, miệng lớn mở ra, một đạo âm ba vô hình chấn động không khí đều biến thành gợn sóng từ từ khuếch tán ra.
Ma Phàm cách nơi đây đã hơn ngàn mét, thế nhưng cảm nhận tiếng rống khủng bố, hắn không thể không lần nữa lui lại.
- Ngươi đã thích âm ba công kích, vậy ta sẽ thử một lần, bước vào Sinh Tử cảnh, Đại Vô Bi Quỷ Ngâm trong Vạn Cổ Huyết Điển có thể lợi hại hơn hay không.
Mục Vân lãnh ngạo cười một tiếng, hai chân mở rộng.
- Đại Vô Bi Quỷ Ngâm!
Trong chốc lát, miệng Mục Vân há to, bờ môi không ngừng nhúc nhích, tựa hồ đang nói lẩm bẩm cái gì.
Chỉ là tiếng kia thực sự quá nhỏ, căn bản không có cách nghe rõ.
Thế nhưng dần dần, tiếng rất nhỏ kia tại lúc này lại giống như biến thành quỷ chú đòi mạng, dần dần khuếch tán ra.
Hai đạo sóng âm đang gieo rắc chấn động không khí, nhìn kỹ lại, có thể phát hiện, trong không khí, từng đạo âm ba dần dần khuếch tán ra, giống như hai nơi mặt hồ lúc này triệt để va nhau cùng một chỗ.
Rầm rầm rầm...
Trong lúc đó, trên trời, trong lòng đất, bên trong toàn bộ không gian, tất cả địa phương, trong nháy mắt hai đạo âm ba tại tiếp xúc, từng tiếng bạo liệt không ngừng vang lên.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người chỉ cảm thấy màng nhĩ đau từng cơn.
Bốn bề không gian thiên địa tựa hồ cũng không chịu nổi, tiếng bạo liệt yếu ớt truyền về phương xa.
Dần dần, tiếng nổ đùng đoàng tiêu tán, bên trong sơn mạch phạm vi vạn mét quanh mình đã sớm bị san thành bình địa, mặt đất bởi vậy đều lên cao đến mấy mét.
Mục Vân cùng Bạch Lãnh hai người vẫn y như đứng tại chỗ.
Chỉ là giờ phút này, hai người đều thở hổn hển, hiển nhiên tiêu hao rất to lớn.
- Tiểu tử, ngươi rất lợi hại, thế nhưng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Bạch Lãnh hừ một tiếng, hắn cảm giác tôn nghiêm của mình nhận khiêu khích.
Giờ khắc này, chỉ có chém giết Mục Vân tìm về tôn nghiêm của mình.
- Hổ Phát Thương Khung!
Tiếng trầm đục vang lên, một luồng hồn phách khống chế Bạch Lãnh giờ phút này cải biến tư tưởng, quyết định dựa vào tiếp cận Mục Vân, lấy cận thân chiến đến đả kích Mục Vân.
Hắn chính là hồn phách Bạch Hổ, mặc dù chỉ là một phần ngàn vạn lực lượng lại đủ để khống chế Bạch Lãnh.
Mà lại huyễn hóa ra thân thể Bạch Hổ, uy lực càng cường đại, đuôi hổ bị chặt đứt giờ phút này đã đang thong thả khôi phục.
Một cái hổ phác giống như toàn bộ thiên địa che xuống, càng từ trên xuống dưới, mang theo khí thế sát thiên.
Thấy cảnh này, quanh người Mục Vân, tam thể cương khí hộ thân ngưng tụ, từng mảnh long lân lúc này xuất hiện trên hai tay, hai tay, hai chân của hắn.
Chỉ là lần này, khác biệt trước đó, long lân không chỉ bao trùm hai chân cùng hai tay, ngay cả ngực Mục Vân đều bị long lân bao trùm.
Nhìn thấy biến hóa kỳ dị như thế, Mục Vân quả nhiên xác định.
Huyết mạch của hắn đúng là biến hóa.
Long lân, dung hợp là tinh hoa long huyết, hắn long hóa có thể có được đề thăng, cái khác không có đạt được cải biến, chỉ có long huyết đạt được đề thăng mới có thể khiến cho long hóa tăng cường.
Trong lòng hiểu rõ điểm này, Mục Vân xem như triệt để bằng chứng minh ý nghĩ.
Huyết mạch của hắn, thật trở nên cường đại hơn.
Cho nên, hắn mới có thể tại Sinh Tử cảnh nhất trọng phát huy ra thực lực cường đại như vậy.
Cho nên, võ kỹ hắn thi triển có uy lực càng ngày càng mạnh.
Vật lộn cận thân?
Tới đi, ai sợ ai!
Bạn cần đăng nhập để bình luận