Vô Thượng Thần Đế

Chương 3145: Nụ cười dối trá (2)

Nghe được lời này, Mục Vân trợn trắng mắt.
Gã này, thật kỳ lạ.
Thoạt nhìn đứng đắn, nhưng nụ cười giả dối, nhưng nói chuyện không có cách nào, hoàn toàn làm cho người ta không thể chạm vào tính cách của hắn.
- Đến rồi.
Nhìn phía trước, Thương Bắc Huyền khẽ cười nói.
Trước mắt mọi người, là một tháp cao trong cổ lâu.
Tòa tháp cao này cao chừng trăm trượng, tầng tầng lớp lớp, kiến tạo rất cổ xưa.
Hơn nữa trong sự chồng chất của lịch sử, vẫn chưa hiện ra suy sụp.
Thật ra phóng mắt nhìn lại, trong cả cổ bảo, ngoại trừ một tòa tháp cao ở phương nam, cùng với một tòa tháp cao ở phương bắc, tòa này, chính là tương đối cao lớn.
- Phía nam, là Huyễn Tuyệt tên kia mang theo một đám người, phía bắc là Thiên Trung Xu mang theo một đám người ở.
Thương Bắc Huyền hừ hừ nói.
Nghe được lời này, Mục Vân hiểu được, tên này vì sao lại không thích hai người này như vậy.
- Đi thôi, Mục huynh.
Thương Bắc Huyền đưa Mục Vân lên đỉnh tháp cao.
Đứng trên đỉnh tháp, nhìn xung quanh, toàn bộ lâu đài cổ, tất cả đều thu vào mắt.
Lâu đài không lớn, chứa hơn hai mươi ngàn người, trông hơi đông đúc.
Mục Vân có thể nhìn thấy, một ít đệ tử, bất đắc dĩ chỉ có thể ở dưới một ít vách tường đứt gảy, vẻn vẹn che gió chắn mưa mà thôi.
- Thấy chưa?
Thương Bắc Huyền nhiệt tình nói.
- Nhìn thấy gì?
- Nam Bắc lưỡng tháp, cùng với tòa tháp này ta ở chính giữa.
Thương Bắc Huyền hưng phấn nói:
- Tư thái thế chân vạc, có đúng hay không? Điều này có thể thấy được, nội tình cùng thực lực của Thương Long Hiên ta căn bản không kém Thiên Cơ Các cùng Huyễn Ảnh tông, chẳng qua nội tình Thương Long Hiên ta nông cạn một chút, bất quá là lịch sử vạn năm, không thâm hậu giống Thiên Cơ Các cùng Huyễn Ảnh tông.
- Nhưng ở chỗ này, ngươi xem, Thương Bắc Huyền ta có thể tự mình chiếm cứ một tòa tháp, hai bên bọn họ tuy rằng ở tháp so với ta tốt hơn, nhưng điều này cũng chứng tỏ, ngoại trừ Thiên Cơ Các cùng Huyễn Ảnh Tông, Thương Long Hiên ta, chính là thế lực cấp Thiên Nguyên lợi hại nhất!
Nghe Thương Bắc Huyền nói một đống lớn, trong lòng Mục Vân cười khổ.
Gia hỏa này, thật kỳ lạ.
- Mục huynh lại nhìn.
Thương Bắc Huyền lần nữa nói:
- Hai tòa tháp cao kia ra vào, thậm chí bao gồm đỉnh, toàn bộ là võ giả nhất phách Thần Hoàng cảnh giới trông coi.
Theo lời Thương Bắc Huyền nói, Mục Vân nhìn lại, quả nhiên, trên dưới hai tòa tháp cao, đều có từng đạo khí tức Thần Hoàng ba động như có như không.
- Thiên Trung Khu cùng Huyễn Tuyệt hai tên gia hỏa, chiếm cứ hai tòa cao tháp, đang nghĩ biện pháp mở ra trận pháp bên trong cao tháp.
Thương Bắc Huyền nói:
- Trận pháp kia mở ra, nghe nói thông vào lòng đất, sâu trong lòng đất, là một tòa bí tàng, hơn nữa bên trong cổ bảo này, nghe nói phía dưới phong ấn một thứ, cái gì chúng ta cũng không biết.
- Nhưng nghe nói là một vị cường giả Chiêm tộc ở đây ngẫu nhiên phát hiện, phong ấn ở chỗ này, về phần rốt cuộc là cái gì, ta cũng không biết.
- Hơn nữa nghe nói, Chân Vũ lệnh kia chính là mấu chốt phong ấn thứ kia.
- Ồ?
Mục Vân ngược lại không rõ.
Nếu Chân Vũ Lệnh là vật mấu chốt phong ấn, vì sao lần này sát hạch của Chân Vũ học viện, còn lấy Chân Vũ Lệnh làm phần thưởng?
- Mục Vân có phải buồn bực hay không, Chân Vũ học viện khảo hạch lần này, lấy Chân Vũ Lệnh làm phần thưởng?
Thương Bắc Huyền cười nói:
- Đó là bởi vì... Nghe nói ha, nghe nói, là bởi vì bên trong Chiêm tộc, phái người gia cố phong ấn, thứ kia, mấy năm nay, đột nhiên nhảy nhót rất vui vẻ, cho nên Chân Vũ Lệnh vô dụng, chính là làm phần thưởng lần này.
- Hơn nữa, Chân Vũ Lệnh cách thứ kia còn có một đoạn khoảng cách, Chiêm tộc cường đại cỡ nào? Cũng không lo lắng chúng ta sẽ thúc đẩy phong ấn, dù sao đều là cảnh giới Thần Vương, đê giai Thần Hoàng mà thôi.
Nghe Thương Bắc Huyền giải thích, trong lòng Mục Vân dần dần sáng sủa.
Vì vậy, vấn đề ở đây.
Mục Vân cẩn thận đánh giá Thương Bắc Huyền.
Loại chuyện này, cho dù là cao tầng tam đại Thiên Nguyên cấp thế lực, đều chỉ sợ khó có thể đạt được tin tức.
Thương Bắc Huyền, làm sao biết được?
Nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của Mục Vân, Thương Bắc Huyền ho khụ.
- Chuyện này, là phụ thân ta nói cho ta biết, phụ thân ta cũng là từ trong miệng một số người trong Chiêm tộc lấy được...
- Ồ...
Mục Vân nhìn ánh mắt Thương Bắc Huyền, càng thêm huyền diệu.
Tên này, thoạt nhìn rất phức tạp, nói chuyện hình như không có đầu óc, nhưng cẩn thận nghĩ lại, người này, tựa hồ không đơn giản như vậy.
Mấy ngày tiếp theo, đám người Mục Vân ở trong tháp cao, đóng cửa không ra.
Ngày hôm đó, Sở Hạc từ bên ngoài trở về.
- Mục huynh.
- Thế nào?
- Tìm hiểu được rồi.
Sở Hạc cung kính nói:
- Thương Bắc Huyền này, là Thiếu chủ Thương Long Hiên, hơn nữa còn là vị thiếu chủ duy nhất, người ta xưng. Mặt cười hổ, người này thấy ai, đều một bộ tươi cười, giả dối.
- Tên này, rất kỳ quái, tuy rằng mọi người đều gọi hắn là hổ mặt cười, nhưng ở trong Đồ Ma sơn này, lại chưa từng nghe nói qua hắn gây chuyện.
- A, đúng rồi, hai tòa tháp cao nam bắc kia, đúng là thông tới lòng đất, dưới đất, tựa hồ thật sự có cái gì, Thiên Trung Xu cùng Huyễn Tuyệt hai người, một nam một bắc, đều đang nghĩ sớm ngày phá vỡ trận pháp!
- Chân Vũ Lệnh, có thể thật sự ở bên trong, chỉ là hai người đều không tìm được cách.
- Hiện tại, toàn bộ cổ bảo, Thiên Trung Xu một phương, Huyễn Tuyệt là một phương, Thương Bắc Huyền này, cũng là một phương.
- Còn có một phương, là một ít tán tu tạo thành liên minh.
- Bốn phương này tạo thành thế lực, mỗi người đứng một bên, lẫn nhau đều không đối phó.
Mục Vân nghe được tin tức này, gật đầu.
Xem ra, địa phương có người, sẽ sinh ra một ít thế lực phân chia.
Chuẩn xác mà nói, nơi có lợi ích, sẽ xuất hiện tình huống đứng đội.
- Thiên Trung Xu cùng huyễn tuyệt, muốn mở ra bí tàng dẫn tới lòng đất?
- Cái này cũng không có.
Sở Hạc lắc đầu nói:
- Lần này bốn phương đều thật cẩn thận, mỗi người phái người điều tra tin tức, Thiên Trung Xu cùng Huyễn Tuyệt, tựa hồ đều không tìm được biện pháp, hai người đều đang khổ sở tìm kiếm.
Nghĩ đến cũng đúng, nếu hai bên tìm được biện pháp, hai bên kia, chỉ sợ đã sớm ngồi không yên.
- Đã như vậy, chúng ta cứ chờ xem kịch là được rồi.
Mục Vân nhìn ra ngoài cửa sổ, đám người nhộn nhịp, có lẽ rất nhiều người, đều đang chờ đợi.
Cái chờ này, ước chừng qua ba tháng thời gian.
Thời gian ba tháng, Mục Vân một mực tu hành trong phòng.
Tam Dương Thiên Thanh Đan cùng Bồ Đề Tử Nguyên Đan hai loại đan dược, nuốt vào vài viên, thế nhưng Mục Vân chỉ từ từ nuôi dưỡng hai hồn của mình, cũng không sốt ruột tiếp tục mở mệnh hồn của mình.
Trong lúc đó, Thương Bắc Huyền ngược lại cách hai ngày liền tới tìm Mục Vân nói chuyện phiếm, kể lại kinh nghiệm tu luyện của mình tâm đắc, làm cho Mục Vân cảm thấy kỳ quái.
Ngày hôm đó, Mục Vân như thường lệ, ngồi trong phòng tu hành.
Từ từ thở ra một hơi, Mục Vân chậm rãi mở hai mắt ra.
- Cuối cùng cũng toàn bộ tiêu trừ ẩn họa trong địa hồn cùng thiên hồn, hiện tại, có thể thử mở ra hồn thứ ba - Mệnh Hồn.
Ầm... Đột nhiên, Mục Vân dứt lời, một tiếng ầm ầm vang lên lúc này, đột nhiên vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận