Vô Thượng Thần Đế

Chương 1707: Ta đến giải quyết?

Giống như Mạnh Hạo công kích không có chút tác động nào đến trên người hắn.
Thấy cảnh này, Mạnh Hạo bắt đầu nghiêm túc đối đãi Mục Vân trước mắt.
Gia hỏa này căn bản không thể coi thường.
Rầm rầm rầm...
Hai thân ảnh bắt đầu giao thủ, mà những người còn lại thì đứng bên ngoài kiếm trận, nhìn những võ giả đến từ bốn đại tông môn bên trong đại trận, từng người chật vật không chịu nổi ứng đối trận pháp.
- Những súc sinh này thật cho rằng Nhất Diệp kiếm phái chúng ta dễ khi dễ.
- Đúng đấy, cứ nghĩ dẫn theo người Thiên Kiếm lâu thì chúng ta sẽ sợ hãi, quả thực là ý nghĩ hão huyền.
- Lần này, để bọn hắn có đến mà không có về.
- Bất quá nếu đám bọn chúng có đến mà không có về, bốn đại tông môn có thể tới tìm chúng ta gây phiền phức hay không?
- Sợ cái gì? Mục sư huynh hiện tại ngay cả đệ tử Thiên Kiếm lâu còn không sợ, sẽ còn sợ những lão già của bốn đại tông môn kia?
Đệ tử còn lại, từng người mặt mày hớn hở, bắt đầu nghị luận, lòng tràn đầy vui vẻ.
Loại thời điểm này, bọn hắn đứng ngoài quan sát, nhẹ nhõm không thôi.
Quan trọng nhất là, thực sự quá đủ đầy.
Nhất Diệp kiếm phái mở mày mở mặt.
Mà bên trong đại trận, đám người dần dần cảm giác được chống đỡ hết nổi.
Không thích hợp.
Sở Thần kinh ngạc.
Nhìn qua trận pháp này, tựa hồ không có đơn giản như bề ngoài, thậm chí nói hết sức phức tạp.
Chính yếu nhất là, muốn phá trận quá khó.
Sở Thần cũng âm thầm kinh ngạc, dùng cảnh giới thất phẩm Địa Tiên của hắn đặt ở Nam Cực chi địa, lão tổ tiểu gia tộc tiểu thế lực cũng không có cảnh giới cỡ này.
Thế nhưng không phá nổi một đại trận do Mục Vân bố trí.
Mắt thấy lần lượt từng thân ảnh bên trong đại trận bị thương, thậm chí mất mạng, đáy lòng Sở Thần trầm xuống.
Lần này hắn với tư cách đại biểu Thiên Kiếm lâu, thống lĩnh đệ tử thiên tài bốn đại tông môn, nếu kết thúc không thành nhiệm vụ của người sau lưng, đó chính là mất hết mặt.
Kiếm Trủng đệ tử như hắn cũng không cần lăn lộn ở đây nữa.
- Hỗn đản! Mạnh Hạo tên kia đến cùng đang giở trò quỷ gì!
Sở Thần mắng thầm:
- Chỉ là một Mục Vân, sớm nên bắt sống, hiện tại còn không kết thúc.
- Sở đại ca, có thể xuất hiện ngoài ý muốn gì hay không?
Thanh Trĩ lo lắng hỏi.
- Có thể có ngoài ý muốn gì?
Sở Thần quát:
- Kiếm Trủng đệ tử Thiên Kiếm lâu, không chỉ cảnh giới phía trên ngũ phẩm Địa Tiên, càng đi qua trùng điệp khảo hạch, mới có thể trở thành, mỗi một vị Kiếm Trủng đệ tử đều là tinh anh trong tinh anh.
Nhìn thấy Sở Thần nổi giận, mọi người nhất thời không dám nói tiếp.
Nhìn tranh đấu phía trên thiên không, đến cùng ai ưu ai kém, quả thật không phân biệt được.
Oanh...
Trong lúc đám người suy tư, đột nhiên, một tiếng nổ vang lần vang vọng.
Tất cả mọi người sững sờ.
Tiếng oanh minh vang lên, trong lòng mọi người chỉ cảm thấy, thiên địa lúc này hơi run rẩy một chút.
Đông!
Ngay sau khi tiếng oanh minh xuất hiện, một thân ảnh rơi xuống mặt đất.
Bụi đất văng ra khắp nơi, may mà mọi người xung quanh kịp thời tản ra.
Nhưng lực bộc phát bàng bạc lại để mọi người không dám khinh thường.
- Thấy không?
Sở Thần cười ha ha một tiếng nói:
- Đây chính là sự cường hoành của Kiếm Trủng đệ tử, Mục Vân bây giờ không phải đã bị thua?
- Ngươi xác định nằm trên mặt đất là ta?
Sở Thần còn chưa cười ha ha xong, một tiếng nói đột nhiên vang lên.
Một thân ảnh từ trên trời giáng xuống, một quyền đánh vào một thân ảnh nằm trên mặt đất.
Tạch tạch tạch tiếng vỡ vụn vang lên, thân ảnh trên mặt đất triệt để không một tiếng động.
Nhìn thấy bóng người đang đứng, tất cả mọi người sững sờ.
Mục Vân!
Thế mà là Mục Vân.
Nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, tất cả mọi người suy nghĩ xuất thần.
Lần trước, Mục Vân chém giết Liễu Đang cùng Trầm Luân, không người biết được.
Thế nhưng lần này, Mục Vân ngang nhiên xuất thủ ở trước mặt tất cả mọi người.
Mà Nguyễn Kinh Ngọc và Lăng Ngạn hiểu rõ, Sở Thần cũng không phải nói bậy.
Kiếm Trủng đệ tử, mỗi một người đều đi qua tuyển chọn tỉ mỉ mới có thể trở thành.
Bản thân thực lực cùng cảnh giới của Mạnh Hạo này tuyệt đối cách xa Dương Phong Thương một mảng lớn.
Thế nhưng cũng bại.
Vậy nói rõ, bản thân thực lực cùng cảnh giới Mục Vân trước đó đã có thể chém giết Dương Phong Thương, thậm chí vượt qua xa xa.
Thấy cảnh này, nụ cười trên mặt Sở Thần triệt để cứng ngắc.
Chết!
Mạnh Hạo chết!
Mục Vân này đến tột cùng có thực lực gì, thế mà ngay cả Mạnh Hạo đều bị giết.
- Ngươi dám giết hắn.
Hai mắt Sở Thần xích hồng, nhìn Mục Vân, đầy vẻ phẫn uất.
- Chẳng lẽ giữ lại hắn tới giết ta?
Mục Vân lại vung trường kiếm, không thèm để ý nói:
- Nhất Diệp kiếm phái, bây giờ ta là Đại Phái chủ, cho nên mọi chuyện, ta đến phán định.
- Ngươi phán định? Ngươi cũng xứng?
Sở Thần quát:
- Bất quá là không tiếp tục chờ được nữa bên trong Thiên Kiếm lâu, hiện chạy đến Nhất Diệp kiếm phái làm thổ hoàng đế thật?
- Thổ hoàng đế cũng rất tốt, dù sao cũng tương đối tốt hơn việc trở thành một con chó của người khác như ngươi.
Nhìn Sở Thần, Mục Vân cười ha ha.
Hắn hiện tại đối mặt Sở Thần, thật muốn thăm dò một phen, đến cùng ai mạnh ai yếu.
- Ngươi đã giết hắn, vậy ngươi chết đi!
Ngữ khí Sở Thần đầy lạnh lùng, hận không thể xông lên phía trước, chém Mục Vân thành muôn mảnh.
Lần này cho dù hoàn thành nhiệm vụ, Mạnh Hạo chết rồi, trở về phục mệnh, hắn cũng không có mặt mũi nào.
Đây mới là điều để hắn buồn bực nhất.
Còn về Mục Vân có thể thắng hắn?
Vậy đơn giản là không thể nào.
Chênh lệch ba phẩm cảnh giới, hắn không phải đối thủ của Mục Vân, đó mới là thật tức cười.
Cảnh giới tứ phẩm Địa Tiên, đối đầu cảnh giới thất phẩm Địa Tiên, chênh lệch ba phẩm cấp, loại chênh lệch này, đầy đủ làm cho tất cả mọi người cảm thấy tuyệt vọng.
Nhưng tuyệt vọng chỉ đối với những người khác.
Đối với Mục Vân hiện tại mà nói, đây cũng là một loại nếm thử.
Thấy cảnh này, Mục Vân dâng trào chiến ý.
- Kiếm Trủng đệ tử, thất phẩm Địa Tiên, ngươi tính là cái gì?
Mục Vân nhìn Sở Thần, ha ha cười nói:
- Để ta nhìn thử, Kiếm Trủng đệ tử cảnh giới thất phẩm Địa Tiên ngươi đến cùng mạnh ra sao mà lại kiêu ngạo như thế.
Vừa dứt lời, Mục Vân giết ra.
Mà đổi thành một bên, Sở Thần đi ra kiếm trận, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm màu băng lam.
Chém ra một kiếm, thiên địa quanh mình giờ phút này triệt để trở nên biến lạnh buốt.
Thậm chí cho người ta một loại cảm giác tuyết lớn đầy trời.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người hơi run rẩy một chút.
Sở Thần kiếm, rất sắc bén.
Một bên khác, Mục Vân đương nhiên không chút nào hoảng.
Hắc Dận Kiếm theo cấp bậc của hắn đề thăng, phẩm giai cũng từng bước tăng lên.
Hiện tại Hắc Dận Kiếm chính là địa cấp trung phẩm tiên kiếm, kiếm lên tiếng động, uy lực một bước tăng cường.
Cả người Mục Vân vào giờ phút này cũng là từng bước tăng cường.
Kiếm giới lúc này tràn ngập, một cỗ khí thế sắc bén phô thiên cái địa khuếch tán ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận