Vô Thượng Thần Đế

Chương 2072: Để Ý Mới Được

- Mục công tử!
Thánh Như Ý chậm rãi đi đến, ngồi trên đệm chăn, nhìn Mục Vân nói:
- Mục công tử, Như Ý lúc đầu bất kính với Mục công tử, lần này là đến bồi tội.
Sắc mặt Thánh Như Ý đỏ lên, một đôi mắt trong veo như nước nhìn Mục Vân, ngọc thủ lại dọc theo ngực Mục Vân, một đường trượt xuống.
Thấy cảnh này, Mục Vân im lặng.
Thánh Như Ý chậm rãi đem cởi ra váy áo của mình, bờ môi khẽ nhả u lan, toàn bộ thân thể cơ hồ dựa vào thân thể Mục Vân.
- Mục công tử, ta đẹp không?
Da thịt Thánh Như Ý bóng loáng như ngọc, phát ra khí tức làm động lòng người.
- Đẹp!
Mục Vân nói tiếp.
- Chỉ là ta không có hứng thú.
Vừa nghe lời này, Thánh Như Ý dừng động tác một chút.
Đẹp, còn không có hứng thú.
Thánh Như Ý không biết vì sao, nháy mắt nhìn Mục Vân.
- Mục công tử, Mục công tử, việc lớn không tốt.
Nhưng ngay hiện tại, một tiếng hô lo lắng đột nhiên vang lên.
Một thân ảnh vội vã chạy vào bên trong thạch thất.
Người kia chính là vội vàng Hạ Sâm.
Hạ Sâm đột nhiên xâm nhập đến bên trong thạch thất lại nhìn thấy một đôi tay Thánh Như Ý đặt ở phía dưới Mục Vân, quần áo cởi ra, lộ ra da thịt bóng loáng, cả người ngẩn ngơ.
- A...
Thánh Như Ý thì hô to một tiếng, vội vàng khoác lại váy áo.
- Ta sẽ... Chờ chút lại đến đi!
Hạ Sâm lắp bắp nói.
Lại thầm mắng mình ngu xuẩn.
Lúc này đánh gãy chuyện tốt của Mục Vân, chỉ sợ Mục Vân sẽ mắng chết mình.
Đều do Huyết Vãng Sinh kia, hắn không đến gọi Mục Vân, để cho mình tới.
Xong đời rồi.
Bất quá hồi tưởng lại rồi một màn vừa rồi, Hạ Sâm lại nói:
- Thánh Như Ý nữ nhân này, thật có chiêu.
- Không cần.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Chuyện gì, nói đi.
- Khởi bẩm Mục công tử, trận pháp ngài thiết trí xuất hiện vết rách.
Xuất hiện vết rách rồi?
Nghe đến lời này, Mục Vân giật mình.
Theo đạo lý mà nói, không có khả năng.
- Chuyện gì xảy ra?
Trong lúc nói chuyện, Mục Vân đứng dậy, đi ra cửa hang.
Hạ Sâm đi theo phía sau, nói:
- Đám huyết nhân phía trước dùng hết các loại biện pháp, căn bản vô kế khả thi, thế nhưng không biết sao, đột nhiên toát ra mấy huyết nhân cao hơn ba mét, những huyết nhân kia ngang ngược va chạm, trận pháp mới có hơi nhịn không được.
Mục Vân đi ra hang đá, lúc này mới phát hiện, cửa động đã xuất hiện từng vết rách, nhưng những vết rách kia rất nhỏ bé.
Thậm chí một ít thạch thất do đệ tử mở ra ở gần cửa động đều đang kịch liệt lắc lư.
- Ta xem thường bọn hắn.
Mục Vân phất phất tay nói:
- Bảo mọi người không cần kinh hoảng, ta sẽ sẽ tăng cường trận pháp.
Hắn vốn cho rằng những huyết nhân này, bất quá là nhất phẩm, nhị phẩm Chân Tiên, nhưng bây giờ nhìn, tựa hồ không chỉ như thế.
Chí ít, huyết nhân cao ba mét xuất hiện, lực lượng một quyền, tối thiểu là bằng cảnh giới hắn hiện tại.
Những huyết nhân này còn có tồn tại càng cường đại hơn.
Hiểu rõ điểm này, Mục Vân chữa trị, tăng cường trận pháp, lòng có chút gấp gáp.
Hắn hiện tại xem như tiên trận tông sư.
Thế nhưng có thể thiết trí trận pháp cũng bất quá ngăn cản được cường giả cảnh giới Chân Tiên.
Nhưng những huyết nhân này nếu như lần lượt công phá không được nơi này, khẳng định sẽ xuất hiện tồn tại mạnh hơn.
Vạn nhất xuất hiện thực lực cảnh giới Kim Tiên, bọn hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.
Một mực lưu ở nơi đây cũng không phải biện pháp.
Nhất định phải ra ngoài tìm sinh cơ.
Đã qua hơn nửa ngày, Mục Vân thở ra một hơi.
- Hảo.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Lần này, trừ phi Kim Tiên đến, nếu không, trận pháp này hoàn hảo không chút tổn hại.
Mục Vân vừa dứt lời, mọi người cũng cảm giác được sơn động quả nhiên không còn chấn động.
Mặc cho huyết nhân cao hơn ba mét cự va chạm như thế nào, sơn động lù lù bất động.
Thấy cảnh này, đám người mới thở dài một hơi.
Mà giờ khắc này, Thánh Như Ý mới đi ra từ bên trong gian phòng của Mục Vân.
Thời khắc này nàng đã ăn mặc chỉnh tề.
Nhìn Thánh Như Ý, Hạ Sâm xấu hổ, ho khan một cái.
Mục Vân lại bất động thanh sắc, trở về thạch thất của mình.
Mà cùng lúc đó, Thánh Như Ý trừng Hạ Sâm một cái, cũng trở lại thạch thất của mình.
- Ai ai ai, chuyện gì xảy ra?
Huyết Vãng Sinh lại lôi kéo Hạ Sâm nói:
- Vừa rồi Thánh Như Ý nhìn ngươi, quả thực muốn giết người.
- Xuỵt...
Hạ Sâm xuỵt một tiếng nói:
- Ngươi biết ta vừa rồi tiến vào bên trong thạch thất Mục công tử phát hiện cái gì.
- Cái gì?
- Thánh Như Ý cởi hết quần áo, muốn cùng Mục Vân... Cái kia, hai người đang phát lửa, đáng tiếc ta đi vào đánh gãy, không thấy được cảnh đặc sắc chân chính.
- Ta sát!
Nghe đến lời này, Huyết Vãng Sinh kinh hô.
- Thật giả?
- Đương nhiên là thật!
Hạ Sâm cực kỳ hâm mộ nói:
- Mục công tử có phúc lớn a, Thánh Như Ý đều bị hắn câu tới tay.
- Câu tới tay?
Nghe đến lời này, Huyết Vãng Sinh lại cười nhạo:
- Ngươi đó, tốt xấu gì cũng là đệ tử Ngũ Hành thần giáo, thế nào ngu dốt như thế?
- Ta thế nào rồi?
Nhìn Hạ Sâm, Huyết Vãng Sinh thấp giọng nói:
- Ngươi đần, hiện tại huyết nhân xuất hiện, không phải Mục Vân, chúng ta bây giờ chỉ sợ đã mệt chết, nhưng vạn nhất xuất hiện huyết nhân cường đại, trận pháp này chống đỡ không nổi, Mục Vân khẳng định phải chạy trốn, có ba trăm huyết vệ, năng lực tự vệ của Mục Vân cực mạnh, chúng ta?
Huyết Vãng Sinh bất đắc dĩ nói:
- Cho nên, Thánh Như Ý vì mình có thể sống sót, trói vào Mục Vân cùng một chỗ, hiện tại để Mục Vân thoải mái một chút, bảo trụ mạng của mình, bao nhiêu cơ trí.
Nghe đến lời này, Hạ Sâm bừng tỉnh đại ngộ.
Bên trong tuyệt địa, Mục Vân là đùi.
Thánh Như Ý dâng ra thân thể mình chuẩn bị một mực ôm cái đùi kia.
Không đúng, nói đúng ra là bắp chân.
Hạ Sâm đổi sắc mặt, nói:
- Chúng ta làm sao bây giờ? Ngày đó chúng ta còn nghĩ muốn gia hỏa này đây, Thánh Như Ý lắc mình biến hoá, trang điểm một chút, lên giường, bảo trụ tính mạng, nhưng chúng ta cũng không có ưu thế kia.
Nghe đến lời này, Huyết Vãng Sinh lui ra phía sau một bước, liếc nhìn Hạ Sâm.
- Ngươi chớ nhìn ta như vậy!
Hạ Sâm đưa tay ôm người, cẩn thận nói:
- Ta cũng sẽ không kính dâng thân thể của mình.
- Ngươi dẹp đi.
Huyết Vãng Sinh cười mắng:
- Ngươi xem như kính dâng, Thánh Như Ý không chỉ có mình nàng, thêm mấy mỹ nữ bên người, đầy đủ Mục Vân hưởng thụ, xem như ngươi kính dâng mình, mấu chốt là Mục Vân cũng phải thấy mới được.
Nghe đến lời này, Hạ Sâm cười khổ một tiếng.
Chỉ là Mục Vân thời khắc này căn bản không có nghĩ tới phương diện kia.
Làm người hai đời, Mục Vân tự nhiên nhìn ra, Thánh Như Ý đến cùng có tâm tính gì.
Nhưng hắn cũng không phải loại người gặp nữ nhân không có đầu óc.
Huống hồ, mỹ mạo của Thánh Như Ý cũng không làm hắn đến nỗi đánh mất lý trí.
Hiện tại, quan trọng nhất là đám huyết nhân có thể xuất hiện càng thêm cường đại hay không.
Trái lo phải nghĩ, Mục Vân cuối cùng hạ quyết tâm, ra ngoài tìm kiếm một phen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận