Vô Thượng Thần Đế

Chương 1800: Không ngại giết ngươi (1)

- Đã như vậy, chúng ta cũng không nhàn rỗi.
Giang Diễm cười nói:
- Triệu tập những sư huynh đệ khác đến đây, giữ vững nửa canh giờ đi.
- Ừm!
Hai người thật càng ngày càng khâm phục Mục Vân.
Làm việc quả quyết, đối đãi bằng hữu càng là hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Nếu như có thể cùng làm bằng hữu với người này, thật có thể yên tâm đưa phía sau lưng ra cho hắn.
Mà hai người cũng hiểu rõ, người có thể có quan hệ như thế với Mục Vân, hơn phân nửa là hai người lúc trước rất tin tưởng lẫn nhau.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân thì dọc theo tháp cao, tiến vào bên trong thành trì màu đen.
Hai mắt không ngừng quét nhìn xung quanh.
Khối Kim Tiên Lệnh thứ hai, hắn căn bản đã xác định, hẳn là trong tay Luân Động Thương, tìm Luân Động Thương là đủ.
Còn về trong tháp cao, Giang Diễm và Diệp Vô Tình chính là cảnh giới tam phẩm Thiên Tiên, hai người bọn họ lại thêm mười mấy tên đệ tử theo bọn hắn, ngăn cản đám người xông vào, hẳn là không khó.
Luân Động Thương, Luân Động Thương, ở nơi nào.
Mục Vân không ngừng tìm kiếm.
Mục Vân đi theo những quang trụ, lao vùn vụt đến từng địa phương.
Không bao lâu phát hiện một thân ảnh.
Tần Dương.
Người này hay đi theo sau lưng Luân Động Thương, mặc dù là cảnh giới nhị phẩm Thiên Tiên, nhưng lại rất cung kính với Luân Động Thương nhất phẩm Thiên Tiên.
Tần Dương ở đây, Luân Động Thương hẳn là cách nơi này không xa.
Mục Vân không ngừng quét mắt nhìn bốn phía, muốn điều tra thân ảnh Luân Động Thương.
Nhưng nơi này chỉ có Tần Dương mang theo mấy tên đệ tử.
Mà đối diện Tần Dương, giao thủ cùng bọn hắn chính là đệ tử Thiên Dược minh.
Thiên Dược minh Xảo Tâm Ngữ thình lình xuất hiện.
Mà tình cảnh của Xảo Tâm Ngữ kia cũng không tốt.
Tần Dương và nàng đều là cảnh giới nhị phẩm Thiên Tiên, nhưng là Tần Dương dù sao cũng là đệ tử của Tam Cực Thiên Minh.
Lại thêm thực lực đệ tử phía sau Tần Dương cũng mạnh hơn đệ tử Thiên Dược minh.
Xảo Tâm Ngữ giờ phút này đã bị đẩy vào tuyệt địa, không có bản lĩnh hoàn thủ.
- Đệ tử Thiên Dược minh, thực lực không gì hơn cái này, phách lối ở trước mặt ta, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Tần Dương nhìn Xảo Tâm Ngữ, cười lạnh nói:
- Xảo Tâm Ngữ? Thủ tịch đệ tử Thiên Dược minh, ta nhìn, không gì hơn cái này...
- Ngươi...
Nhìn Tần Dương, Xảo Tâm Ngữ hừ lạnh một tiếng, muốn tái chiến, thế nhưng thân thể hơi động lại động đến vết thương, phun ra một ngụm máu tươi.
Tần Dương tiến lên, bàn tay kềm ở cổ Xảo Tâm Ngữ, quát:
- Không phải ngươi vừa rồi rất cường ngạnh? Hiện tại thế nào không cậy mạnh nữa?
- Khụ khụ...
Xảo Tâm Ngữ bị bóp cổ, hô hấp đều trở nên dồn dập.
Cùng là cảnh giới nhị phẩm Thiên Tiên, những hai bọn hắn chênh lệch, thực sự quá lớn.
Nhạc Du ở một bên thấy cảnh này, không dám nói một lời.
Bọn hắn giờ phút này căn bản không phải đối thủ của đệ tử Tam Cực Thiên Minh, chỉ có một con đường chết.
- Dương ca, nghe nói Xảo Tâm Ngữ này là thủ tịch đệ tử Thiên Dược minh, không chỉ như thế, nghe nói nữ nhân này mỗi ngày đều dùng linh lộ tắm rửa thân thể, làn da kia... Chậc chậc...
- Ồ? Dùng linh lộ tắm rửa?
Nghe đến lời này, Tần Dương áp sát tới, ghé vào ngực Xảo Tâm Ngữ, hung hăng ngửi một cái.
- Thật là thơm, mùi thơm của xử nữ, làm người lòng động.
Tần Dương vừa dứt lời, khuôn mặt tràn đầy kích động nhìn Xảo Tâm Ngữ.
- Ngươi làm cái gì?
Nhìn thấy Tần Dương giương một bàn tay khác tới người mình, Xảo Tâm Ngữ hoảng sợ hô.
- Làm gì? Đương nhiên làm thịt ngươi...
Tần Dương cười hắc hắc nói:
- Tu tiên giả cũng không phải thanh tâm quả dục, so với những nữ nhân ở Tiên giới, những tiên nữ các ngươi đều có được linh khí tẩm bổ thân thể, để người ta không chỉ hưởng thụ thân thể, càng là hưởng thụ tinh thần và linh hồn thăng hoa.
- Vì linh hồn ngươi ta thăng hoa, chúng ta tới...
Tần Dương cười hắc hắc, đè Xảo Tâm Ngữ lên tường, bàn tay xoẹt một tiếng, quần áo vỡ vụn, lộ ra da thịt tuyết trắng...
- A...
Phát ra tiếng hoảng sợ kêu to, sắc mặt Xảo Tâm Ngữ trắng bệch.
Muốn phản kháng, lại không có khí lực.
Đệ tử Thiên Dược minh khác tức giận không thôi, thế nhưng những đệ tử Tam Cực Thiên Minh còn lại căn bản không cho bọn hắn cơ hội.
Một mực bị áp chế, muốn phản kháng, cũng không có năng lực.
- Đều để bọn hắn mở to hai mắt nhìn, sư tỷ mình bình thường cho rằng là tiên nữ cao cao tại thượng thế nào vui vẻ dưới người của ta, để bọn hắn nhìn cho kỹ.
Tần Dương cười ha ha, trong mắt đầy vẻ hưng phấn.
Đệ tử khác càng hưng phấn không thôi.
- Tần sư huynh ăn thịt, mấy ca uống rượu, đều đừng có gấp, nhìn Tần sư huynh đại triển thần công.
Một tên đệ tử ha ha cười nói.
Bọn hắn là đệ tử Tam Cực Thiên Minh, Thiên Dược minh, chỉ là Thanh Đồng cấp thế lực thuộc hạ của Tam Cực Thiên Minh, thủ tịch đệ tử thế nào rồi? Thủ tịch đệ tử, đối mặt đệ tử ngoại minh bọn hắn, cũng muốn cúi đầu nghe theo.
Động tác Tần Dương ngang ngược, nâng thương ra trận, trong mắt đầy thần sắc hưng phấn.
Hưu...
Nhưng ngay lúc này, tiếng xé gió bỗng nhiên vang lên.
Không ai từng nghĩ tới tiếng xé gió này có tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt, lực bộc phát cường hoành ma sát không khí, đánh tới Tần Dương phía trước.
Phốc...
Trường kiếm màu đen xuất hiện, một kiếm đâm xuyên phần bụng của Tần Dương, máu tươi chảy xiết, một thân ảnh lui nhanh.
- A...
Tần Dương, biến sắc, quát lớn một tiếng, trên bàn tay nổi gân xanh.
Xảo Tâm Ngữ cũng bị hắn buông ra, vội vàng mặc quần áo lên người.
Phần bụng Tần Dương lại chảy đầy máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
- Đáng tiếc...
Thấy cảnh này, thân ảnh kia lại thấp giọng nói.
- Mục Vân!
Tần Dương xoay người, nhìn thấy Mục Vân xuất hiện trước người, tức giận không thôi.
Tiểu tử này lại dám đánh lén hắn.
- Ngươi lại dám... Đánh lén ta.
Tiếng Tần Dương phát run, quát to.
- Muốn chết.
- Có phải muốn chết hay không, không phải ngươi nói tính toán!
Mục Vân mở lời:
- Bây giờ ta hỏi ngươi, Luân Động Thương ở nơi nào, trả lời ta.
- Trả lời ngươi?
Tần Dương quát:
- Muốn để ta trả lời ngươi, tốt, để mạng lại.
Tần Dương vừa dứt lời, ra hiệu mấy người bên cạnh.
Bá bá bá...
Lần lượt từng thân ảnh bay ra, tốc độ cực nhanh, trong lúc tiến lên, bộc phát ra khí tức bạo liệt.
Mục Vân lạnh lùng nhìn, Hắc Dận Kiếm giết ra.
Hiện nay hắn chưởng khống lực lượng Nguyên Anh càng thêm thuần thục, chỉ là mấy nhất phẩm Thiên Tiên, căn bản khó mà tạo thành tổn thương cho hắn.
Hắc Dận Kiếm giết ra, khí thế bạo tăng, kiếm giới ngưng tụ, một thân ảnh bị dừng lại, Mục Vân không chút khách khí, chém một kiếm về phía Nguyên Anh của người kia.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, tên đệ tử kia lăn lộn trên mặt đất, đau đớn không thôi.
Thấy cảnh này, Mục Vân lao thẳng tới mấy người còn thừa.
Đánh ra mấy chiêu kiếm thức, lực lượng cuồng bạo, khí tức trầm ổn, cả người Mục Vân giống như hùng sư phát cuồng.
Thế nhưng trong lúc phát cuồng lại có được lực lượng bộc phát ổn định.
Trong chớp mắt, mấy người đứng ở trước người Tần Dương đã ngã xuống đất.
Đệ tử chưa tới cảnh giới Thiên Tiên, một kiếm một tên, còn đệ tử cảnh giới Thiên Tiên cũng khó mà chống đỡ được mấy hiệp.
Thấy cảnh này, trong mắt Tần Dương mang theo một tia rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận