Vô Thượng Thần Đế

Chương 1712: Không phải một tòa đại trận (2)

Đệ tử kia không phục nói:
- Thiên phú chia làm hai chủng, một loại là tiên thiên sinh ra, một loại khác chính là hậu thiên cố gắng đạt được, thứ này là có thể tăng lên, trên sách đều nói, đọc sách trăm lượt đều nhớ được chút gì đó, con người không thể không có mộng tưởng.
- Mộng tưởng...
Nghe đến lời này, Lưu Diễm cười khổ.
Đệ tử kia nhìn lên bầu trời, cực kỳ hâm mộ nói:
- Ngàn chuôi địa cấp tiên kiếm, tạo thành một tòa đại trận, đây là trận pháp gì?
- Sai.
Lưu Diễm giờ phút này lần nữa ngẩng đầu, nhìn trên không, lại sửng sốt.
- A? Sư tôn, chỗ nào sai rồi?
Đệ tử kia kinh nghi bất định nói:
- Bất quá Mục sư huynh thiết trí trận pháp dùng thủ đoạn rất cao minh, tay trái trận phù và tay phải trận phù, hoàn toàn không liên quan với nhau, lợi hại.
- Không phải một tòa đại trận.
Lưu Diễm đột nhiên có phần thất thố nói:
- Không phải một tòa đại trận, là hai tòa... Hai tòa đại trận.
- Hai tòa?
Tên đệ tử kia triệt để sửng sốt.
Cùng một lúc thi triển bố trí hai tòa đại trận.
Mục Vân... Quá mạnh.
Lưu Diễm lúc này cũng trợn mắt hốc mồm.
Hai tòa đại trận, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng giờ khắc này, Mục Vân đang làm một việc nhìn qua như không thể tưởng tượng nổi ở trước mặt bọn hắn.
- Sư tôn, ngài... Sẽ không nhìn lầm chứ?
Lưu Diễm lại thưởng cho tên đệ tử kia một cái bạt tay, mắng:
- Nhìn lầm cái đầu của ngươi, ngươi nhìn kỹ một chút, tay trái cùng tay phải Mục Vân xuất hiện trận phù, rất rõ ràng, một chỗ là điều khiển đại trận thanh phi kiếm bị hắn dát lên trận phù.
- Thế nhưng một bàn tay khác tỏa định trận phù, nhìn qua, rõ ràng không giống.
Nghe đến lời này, Lưu Diễm nhìn đối diện, nội tâm sững sờ.
- Đừng lo lắng, một vị trận pháp đại sư bố trí trận pháp, không biết đáng giá học tập bao nhiêu, nhanh nhìn đi.
Lưu Diễm chợt lách người, rời đi.
Mà lúc này, Mục Vân cử động đã kinh động đám người Nhất Diệp kiếm phái.
Một ít đệ tử ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong mắt đầy kinh khủng.
Mục Vân đang làm gì?
Hủy thiên diệt địa sao?
- Mọi người không cần loạn.
Lưu Diễm giờ phút này mở lời:
- Mục Vân đang tăng cường hộ tông đại trận Nhất Diệp kiếm phái ta, hôm qua đã báo cho mọi người, gần đây, tận lực không nên đi ra ngoài, trận pháp thành, mọi người một lần nữa nhận lấy thân phận lệnh bài của mình, để thuận tiện ra vào.
- Tăng cường đại trận? Này chỗ nào là tăng cường, quả thực là trùng kiến.
- Đúng vậy, ngàn chuôi địa cấp tiên kiếm, thủ bút này, chậc chậc...
- Xem ra Mục sư huynh thật sự dự định khai chiến cùng bốn đại tông môn, tạo dựng phòng ngự mạnh nhất, chuẩn bị ứng chiến.
- Bốn đại tông môn khinh người quá đáng, muốn chiếm đoạt Ám Huyền thạch tràng chúng ta, đáng đời.
- Nhưng chúng ta có thể đánh được bốn đại tông môn sao?
- Đánh không lại liền trốn ở bên trong đại trận thôi, dù sao Mục sư huynh thiết trí đại trận, nhất định là vì phòng ngừa bốn đại tông môn hợp lực vây công.
Mọi người nhất thời nghị luận ầm ĩ.
Bóng dáng Mục Vân bao trùm phía trên ngàn mét giữa không trung, hai tay không ngừng ngưng tụ trận phù.
Hắn đúng là đang kiến tạo đại trận.
La Bàn Hồi Thiên Trận, tính phòng ngự không đủ, mà lại không có tính công kích.
Cho nên lần này, hắn chuẩn bị đồng thời ngưng kết hai tòa đại trận.
Lần này, Mục Vân có thể nói bỏ hết cả tiền vốn.
Ngàn thanh phi kiếm, hắn chuẩn bị ngưng kết một tòa hộ trận - Cửu Thiên Du Long Trận.
Trận pháp này, nhìn khí diễm phách lối, thật ra chủ yếu là phòng ngự.
Chân chính sát trận chính là tòa đại trận thứ hai hắn sử dụng hàng ngàn hàng vạn báu vật tạo thành - Thiên Biến Vạn Hư Trận.
Hai loại trận pháp, vốn không có quan hệ gì, thế nhưng Mục Vân lại thiết trí bọn hắn thành có quan hệ.
Một chủ phòng hộ, một chủ công kích, nhưng trong lúc công thủ hiệp đồng, uy lực lại có thể gia tăng gấp bội.
Nội tình đều lấy ra thiết trí trận pháp, lần này, Mục Vân chuẩn bị kỹ càng hảo tôi luyện độ thuần thục đối với trận pháp của mình.
Mọi người thấy Mục Vân nhất cử nhất động, chỉ cảm thấy, đứng tại đỉnh đầu bọn họ không phải tiên nhân, mà là thần nhân.
Luyện đan, luyện khí, luyện trận.
Năng lực bản thân Mục Vân vào giờ phút này đạt được thể hiện tối đa hóa.
Lại thêm thực lực cường đại lĩnh ngộ kiếm đạo cường hoành, tứ phẩm Địa Tiên chém giết thất phẩm Địa Tiên.
Dạng người này, đầy đủ trở thành đối tượng để bọn họ cúng bái.
Quan trọng nhất là, hiện tại Mục Vân có thể cân nhắc cho mọi người bên trong Nhất Diệp kiếm phái.
Trừng phạt khen thưởng, mọi thứ bình đẳng.
Tông môn dạng này cho đệ tử cảm giác an toàn, đệ tử mới có lòng cảm mến.
Mà một khi sinh ra lòng cảm mến, tất cả mọi người đều sẽ cộng đồng chống cự ngoại địch.
- Mọi người an tâm chớ vội, trận pháp này ngưng tụ, cần thời gian, mọi người đoạn thời gian gần đây cứ chăm chỉ tu luyện đi.
Mục Vân giờ phút này cũng mở miệng.
- Chỉ cần các ngươi đề thăng, bất kỳ người nào cũng không thể đột phá phòng hộ Nhất Diệp kiếm phái, ta ở đây, Nhất Diệp kiếm phái sẽ an toàn.
Ta ở đây, Nhất Diệp kiếm phái sẽ an toàn.
Lời này đặt ở trong miệng những người khác, đây tuyệt đối là khoác lác. Nhưng bây giờ Mục Vân nói, lại để bọn hắn ngoài định mức sinh ra một loại tín nhiệm.
Mọi người nhất thời tản ra, bắt đầu công việc lu bù.
Tu luyện.
Không ngừng tu luyện.
Muốn thu hoạch được người ta công nhận, muốn thu hoạch được người tôn kính, vậy thì cần thực lực cường đại.
Tu luyện, ắt không thể thiếu.
Mọi người nhất thời ý chí chiến đấu sục sôi.
Thời gian từ từ trôi qua, dần dần, thời gian một tháng như dòng nước chảy.
Bên trong một tháng này, đám người Nhất Diệp kiếm phái cơ hồ không hề rời khỏi tông môn.
Toàn bộ Nhất Diệp kiếm phái nhìn vui vẻ phồn vinh.
Nhưng so với Nhất Diệp kiếm phái, bốn đại tông môn khác thì rõ ràng nôn nóng hơn rất nhiều.
Thông Thiên kiếm tông.
Thông Chung giờ phút này lo lắng không thôi.
- Để các ngươi tra nguyên nhân gì, đến bây giờ cũng không biết, thời gian một tháng, mấy người Diêm Vô Song còn không có động thủ?
Có thể nói Thông Chung hiện tại phẫn nộ cơ hồ muốn phun trào.
Lần hành động này, hắn phái ra mấy tên đệ tử tinh nhuệ nhất bên trong tông môn của mình, thậm chí tân tấn thiên tài Lạc Kiếm Tuyết hiện tại cũng bị hắn phái ra ngoài.
Mục đích là vì vạn vô nhất thất.
Thiên Kiếm lâu bên kia càng xuất động một tên Kiếm Trủng đệ tử cảnh giới thất phẩm Địa Tiên.
Lần hành động này, có thể nói vạn vô nhất thất, làm sao có thể xảy ra vấn đề?
- Khởi bẩm tông chủ, chúng ta cũng không biết đến cùng vì cái gì, nhưng lần này, đúng là để người sờ vuốt không có đầu, một chút tin tức cũng không có, mà lại truyền tống trận còn sụp đổ.
Một tên trưởng lão khổ sở nói:
- Mà quan trọng nhất là, chúng ta đến bây giờ cũng không biết, mấy người bọn họ phải chăng bình yên vô sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận