Vô Thượng Thần Đế

Chương 1708: Cũng không có cơ hội đầu hàng (1)

Mục Vân tiến vào trạng thái sát phạt, cả người nhất thời tràn ngập khí tức.
Kiếm đạo chính là cường đại như thế.
Kiếm đạo của Mục Vân đi qua lần lượt lĩnh ngộ cùng tăng cường, giờ khắc này, kiếm giới không chỉ khuếch tán phạm vi khống chế, càng tăng cường lực khống chế bên trong phạm vi.
Trước đó ở bên trong kiếm giới của Mục Vân, không cách nào khống chế tiên nhân cảnh giới thất phẩm Địa Tiên, nhưng bây giờ...
Giết ra một kiếm, Mục Vân lần này nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly chiến một trận.
Đột phá trong chiến đấu mới là đột phá tốt nhất, một mực ghi nhớ cảm giác đột phá lúc kia, làm cho lòng người đau nhức, càng là đời này khó quên.
Lần này, Mục Vân chuẩn bị dùng Sở Thần như ván cầu, một bước đột phá đề thăng.
Tiếng oanh minh nổ vang, Mục Vân bước ra một bước, lực lượng phóng thích vô tận.
Kiếm ra, uy lực tăng cường.
- Nhất Long Chi Khiếu.
Một kiếm giết ra, kiếm ra như rồng, Long Khiếu Cửu Thiên.
Ngao...
Tiếng gầm gừ phẫn nộ truyền ra từ bên trong Hắc Dận Kiếm của Mục Vân, càng vang lên từ trong miệng Tiểu Thất bên ngoài thân Mục Vân.
Sở dĩ lựa chọn Thiên Long Hoàng Kiếm Quyết địa giai trung đẳng tiên pháp, trong lòng Mục Vân cũng có suy nghĩ.
Nhất Long Chi Khiếu, dựa vào lực tụ tập hình rồng cường đại, bộc phát lực sát thương cường đại.
Từng tiếng ầm ầm vang lên, Mục Vân gầm thét giết ra, lực bộc phát tăng cường thêm mấy lần.
Phần tăng cường này đến từ tiếng rống to của Tiểu Thất.
- Băng Kiếm Phi Thiên!
Sở Thần nhìn thấy Mục Vân cường hoành, nội tâm sinh ra sát ý.
Gia hỏa này, nếu để cho hắn tấn thăng đến cảnh giới ngang nhau, hắn căn bản không phải đối thủ.
Hiện tại, nhất định phải một mực ngăn chặn Mục Vân, để Mục Vân đời này không có cơ hội quật khởi.
Người chết, không có về sau.
Sở Thần hạ quyết tâm, một kiếm giết ra, thẳng đến Mục Vân.
Hai thân ảnh giao thủ, đất rung núi chuyển.
Mãnh liệt va chạm để mọi người tại đây âm thầm kinh hãi, xa xa tránh lui.
Mà đệ tử bốn đại tông môn bên trong kiếm trận phía dưới giờ khắc này lại căn bản không có cơ hội rút đi.
Tương phản, uy lực kiếm trận để bọn hắn không có sức chống cự, lại thêm hai người này thỉnh thoảng vung vãi xuống lực lượng cuồng bạo, ai có thể chống cự?
Mà tranh đấu trên không trung trở nên ngày càng mạnh mẽ.
Mục Vân vào giờ phút này triệt để lĩnh ngộ được thất phẩm Địa Tiên cuồng bạo.
Sở Thần chỉ sợ cũng là tồn tại cấp bậc đại lão bên trong cảnh giới thất phẩm Địa Tiên.
Gia hỏa này là một người mạnh nhất trong việc lĩnh ngộ kiếm chiêu mà Mục Vân gặp phải từ trước đến nay.
Sở Thần, ít nhất là tư chất Yêu Nghiệt.
Chỉ tiếc, hắn hôm nay gặp phải Mục Vân.
Tư chất Thiên Thánh.
Một kiếm chém ra, Mục Vân hiện tại bộc phát sát khí đầy trời.
- Bách Long Phi Đằng.
Mục Vân giết ra một kiếm, toàn thân trên dưới cả người bộc phát ra năng lượng cực ỳ cường đại.
Kiếm đạo, chính là một đạo bên trong ngàn vạn đại đạo.
Thiên địa, bàng bạc hạo nhiên, tới nơi nào, đến từ chỗ nào, không ai biết.
Từ xưa đến nay, ai cũng biết, xưng hùng xưng bá giữa thiên địa.
Thế nhưng ai biết, thiên này là cái gì? Địa, lại là cái gì?
Thế giới mênh mông, ngàn vạn đại đạo, luôn có một đầu có thể thông đến cao nhất.
Kiếm đạo là một cái bên trong ngàn vạn đại đạo, không thể nói là một cái mạnh nhất, nhưng lại là một cái sắc bén nhất.
Mục Vân giết ra một kiếm, toàn thân khí tức cả người vào giờ phút này tăng lên cực lớn.
Uy năng kiếm đạo vào giờ phút này đề thăng khiến cho kiếm thuật của hắn cũng dần dần tăng cường.
Trong lúc Sở Thần giao thủ dần dần phát hiện, hắn mỗi khi giết ra một kiếm, uy lực đang không ngừng tăng lên, thế nhưng đối mặt Mục Vân, lại luôn có thể để Mục Vân triệt tiêu.
Loại cảm giác này để hắn rất tức giận.
- Đáng chết!
Sở Thần cũng phát hiện, chỗ không giống bình thường của Mục Vân.
Luận cảnh giới, hắn mạnh hơn Mục Vân, thế nhưng cảnh giới là một chuyện, có thể thi triển ra cấp độ gì, tất cả đều xem thiên phú.
Thiên phú Mục Vân mạnh hơn hắn, cái này không có gì không thể thừa nhận.
Quan trọng nhất là, Mục Vân vào giờ phút này có tự tin rất lớn.
Tự tin, nghe qua vô cùng buồn cười.
Thế nhưng thời khắc mấu chốt, lại có thể để người ta phát huy ra thực lực vượt qua bình thường của mình gấp đôi.
Ngược lại là mình, càng đánh càng không có tự tin.
- Nhận lấy cái chết!
Sở Thần biết, không thể lại tiếp tục như thế.
Bằng không mà nói, hắn rất khó áp đảo đánh giết Mục Vân, còn có thể chính mình sẽ trả giá rất lớn mới chém giết được Mục Vân.
Trong lòng hiểu rõ điểm này, Sở Thần nhất thời tăng vọt lực lượng.
- Nổi giận sao?
Nhìn thấy sợi tóc cả người Sở Thần bay loạn, Mục Vân hiểu gia hỏa này đã thật sự tức giận.
- Để ngươi nếm thử, lực lượng đan hoàn là thế nào?
Trong lòng Mục Vân cười lạnh một tiếng, vận chuyển lực lượng một đạo đan hoàn bên trong cơ thể.
Vừa rồi, hắn nhanh chóng hấp thu sáu đan hoàn từ trên người Mạnh Hạo, ngưng kết vào trong thân thể của hắn, còn lại ba đan hoàn.
Tăng thêm lần trước sau khi thi triển, còn thừa lại ba đan hoàn nữa là sáu đan hoàn.
Chung vào một chỗ, chính là lực lượng của sáu đan hoàn.
Lực lượng của sáu đan hoàn không phải một kích toàn lực của cảnh giới lục phẩm Địa Tiên, mà một kích toàn lực của sáu võ giả cảnh giới lục phẩm Địa Tiên.
Mục Vân giờ phút này quyết định điên cuồng một chút.
Toàn bộ tế ra sáu đan hoàn,.
Cứ cho nổ một cái kinh thiên động địa cái đi.
Bạo bạo bạo, vậy cứ nhìn, ai có thể bộc phát ra lực lượng càng mạnh mẽ hơn.
Sở Thần nhìn thấy tư thế của Mục Vân, trong lòng càng không dám khinh thường, tay nâng trường kiếm, quanh quẩn trên đầu, gào thét mà ra.
- Cửu Thiên Kiếm Trảm!
Chém ra một kiếm, hư ảnh chín chuôi trường kiếm triệt để bay vút.
Ầm ầm ầm ầm ầm oanh...
Trong lúc nhất thời, sáu tiếng oanh minh cơ hồ nở rộ ra theo.
Từng tiếng oanh minh để mọi người tại đây chỉ cảm thấy thiên địa đều bị chấn động.
Sơn mạch quanh mình, thậm chí chịu đựng không nổi bạo liệt khuếch tán, từng quặng mỏ bắt đầu sụp đổ.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm.
Lực bộc phát bực này... Chỗ nào là võ giả cảnh giới tứ phẩm Địa Tiên có thể bộc phát.
Trong mắt mọi người tràn đầy kinh hãi.
Nhưng càng nhiều người lại quan tâm kết quả như thế nào?
Kết quả...
Nhìn thấy Mục Vân đứng tại chỗ, không nhúc nhích, tất cả mọi người đã hiểu rõ kết quả.
Mà đổi thành một bên, Sở Thần chật vật đứng dậy từ trong mấp mô, nhất thời ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trợn mắt hốc mồm.
Loại tình huống này, nhìn qua Sở Thần như là mấy lão khất cái, toàn thân trên dưới đều là máu.
- Mục Vân... Mục Vân... Ngươi sử dụng lực lượng gì?
Sở Thần quát:
- Ta có thể cảm giác được, lực lượng trong cơ thể ngươi, có của Mạnh Hạo, có của Liễu Đang, còn có của Trầm Luân, sao bọn hắn lại vậy, Liễu Đang và Trầm Luân đều bị ngươi giết rồi?
- Ngươi biết nhiều lắm.
Bóng dáng Mục Vân lại giống như quỷ mị bá một tiếng đi tới trước người Sở Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận