Vô Thượng Thần Đế

Chương 601: Hoà giải

Bị Tinh Tử Hàng hỏi, Mục Vân ngược lại có phần ngẩn người.
- Không thiếu ta làm gì đến đoạt?
Mục Vân ngớ ngẩn, nhìn chằm chằm Tinh Tử Hàng nói.
Nếu như là Tinh Tử Hàng một người, hắn có lẽ còn có thể liều một phen, cướp đoạt Vĩnh Hằng Chi Kim trong tay Tinh Tử Hàng, nhưng bây giờ, Tinh Tử Hàng cho Phần Lạc Thiên chỗ tốt, chỉ sợ hắn nhất định sẽ trợ giúp Tinh Tử Hàng.
Mục Vân cũng không có tự tin cho rằng mình có thể đánh bại những người này liên thủ công kích.
- Ta có thể cho ngươi, bất quá, ta hi vọng tất cả những chuyện đã từng xảy ra, ngươi không được ghi hận Thất Tinh môn.
Hả?
Vừa nghe lời này của Tinh Tử Hàng, Mục Vân triệt để sửng sốt.
Đã từng hết thảy?
Hắn là thân phận Vân Mộc, chỗ nào có khúc mắc gì với Thất Tinh môn cơ chứ.
Hay Tinh Tử Hàng đã biết, thân phận của hắn chính là Mục Vân.
- Dùng thân phận của ngươi bây giờ, cho dù lưng tựa Thiên Kiếm sơn, ngươi cũng rất khó đặt chân, nếu như bại lộ, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không bỏ qua ngươi.
Tinh Tử Hàng khẽ mỉm cười nói:
- Ta nguyện ý phân Vĩnh Hằng Chi Kim cho ngươi một nửa, chỉ cần ngươi hóa giải ân oán cùng Thất Tinh môn ta, liền có thể, như thế nào?
Một nửa Vĩnh Hằng Chi Kim?
Điều kiện này, hoàn toàn rất mê người.
Thế nhưng, Mục Vân lắc đầu, nói:
- Xem ra thiên diễn chi thuật Thất Tinh môn, quả nhiên danh bất hư truyền, ta cho dù cải biến thế nào cũng sẽ bị các ngươi nhận ra, bất quá, điều kiện này, ta cũng sẽ không đáp ứng.
- Ồ?
Tựa hồ không nghĩ tới Mục Vân từ chối, Tinh Tử Hàng hơi sững sờ.
- Các ngươi trước lui ra.
Phất phất tay, Tinh Tử Hàng ra hiệu đám người rời đi.
Phần Lạc Thiên chắp tay cười một tiếng, trực tiếp rời đi, Tinh Bắc không dám dừng lại, thối lui.
Mà Kim Triết nhìn Tinh Tử Hàng, vốn định tìm muốn một ít Vĩnh Hằng Chi Kim, chỉ là thấy Tinh Tử Hàng nhìn một cái, lập tức bại lui.
Tinh Tử Hàng căn bản không có ý định cho hắn.
Trong chớp mắt, giữa sân chỉ còn lại hai người.
- Mục Vân, lúc trước Thất Tinh môn ta tiến vào Trung Châu đại lục, chỉ là vì sinh mệnh bản nguyên, thế nhưng trên thực tế chứng minh, sinh mệnh bản nguyên không phải chúng ta nên mơ ước, hết thảy oán hận của ngươi cùng Thất Tinh môn ta đều từ Tinh Bình Ngọc, thế nhưng người này đã bị ngươi chém giết, mà Thất Tinh môn ta mặc dù quy mô tiến công Vân Minh ngươi, thế nhưng ngươi cũng giết không ít đệ tử Thất Tinh môn ta, không phải sao?
- Hôm nay, ta dùng Vĩnh Hằng Chi Kim cùng ngươi trao đổi xóa bỏ ân oán, làm sao không thể?
Nhìn Tinh Tử Hàng một mặt thành khẩn, Mục Vân ngược lại nở nụ cười.
- Nếu như ta cầu ngươi, có lẽ cũng không để người kinh ngạc, thế nhưng ngươi cầm Vĩnh Hằng Chi Kim cầu ta cùng ngươi hoà giải, ngươi nói ta có kinh ngạc không?
Mục Vân cười nói:
- Thất Tinh môn môn chủ thế nhưng là thần nhân thôi diễn thiên cơ, cho nên có thể đủ tránh hung xu thế cát, để Thất Tinh môn ngươi không ngừng lớn mạnh, chỉ sợ hắn tính ra cái gì, mới để cho Thất Tinh môn ngươi giao hảo cùng ta.
- Không sai!
Tinh Tử Hàng cười nói:
- Phụ thân ta tính ra ngươi là ta một kiếp số của Thất Tinh môn, chính xác mà nói, là mệnh số.
- Ồ?
- Ba ngàn tiểu thế giới đại loạn, hết thảy nguyên nhân do ngươi gây ra, mà Thất Tinh môn ta bên trong đại loạn này, có thể sống sót hay không, cũng quyết định bởi ngươi, nói như vậy, ngươi nên hiểu rõ chứ?
Nghe đến lời này, Mục Vân càng không nóng nảy.
Thất Tinh môn giỏi về suy tính thiên cơ, ngược lại cùng rất tương tự một môn phái bên trong ngàn vạn đại thế giới.
Chỉ là tương tự bực này lại để Mục Vân cảm thấy một hương vị khác ở bên trong.
- Thành giao!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Ta có thể không so đo Thất Tinh môn đã từng hết thảy đối với ta làm, bất quá, Tinh Vô Cực còn muốn đáp ứng ta một cái điều kiện.
- Điều kiện gì?
- Chờ ra khỏi Thiên Tuyển sơn, ta đương nhiên sẽ đi tìm hắn, cùng ngươi nói cũng vô dụng.
Nghe được lời không khách khí như thế, Tinh Tử Hàng cũng không tức giận, mà đem một nửa Vĩnh Hằng Chi Kim giao đến trong tay Mục Vân.
- Đã như vậy, ta cáo từ!
- Ngươi đi đâu?
- Bảo bối đều bị ngươi đạt được, ta đương nhiên cũng nên đi tìm một ít đồ tốt khác, nếu không chuyến này tất cả đều đến du lịch, khó mà làm được.
Tinh Tử Hàng cười ha ha, lập tức biến mất tại chỗ.
Tinh Tử Hàng rời đi, Mục Vân hơi trầm ngâm, nhẹ gật đầu, cũng biến mất không thấy gì nữa.
Không bao lâu, Kim Triết, Thạch Xà mấy người lập tức trở về.
- Chạy rồi?
- Đáng ghét, không nghĩ tới nửa đường giết ra Tinh Tử Hàng, thất bại trong gang tấc.
- Vân Mộc kia chỉ cần không ngốc, khẳng định sẽ cầm Vĩnh Hằng Chi Kim, chúng ta nhất định phải nhanh đuổi theo.
- Tốt!
Kim gia, Lâm gia, Thạch gia bọn người lập tức đuổi về phía trước.
Bọn hắn lần này bỏ ra cái giá khổng lồ, thậm chí chết mấy người, nhưng mà cái gì cũng không có mò lấy, đương nhiên vô cùng tức giận.
Vĩnh Hằng Chi Kim, là đồ tốt có tiền mà không mua được.
Chỉ là, những người kia biến mất không lâu sau, một bóng người lại là thoát ra từ bên trong tròng mắt kim nhân, chính là Mục Vân.
- Một đống ngu ngốc.
Nhìn bọn người Kim Triết rời đi, Mục Vân mắng.
Tiếp đó xoay người, nhìn kim nhân cao to vạn mét trước người, giờ phút này vô thanh vô tức đứng sừng sững bên trong núi vàng, bàn tay Mục Vân run rẩy.
Vĩnh Hằng Chi Kim, giờ phút này hiện ra ở trước người hắn, mới thật sự là Vĩnh Hằng Chi Kim.
Vĩnh Hằng Chi Kim trong hai mắt kim nhân to lớn chẳng qua là mưa bụi, mạch lạc bên trong toàn bộ thân thể kim nhân chảy xuôi toàn bộ là Vĩnh Hằng Chi Kim.
Tinh Tử Hàng tự nhận đạt được toàn bộ, thật ra chỉ vẻn vẹn là một góc của băng sơn.
Chân chính bảo tàng ở ngay trước mặt tất cả mọi người, thành thành thật thật đứng đây.
Thân thể Mục Vân ức chế không nổi tin tức.
Kinh nghiệm của kiếp trước, lần nữa mang đến cho hắn bảo tàng vô tận.
Phi thân lên, Phá Hư Kiếm trong tay, Mục Vân phi thân đi tới đỉnh đầu kim sắc cự nhân.
Tay cầm kiếm, vẽ phương viên, trường kiếm nơi tay, Mục Vân đi tới đỉnh đầu kim sắc cự nhân, nhanh chóng đào mở đầu kim sắc cự nhân.
Thu hồi Phá Hư Kiếm, Mục Vân ngồi ngay ngắn ở trong đầu kim sắc cự nhân, mở ra hai tay cùng thân thể, hai mắt nhắm lại, che chắn khí tức toàn thân.
- Chỗ cất giấu Vĩnh Hằng Chi Kim, chính là bên trong cơ thể thủ hộ kim sứ chân chính, dù sao, Vĩnh Hằng Chi Kim chính là thiên địa linh vật, nắm giữ linh trí nhất đẳng, xảo diệu ngụy trang, có thể làm cho Vĩnh Hằng Chi Kim càng thêm an toàn bảo vệ mình.
Mục Vân lẩm bẩm, vừa sải bước ra.
Xung quanh thân thể của hắn, sáu đạo quang đoàn chậm rãi dâng lên, Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, giờ phút này mở ra lục nguyên, nguyên thứ bảy nhỏ bé yếu ớt, kim sắc quang mang lóng lánh cực kỳ bé nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận