Vô Thượng Thần Đế

Chương 3722: Bước vào Bảo Sơn (1)

Nguyền rủa cường đại, không ngừng đánh sập thân thể Mục Vân, Mục Vân thế nhưng có chút cảm giác không ngăn được.
- Ngươi vì tăng cường nguyền rủa, dĩ nhiên hiến tế ma chủng.
Sắc mặt Mục Vân đột biến, ma chủng ấn ký trên trán Ôn Hoàng Tô Diêm phai nhạt biến mất, mà uy lực của lời nguyền chia tay, cũng tăng lên tới một mức độ khủng bố.
Vì tăng cường uy lực nguyền rủa, Ôn Hoàng Tô Diêm dĩ nhiên đem ma chủng của bản thân hiến tế.
Hắn có thể lấy máu sống lại, bất tử bất diệt, hoàn toàn chính là bởi vì một khỏa ma chủng này, hắn đem ma chủng hiến tế ra ngoài, nếu như gặp phải chuyện ngoài ý muốn, hắn liền thật sự muốn chết, sẽ không có cơ hội sống lại.
- Ma chủng không còn, có thể luyện lại, nhiều nhất hao phí mấy chục thời gian vạn năm, nhưng nếu giết không chết ngươi, hậu hoạn vô cùng.
Trong mắt Ôn Hoàng Tô Diêm tràn ngập sát khí.
Hắn có khí phách, quyết tâm lớn, vì chém giết Mục Vân, dĩ nhiên nỡ đem ma chủng hiến tế ra ngoài.
Ma chủng hiến tế sinh ra năng lượng, phi thường cường đại, uy lực ly biệt nguyền rủa, quả thực là khủng bố, Bạch Hổ thánh hỏa của Mục Vân, đã không ngăn cản được.
Ầm...
Khí tức nguyền rủa cường đại, xông vào thân thể Mục Vân.
Bạch Hổ Thánh Hỏa của hắn, dưới sự trùng kích của lời nguyền chia tay, rời khỏi thể, phiêu phù trên không trung.
Kim sắc hỏa diễm tràn ngập khí tức xuyên thấu sắc bén, bạch hổ đồ đằng trên hỏa diễm, giương nanh múa vuốt, sống động như thật, khí tức nguyên hỏa bàng bạc, hiện tại bộc phát ra.
- Ha ha ha, nguyên hỏa của ngươi đã rời khỏi ngươi, ta xem ngươi như thế nào đánh ta.
Ôn Hoàng Tô Diêm cười rộ lên, lời nguyền chia tay đã có hiệu lực, Bạch Hổ Thánh Hỏa của Mục Vân rời khỏi hắn, hắn muốn thu cũng không thu lại được.
Mục Vân thần sắc hoảng sợ, ôn hoàng Tô Diêm này, quả nhiên có khí phách, dĩ nhiên không tiếc hiến tế trừ ma chủng, cũng muốn lột bỏ Bạch Hổ thánh hỏa của hắn.
Hô...
Ôn Hoàng Tô Diêm một quyền oanh kích mà đến, khí tức ôn dịch bàng bạc, theo quyền phong ngập trời mà lên.
Mục Vân nhất thời cảm thấy hít thở không thông, trên người hắn, Thanh Lân Long Giáp hiện ra, trên giáp cổ, in hình viêm long đồ đằng uy phong lẫm lẫm.
Phanh...
Một quyền của Ôn Hoàng Tô Diêm tới, đánh vào Thanh Lân Long Giáp của Mục Vân, Viêm Long Đồ Đằng trên long giáp, nở rộ ra Xích Mang, ngăn cản nắm đấm của Ôn Hoàng Tô Diêm.
Sau khi dung hợp tinh huyết của Thái Cổ Viêm Long, lực phòng ngự của Thanh Lân Long Giáp cũng trở nên tương đối cường hãn, so với Đại Thánh Kim Thân còn lợi hại hơn rất nhiều, nắm tay ôn hoàng Tô Diêm tuy sắc bén, nhưng trong lúc nhất thời, cũng không cách nào đánh tan phòng ngự của Thanh Lân Long Giáp.
- Sao?
Ôn Hoàng Tô Diêm kinh dị một trận, vốn còn muốn một quyền giết Mục Vân, không ngờ Mục Vân lại ngăn cản.
Hắn hít sâu một hơi, lại vung quyền anh ra.
Mục Vân ngưng thần chờ đợi, nhưng trong lúc bất chợt, cột sống ôn hoàng Tô Diêm bị đứt, nắm đấm của hắn cũng theo đó lệch khỏi quỹ tích, đụng vào đũng quần Mục Vân.
Lần này đột nhiên biến cố, nhưng Mục Vân sớm đã có phòng bị, lúc trước ở thiên độc cấm địa, hắn cũng đã tìm hiểu rõ ràng cách thức của Ôn Hoàng Tô Diêm, chút thủ đoạn tập kích này, là không lừa được hắn.
- Huyền Thiên Thăng Long Trảm.
Mục Vân một kiếm giết ra, một đạo thăng long kiếm khí màu máu, cuồng bạo mà ra, đem thân thể ôn hoàng Tô Diêm bay lên trời.
Chiêu Huyền Thiên Thăng Long Trảm này là nhất phẩm thánh quyết, luận uy lực, đã kém Tinh Bạo Khí Lưu Trảm, nhưng Huyền Thiên Thăng Long Trảm này có hiệu quả đánh bay, hiệu quả thực chiến phi thường tốt.
Mục Vân một kiếm đánh bay Ôn Hoàng Tô Diêm, bàn tay chợt gào thét mà ra.
- Huyết tinh bạo!
Trong cơ thể Mục Vân, khí huyết điên cuồng ngưng tụ, ở lòng bàn tay hắn hóa ra một đạo huyết hạch khủng bố, viên huyết hạch này, toàn thân đen kịt, bao phủ một tầng sương mù, tản mát ra ma khí cuồng bạo.
Chiêu huyết tinh bạo này là tuyệt kỹ đắc ý của Mục Vân, nhưng bình thường rất ít khi sử dụng, bởi vì một chiêu này, muốn tiêu hao khí huyết trong cơ thể, nhưng lúc này, hắn chỉ muốn chém giết Ôn Hoàng Tô Diêm, cho nên không chút do dự, sử dụng huyết tinh bạo.
Tà đạo cửu biến của hắn, đã luyện được ma hoàng biến, ma thể đại thành, ma huyết sinh sôi, ma thai ngưng tụ, khí huyết của hắn, quả thực là bàng bạc mênh mông, khí huyết mênh mông như thế, ngưng tụ ra huyết tinh, cũng là vô cùng cường hoành.
Phanh...
Huyết tinh bạo phát, thân thể Ôn Hoàng Tô Diêm bị nổ đến huyết nhục mơ hồ.
Ôn Hoàng Tô Diêm cuồng phun ra máu tươi, thân thể rơi xuống đất, đã bị trọng thương.
- Ta sẽ biếm ngươi thành một con lợn rừng.
Mục Vân vung tay ra, phóng thích ra lời nguyền biếm súc.
Ôn Hoàng Tô Diêm trọng thương trong người, căn bản không cách nào ngăn cản nguyền rủa trùng kích, thân thể của hắn, một trận vặn vẹo, cả người biến thành heo rừng, trên người tràn đầy lông màu đen, trên môi mọc ra hai sợi răng nanh, trong cổ họng ô ô làm một tiếng.
Mục Vân mừng rỡ quá đỗi, lần này Ôn Hoàng Tô Diêm biến thành heo rừng, tuyệt đối không có chút lực phản kháng nào.
Ôn Hoàng Tô Diêm sau khi biến thành heo rừng, chạy trối chết, chạy ra bên ngoài.
- Chết cho ta!
Mục Vân huy động Bạo Liệt Kiếm, một kiếm chém ra, hắn biết rõ đạo lý trảm thảo trừ căn, nếu như không giết chết Ôn Hoàng Tô Diêm, hậu hoạn vô cùng.
Nhưng Ôn Hoàng Tô Diêm chạy cực nhanh, mắt thấy sắp bị nó chạy thoát.
- Hóa đá!
Đúng lúc này, một đạo khí tức nguyền rủa mãnh liệt, bao phủ trên người Ôn Hoàng Tô Diêm, biến hắn thành một thạch điêu dã trư.
- Hàn Y.
Mục Vân quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Hàn Y đã đi ra, tiếng đánh nhau ở đây, cũng làm nàng bừng tỉnh lại.
Nàng đầu đầy tóc rắn, hóa đá ôn hoàng Tô Diêm, Ôn Hoàng Tô Diêm muốn chạy cũng chạy không thoát.
Mục Vân lấy lại bình tĩnh, vung kiếm chém ra, thầm nghĩ giết ôn hoàng Tô Diêm.
- Chậm lại!
Đúng lúc này, một tiếng quát khẽ vang lên. Chỉ thấy một mỹ phụ nhân đột nhiên phá không mà đến, xuất hiện trước mặt Ôn Hoàng Tô Diêm, ngăn cản kiếm khí của Mục Vân.
Mỹ phụ nhân này, dáng người thướt tha, dung sắc diễm lệ, phong vận động lòng người, khí tức trên người nàng, cường đại vô cùng, Mục Vân đã không nhìn ra thực lực của nàng.
Bởi vì, cảnh giới của mỹ phụ nhân này đã hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của Mục Vân, hắn căn bản không cách nào hiểu rõ chi tiết của mỹ phụ nhân, chỉ biết đây là một cường giả phi thường lợi hại.
- Ta là chủ nhân Tê Hà bảo sơn, Tê Hà tiên tử.
Mỹ phụ nhân che chở ôn hoàng Tô Diêm, chăm chú nhìn Mục Vân, thản nhiên nói.
- Ngươi chính là Tê Hà tiên tử?
Mục Vân chấn động, Tê Hà tiên tử là chủ nhân bảo sơn, hơn nữa còn là thê tử của Tai Nạn Thiên Tôn.
Khí tức của mỹ phụ nhân này, vô cùng mạnh mẽ, xem ra thật sự là Tê Hà tiên tử.
Mục Vân chắp tay hành lễ, nói:
- Vãn bối Mục Vân, gặp qua tiên tử.
- Gặp qua tiên tử.
Hàn Y cũng vội vàng khom người hành lễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận