Vô Thượng Thần Đế

Chương 1224: Tinh Nguyên Lực Lượng (2)

- Một trận linh vũ để chó nuôi trong nhà bình thường nhất cũng bắt đầu sinh ra linh trí, thông minh hơn trước đó rất nhiều, một số võ giả càng đạt được tăng lên cực lớn, mà đây chỉ vẻn vẹn tại thời điểm linh vũ lạc còn rơi.
- Hiện nay, mưa to dừng lại, tất cả mọi người bắt đầu lĩnh hội tu tập, những võ giả đã từng không thể tu luyện trước kia hiện tại bắt đầu đạp lên con đường võ tu, cũng không biết sinh ra bao nhiêu.
- Lại có việc này?
Mục Vân kinh ngạc.
- Đây chỉ là mới bắt đầu thôi, lĩnh vực hạ xuống, thiên địa linh khí bên trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới đều đề cao mấy lần, tin tưởng qua một đoạn thời gian nữa, linh khí sẽ gia tăng đến một mật độ khủng bố, lúc kia, xem chừng Thương Hoàng tiểu thế giới sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
- Mưa to chín ngày chín đêm, còn là linh vũ...
Mục Vân đột nhiên nghĩ đến, mình tựa hồ ở bên trong Thương Thiên Chi Nhãn cũng là ầm ĩ trọn vẹn chín ngày chín đêm, mà tựa hồ thời gian cũng là vừa lúc...
Chẳng lẽ do mình?
Mục Vân ngẩn người.
- Chuyện này, tin tưởng qua không được mấy ngày sẽ biết khiến cho thiên hạ đều biết, bất kỳ người nào đều sẽ cảm giác được loại biến hóa này, đến thời điểm đó mới là thời cơ tốt nhất ứng đối ngoại địch.
- Ta hiểu rõ.
Nhẹ gật đầu, Mục Vân đột nhiên nói:
- Cha, ngươi đã từng dùng tên giả Khổ Thanh, nói là thu hoạch được truyền thừa ủa Khổ Hải Thiên Tôn, thật hay giả?
- Ừm!
Nhẹ gật đầu, Mục Thanh Vũ mang theo chút hướng tới nói:
- Ta đúng là thu hoạch được truyền thừa của Khổ Hải Thiên Tôn, bất quá Khổ Hải Thiên Tôn năm đó lưu lại bí tàng, ta căn bản không tiến vào.
- Không tiến vào?
- Ừm, năm đó, ta còn trẻ tuổi, nơi thu hoạch truyền thừa cũng không phải ở bên trong ba ngàn tiểu thế giới, mà là ở phía trên Trung Châu đại lục, nơi đó chỉ lưu lại truyền thừa của Khổ Hải Thiên Tôn, cũng không bao hàm cất giấu của cuộc đời của hắn.
- Thế Khổ Thiên điện...
- Khổ Thiên điện cũng là ta về sau mới tiếp nhận, nếu không phải có truyền thừa của Khổ Hải Thiên Tôn, thực lực của ta cũng sẽ không đột nhiên tăng mạnh, chỉ là về sau, thực lực càng cao, càng hiểu rõ thiên hạ rộng lớn, cuối cùng ta mới ẩn nấp mình bên trong Mục gia, thành thành thật thật làm một tộc trưởng.
- Sau đó thành thành thật thật nhìn nhi tử ngài... Bị người ta xem như ngớ ngẩn?
- Tiểu tử ngươi, nếu không phải vì ngươi, ta đã sớm rời khỏi Mục gia.
Mục Thanh Vũ cười khổ:
- Chỉ là những năm nay thẹn nương ngươi, cho nên ta một mực lưu lại Mục gia, nhưng về sau... Vân gia vẫn bị tiểu tử ngươi giày vò đến không còn hình dáng, nương ngươi cũng không tiện lưu lại Vân gia.
- Ngài biết nương bây giờ ở nơi nào?
- Huyền Nguyệt thánh địa Vân thánh sứ.
- Ta biết mà!
Nghe được lời Mục Thanh Vũ, Mục Vân cười cười.
Lúc trước Tiêu Doãn Nhi chính là đệ tử Huyền Nguyệt thánh địa, vị Vân thánh sứ quyền cao chức trọng này lại dốc lòng chăm sóc, mười phần yêu thương, mà chăm lo từng chút, Mục Vân cũng không phải đồ đần, có thể cảm giác được.
- Hiện tại còn trách nương ngươi?
- Trách nàng làm gì?
Mục Vân nghe Mục Thanh Vũ hỏi, nói:
- Hết thảy đều là ngài đưa tới mầm tai vạ, muốn trách cũng là trách ngài, thua thiệt năm đó ta cho rằng ngài bị Ma tộc bắt đi, sẽ gặp phải tra tấn thống khỗ, không nghĩ tới ngài đã sớm chạy mất.
- Có một số việc, cũng không phải ta có thể chưởng khống.
Mục Thanh Vũ cười khổ:
- Sau khi nương ngươi sinh hạ ngươi, chính vào lúc đó ta đạt được truyền thừa của Khổ Hải Thiên Tôn, tích lũy tu vi, thế nhưng ta biết, bất luận cái gì cũng không thể bại lộ, thời gian mười năm ngươi nhận cực khổ kia cũng chính là mười năm ta gian khổ nhất, một khi hơi không cẩn thận, bị người Huyền Không sơn phát hiện, không chỉ là ta, toàn bộ Mục gia cũng khó thoát khỏi cái chết.
- Phải biết, cảm thấy hứng thú đối với bí tàng của Khổ Hải Thiên Tôn, bên trong toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới, thế nhưng có khối người.
- Ta hiểu rõ, thất phu vô tội, hoài bích có tội.
- Ừm!
Mục Thanh Vũ bộc lộ tiếng lòng, nhìn thấy mặt mũi Mục Vân bình tĩnh, cũng hơi hơi thở ra một hơi.
Chỉ cần Mục Vân không so đo những chuyện này, trong lòng của hắn sẽ mười phần yên ổn.
- Trách không được Tinh Vô Cực trước đó nói với ta, trận linh vũ này chính là thời gian, có thể làm cho toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới nhanh chóng đề thăng, trận linh vũ này đến thật đúng lúc...
- Cẩu thí!
Chỉ là Mục Vân vừa nói dứt lời, Quy Nhất lại mở miệng chen ngang:
- Cái gì tốt không biết, kia thật sự rõ ràng là lực lượng, tiểu tử ngươi nếu dựa theo ta nói, lực lượng bàng bạc như biển kia đầy đủ để ngươi chậm chạp hấp thu, bây giờ lại tiện nghi cho toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới.
- A?
Nghe đến lời này, Mục Vân ngạc nhiên.
- Ngươi cho rằng trong huyết đoàn kia là cái gì? Toàn bộ là thiên địa linh lực, nếu ngươi hấp thu, đừng nói Sinh Tử cảnh, cảnh giới Tiên nhân cũng đầy đủ, kết quả? Toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới, tiện nghi cho tất cả bọn hắn.
- A...
Mục Vân cơ hồ sắp điên.
Chín ngày chín đêm mưa rào tầm tã, gieo rắc trên toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới, đây là bao nhiêu linh lực, mà còn là thiên địa linh lực thuần túy.
Nếu là một mình hắn hấp thu, đừng nói Sinh Tử cảnh, cảnh giới Tiên nhân, cũng đủ để hắn chậm rãi đề thăng.
Nhưng bây giờ... Toàn bộ khuếch tán ra.
- Ngươi thế nào không nói sớm?
- Ngươi bây giờ trách ta, chính ngươi tức giận giống như sói, một đường xông lên, bất chấp tất cả, trực tiếp nuốt luôn, nuốt xong còn không chịu đựng nổi, toàn bộ phát tiết ra ngoài, tiện nghi cho người khác, quan trọng nhất là, còn không có người nào biết như ngươi làm ra cử động đại công vô tư này...
- ...
Mục Vân cơ hồ khóc không ra nước mắt.
- Vân nhi, ngươi thế nào rồi?
Nhìn thấy tình huống Mục Vân tựa hồ không phải rất tốt, Mục Thanh Vũ mở miệng hỏi.
- Không có việc gì, không có việc gì, chỉ là buồn bực một chút, quá mệt mỏi, ta muốn nghỉ ngơi... –
Mục Vân cũng mặc kệ Mục Thanh Vũ đang biểu lộ ra sao, trực tiếp quay người rời đi.
'Hành động vĩ đại' bực này, nếu để cho người biết là mình gây nên, đoán chừng bên trong toàn bộ tiểu thế giới, không phải cảm ân phô thiên cái địa, mà là chửi rủa phô thiên cái địa.
Ngu xuẩn, ngớ ngẩn những chữ này, sợ rằng sẽ rơi xuống trên người của mình.
Trong lòng Mục Vân càng buồn khổ.
Hắn cũng không muốn, thế nhưng lúc kia, huyết dịch bên trong cơ thể hoàn toàn sôi trào, căn bản ức chế không nổi hành vi của mình.
Hiện tại cẩn thận hồi tưởng, quả nhiên hận không thể trực tiếp tát miệng mình.
Về đến bên trong phòng, Tiêu Doãn Nhi còn đang làm việc, Vương Tâm Nhã lại ngồi ở trên giường, âm thầm minh tưởng.
Mục Vân lần này trở về, lần nữa dạy cho Vương Tâm Nhã không ít đạo lý trận pháp, nàng cần tiêu hóa từng chút một.
- Đại mỹ nữ muộn như vậy còn đang bận công việc?
Mục Vân đi tới bên cạnh bàn, nhìn Tiêu Doãn Nhi đang ngồi vung bút, hai tay đặt trên bờ vai Tiêu Doãn Nhi, nhẹ nhàng nắn bóp.
- Chàng làm minh chủ buông tay tiêu dao tự tại, đương nhiên có người chịu khổ, bất quá đoán chừng tương lai, bắt đầu tiếp đãi những người Thiên Kiếm sơn cùng Thất Tinh môn kia, mới thật sự là bận rộn.
Tiêu Doãn Nhi vuốt vuốt đầu.
- Bận rộn thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận