Vô Thượng Thần Đế

Chương 3465: Nhất Lưu Tổ Thần Chiến Hư Thánh (2)

- Vâng.
Một vị thống lĩnh, hiện tại chắp tay, ánh mắt lạnh lùng. . Đọc Chương dịch mới nhất tại Viptruyenfull.com.
Thống lĩnh kia, cư nhiên cũng là một vị Tổ Thần cảnh giới siêu nhất lưu.
Ầm...
Trong nháy mắt, một tiếng nổ vang lên, hơn Vạn Thanh Vũ quân, hiện tại tiến lên, sát khí bao trùm.
Mà đối mặt với một màn này, sắc mặt của Dương Khai Thái và Dương Tử Quỳnh cũng không đẹp.
Thiên phú của Bích Nhân Uẩn, năm đó trong số những người cùng thế hệ, khủng bố đến cực điểm, cách mấy vạn năm không gặp, người này cũng là đạt tới cảnh giới Hư Thánh, ai mạnh ai yếu, thật đúng là khó nói.
Hơn nữa, quân Thanh Vũ của Mục tộc, từ trước đến nay đều mạnh mẽ, bao nhiêu năm qua, đều do tộc trưởng Mục tộc tự mình huấn luyện, yêu cầu nghiêm khắc, khiến người ta giận sôi.
Giờ khắc này, hai người đều cảm giác được áp lực.
- Nàng có lợi hại đến đâu, cũng chỉ có thể quấn lấy một người trong chúng ta!
Dương Khai Thái thấp giọng nói:
- Ta đến giữ chặt nàng, bà nhân cơ hội tìm cơ hội, giết Mục Vân.
- Khai Thái...
- Không thể do dự.
Dương Khai Thái nghiêm túc nói:
- Nếu không bà và ta, đều chỉ có một con đường chết.
- Ta hiểu rồi!
Thấy Dương Tử Quỳnh gật đầu, sắc mặt Dương Khai Thái lạnh lẽo, trong nháy mắt xông về phía Bích Nhân Uẩn.
Chuyện bị tính toán đến bây giờ, Mục Vân hiện tại, nhìn quân đội bốn phía xuất hiện đầy núi, cũng thở ra một hơi.
- Nãi nãi...
Mục Vân cười khổ lắc đầu.
Hiện giờ ba vị lão tổ đều đã tọa hóa, có thể lấy một ý niệm sống lại, đã là chuyện cực kỳ khó tin, Mục Vân cũng biết, ba vị lão tổ khôi phục, không phải trong thời gian ngắn thì có thể làm được.
Chỉ bất quá, hắn cũng rất chờ mong, ba vị lão tổ khôi phục lại, rốt cuộc là tình trạng gì.
Hơn nữa, nếu gia gia cùng nãi nãi gặp lại nhau, chỉ sợ không phải vui sướng xa cách gặp lại, mà là một cảnh tượng khác.
Oanh oanh...
Từng tiếng nổ vang lên, trên mặt đất, giao thủ trở nên càng lúc càng kịch liệt, cao thủ Dương tộc còn sót lại, hiện tại đều thề chết phấn đấu.
Mà cùng lúc đó, Dương Khai Thái cùng Bích Nhân Uẩn hai người giao thủ, một cỗ khí thế phóng lên trời, chấn động tâm thần của tất cả mọi người.
Đây chính là sự mạnh mẽ của cảnh giới Hư Thánh.
Trong lòng Mục Vân hiện tại không khỏi cảm thán.
Tổ Thần nhất lưu, Tổ Thần siêu nhất lưu, Tổ Thần đứng đầu.
Đạt tới Tổ Thần đứng đầu, thần thể cùng thiên địa phù hợp, được thiên địa tán thành, mới có thể bắt đầu đi vào con đường thành Thánh.
Hư Thánh, Bán Thánh, Hóa Thánh.
Ba bước này, chính là mấu chốt thành tựu con đường Thánh Nhân.
Võ đạo một đường, quả nhiên, càng hiểu rõ, càng vô cùng mênh mông, thiên địa to lớn, dung nạp vạn vạn ức sinh linh, chỉ là một người, làm sao so sánh với thiên địa?
- Mục Vân tiểu nhi, chịu chết đi.
Hiện tại, một tiếng quát khẽ vang lên, Dương Tử Quỳnh trong nháy mắt giết tới.
- Hừ, muốn giết chất nhi của ta, hỏi Mục Thanh Lang ta có đồng ý hay không.
Mục Thanh Lang bản thân cũng là cảnh giới Tổ Thần siêu nhất lưu, trên Thần Mệnh bảng, gần với thập đại Tổ Thần, thực lực tất nhiên không cần nhiều lời.
Ngăn cản Dương Tử Quỳnh, khí tức toàn thân Mục Thanh Lang phóng đại.
Hiện tại, nhìn mọi người giao chiến, Mục Vân vẫn chưa vội vàng tham gia.
Hắn đã đạt tới cấp độ Tổ Thần nhất lưu.
Nhưng hôm nay, liên tiếp giao chiến, tiêu hao quá lớn.
Lúc này tham chiến, không khác gì gây thêm phiền toái cho nhị thúc.
Khôi phục lực lượng tiêu hao mới là việc cấp bách.
Khoanh chân ngồi xuống, Mục Vân nhìn thân thể mình.
Từng đạo khí tức mãnh liệt, lưu truyền tứ chi bách hài.
Cấp độ Tổ Thần nhất lưu, một lần thăng hoa, cũng làm cho thần hồn của hắn tăng lên, huyết mạch lột xác.
Hơn nữa, Mục Vân có thể cảm giác được, dựa vào lực lượng thôn phệ đạt được, càng lúc càng tinh thuần cường đại, tịnh hóa huyết mạch, có được công hiệu quá cường đại, hơn nữa còn theo thực lực của hắn tăng lên, đang rất nhanh tăng lên.
Mỗi một lần tăng lên, đều mang đến cho Mục Vân thay đổi rất lớn.
Thế nhưng, Tổ Thần cửu biến này từng bước cực hạn áp súc, tăng lên, lại khiến cho Mục Vân cảm giác được, thân thể phát sinh biến hóa, có thể gọi kỳ lạ quỷ dị.
Thôn phệ huyết mạch, diệu dụng vô tận.
Tịnh hóa huyết mạch, bổ sung cho nhau.
Ầm...
Nương theo giao chiến kéo dài, trên bầu trời, từng đạo quang ba khuếch tán ra, khí tức cuồng bạo, một sóng hơn một sóng.
- Thanh thuật cửu chuyển quyết, cửu chuyển chi cảnh.
Một tiếng quát khẽ vang lên, Dương Tử Quỳnh hiện tại vung tay ra, trong phút chốc, bên ngoài thân thể, chín tầng ánh sáng, cường thịnh tỏa ra.
Thân ảnh Dương Tử Quỳnh lúc này, uy áp dường như vô hình tăng lên mấy chục lần.
- Thanh Thuật thần quyền.
Một quyền, đánh xuống, một tiếng nổ vang ầm ầm, bạo liệt ra.
Tiếng nổ vang lên, một thân ảnh bạo lui ra từ trong màn sáng, thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt.
- Nhị thúc!
Nhìn thấy một màn này, Mục Vân nhanh chóng lao tới, một tay đưa ra, bắt lấy thân ảnh Mục Thanh Lang.
- Không sao đâu...
Mục Thanh Lang lắc đầu.
- Ta đến đây!
Mục Vân hiện tại mở miệng.
- Ngươi.
- Nhị thúc không tin ta sao?
- Không phải không tin, chỉ là nữ nhân này, là cảnh giới Hư Thánh, quá mạnh, cho dù nãi nãi ngươi ra tay, cũng khó có thể áp chế.
- Trong lòng ta biết rõ.
Mục Vân hiện tại kiên định nói.
- Được rồi, tiểu tử ngươi giống như đại ca, tính tình cứng ngắc.
Nghe được lời này, Mục Vân mỉm cười.
Truy mệnh thần kiếm trong tay, lúc này xuất hiện.
Mà bên kia, nhìn thấy Mục Vân chuẩn bị ra tay, trên mặt Dương Tử Quỳnh từ từ xuất hiện vẻ tươi cười.
Những gì bà chờ đợi đã đến.
Mục Vân ra tay, bà chém chết Mục Vân.
Bí giới Dương tộc bị hủy, chết mấy trăm vị Tổ Thần, nhưng cũng không có nghĩa là diệt vong.
Còn có thể xây dựng lại, giống như Mục tộc một lần nữa quật khởi.
Nhưng Mục tộc không có Mục Vân, chẳng khác nào trời sụp đổ một nửa.
Nghĩ đến đây, trong mắt Dương Tử Quỳnh, một chút sát khí, tràn ra.
- Muốn chết, ta thành toàn ngươi!
Dứt lời, Dương Tử Quỳnh bước ra, sát khí toàn thân trong nháy mắt phóng thích ra.
Ầm...
Mục Vân hiện tại, nhổ đất mà lên, truy mệnh thần kiếm, chém ra một tia lục mang.
Mà lục mang kia, chia làm chín, chín thân ngoại hóa thân, tại giờ khắc này, lại xuất hiện lần nữa.
- Chín thân ngoại hóa thân, không hổ là Thái Tử Mục tộc, đáng tiếc, hôm nay, bổn tọa vẫn muốn triệt để diệt sát ngươi.
Sát khí Dương Tử Quỳnh trong mắt hiện tại càng thịnh.
Đối mặt với Mục Vân, căn bản không có một tia tính toán lưu thủ.
- Lúc trước chín phân thân không thể cùng bản thể tác chiến, hiện tại, mười người chúng ta, đánh một mình ngươi, tuy rằng gian nan, nhưng không phải không có cách nào giết ngươi.
Giết ngươi!
Nghe được hai chữ này, Dương Tử Quỳnh hoàn toàn nổ tung.
Mục Vân trước mắt, thật sự cuồng vọng đến cực hạn, căn bản không biết chữ chết viết như thế nào.
Đã như vậy, vậy thì giết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận