Vô Thượng Thần Đế

Chương 2423: Yêu Nguyệt cổ thành

- Ta ở đây.
Mục Vân hiện tại kiên trì đi tới.
Thiên Phong Khiếu rất rõ ràng đang áp chế cơn giận trong ngực mình, nhìn Mục Vân, tận lực ôn hòa, nói:
- Mục đại sư, có thể nói cho ta biết, đây là chuyện gì xảy ra sao? Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc chúng ta ở đây đã mấy vạn năm, nơi này là gốc rễ của chúng ta.
- Có thể.
Mục Vân gật đầu nói:
- Vừa rồi trong lúc vô tình ta đụng phải chỗ này, cho nên mới có thể gây ra dị biến.
- Khiếu Nguyệt Phong này là ta gián tiếp hủy đi, bất quá...
Mục Vân nói một chút, Thiên Phong Khiếu đột nhiên cảm giác, Mục Vân tựa hồ còn có ý khác.
- Bất quá cái gì?
- Chẳng qua, hủy căn cơ của Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc, ta lại giúp quý tộc thành lập lại, xem như đền bù, có được không?
- Xây dựng lại?
- Khiếu Nguyệt Phong hao phí tâm huyết của khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc chúng ta từ đời này sang đời khác, cho dù ngươi là Vương cấp tiên đan sư cũng không có năng lực này đâu.
Một tộc lão Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc nhịn không được hừ lạnh, nói.
Nếu không phải Thiên Phong Khiếu cực kỳ coi trọng Mục Vân, hiện tại hắn đã sớm đi lên cho một cái tát đánh chết Mục Vân.
- Ai nói không được?
Mục Vân tự tin nói:
- Ngọn núi bị hủy, trùng kiến tại chỗ là được, hơn nữa ta cam đoan, xây dựng cái mới hẳn càng thêm hùng vĩ hơn Khiếu Nguyệt phong ban đầu, càng thêm có lợi cho khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc các ngươi.
Vừa nghe lời này, Thiên Phong Khiếu động tâm, nhưng không biết Mục Vân đang giở trò quỷ gì?
- Kính xin Mục tiên sinh nói rõ ràng, chuyện này rất lớn, một mình Thiên Phong Khiếu ta nói cũng không tính.
Ý tứ của Thiên Phong Khiếu rất rõ ràng.
Mục Vân hủy đi Khiếu Nguyệt Phong, nếu không đưa ra một cách giải thích, cho dù hắn muốn bảo vệ Mục Vân cũng không được.
- Nơi ở mới của Khiếu Nguyệt Thiên Lang, ta đã giúp chư vị lựa chọn tốt, ở ngay dưới chân!
Mục Vân mở lời.
Dưới chân?
Dưới chân là gì? Dưới chân là đống đổ nát.
Mục Vân đùa giỡn cái gì.
- Mục tiên sinh, ngươi rốt cuộc có ý gì?
Thiên Phong Khiếu mở lời.
- Không tin ta?
Mục Vân cười cười, tiến lên, khí tức toàn thân bộc phát, lăng không bay lên.
Bàn tay hắn vung lên, toàn bộ phế tích trên mặt đất bay lên không trung.
Tiếng ầm ầm vang lên, những phế thạch kia hiện ra cũng bay lên không trung, Mục Vân không nói hai lời, đánh ra một quyền.
Ầm...
Mặt đất nứt ra từng tấc từng tấc, một quyền này của Mục Vân triệt để đánh nát mặt đất.
Ngay sau đó, một quyền tiếp theo một quyền, quyền quyền gào thét.
Mục Vân hiện tại nện xuống đất sâu ngàn thước.
Chẳng qua, Mục Vân vẫn chưa dừng lại, một quyền một quyền đánh xuống.
Dần dần, mặt đất bắt đầu thay đổi.
Mặt đất không còn màu vàng, mà là màu đỏ.
Bùn đất biến thành màu như bị máu tươi nhuộm đỏ, một cỗ khí tức xuất hiện.
Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt Thiên Phong Khiếu cả kinh.
- Mục tiên sinh nghỉ ngơi một lát, ta đến đây.
Thiên Phong Khiếu sải bước ra, hai tay nắm chặt thành quyền, bàn tay vung lên, hai tay vung ra.
Trong khoảnh khắc, mặt đất trong phạm vi mấy chục dặm bị nhổ tận gốc.
Bùn đất bay ra, một cảnh trí bàng bạc xuất hiện trước mặt mọi người.
Đây là một tòa thành trì liên miên mấy chục dặm.
Trong thành trì, tổng cộng chia làm hai bộ phận Đông Tây.
Kiến trúc hai bên tựa hồ đối xứng, từng cung điện sừng sững dưới mặt đất.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân ngạc nhiên.
- Là một tòa thành cổ?
Mục Vân cũng không nghĩ tới.
- Hắc hắc, xem ra cổ thành này quan hệ không nhỏ với Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc.
Quy Nhất cười hắc hắc nói.
- Lời này có ý gì?
Mục Vân khó hiểu nói.
- Ngươi nhìn ánh mắt của bọn họ là biết.
Quy Nhất cũng không giải thích.
Mục Vân hiện tại nhìn về phía đám người Thiên Phong Khiếu, lại phát hiện, Thiên Phong Khiếu cùng với các tộc lão khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc, ai nấy đều há to miệng, vẻ rung động trên mặt dần dần biến thành khiếp sợ, hưng phấn, không thể tưởng tượng nổi.
Chuyện gì đang xảy ra?
Mục Vân cũng có chút sờ không ra.
Mà hiện tại, Thiên Phong Khiếu mở ra hai tay ngửa mặt lên trời cười to.
- Ha ha. Ha ha ha ha...
- Trời muốn giúp Lang tộc ta, hùng bá Yêu vực, trời muốn giúp ta.
Trong mắt Thiên Phong Khiếu hiện lên vẻ mừng như điên.
Sau khi cười to, tiến lên một bước, ôm Mục Vân vào lòng.
- Mục đại sư, Mục tiên sinh, ngươi tuyệt đối là thần của Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc mà ông trời phái cho chúng ta.
- Khụ khụ....
Bị Thiên Phong Khiếu ôm chặt, Mục Vân thật sự có chút thở không nổi.
- Xin lỗi, xin lỗi, ta quá kích động.
Thiên Phong Khiếu buông Mục Vân ra, xoay người nhìn mọi người Lang tộc, quát:
- Chư vị, đây chính là Yêu Nguyệt cổ thành trong truyền thuyết của Lang tộc ta, của con cháu Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc ta, đây mới là nhà chân chính của chúng ta.
Cái gì?
Yêu Nguyệt cổ thành?
Mục Vân nhất thời cảm giác như chó ngáp phải ruồi.
Yêu Nguyệt cổ thành, hắn như thế nào không biết.
Trong tiên giới, vô số truyền thuyết, từng truyền thuyết lưu truyền ở trong tiên giới, có về tiên đế đứng đầu nhân loại, đạp phá hư không thành Thần.
Cũng có đại năng Yêu tộc trong Yêu vực, thành tựu công tích vĩ đại.
Yêu Nguyệt cổ thành, chính là một truyền thuyết.
Nghe đồn trong Lang tộc ngày xưa xuất hiện một vị Yêu Lang huyết mạch biến dị, ngắn ngủn mấy trăm năm, thành tựu Đế vị, mấy chục vạn năm trước, thống nhất Yêu vực.
Sau đó đạp phá hư không, biến mất không thấy.
Mà lời đồn do vị tuyệt thế Tiên Đế kia lưu lại, đếm không hết, nói không rõ, nhiều đến mức dần dần làm cho người ta không phân biệt được rốt cuộc là thật hay giả.
Yêu Nguyệt cổ thành, chính là một trong số đó.
Yêu Nguyệt cổ thành, chính là vị Tiên Đế của Lang tộc từng xây dựng, thành này lúc ấy chính là hạch tâm của toàn bộ Yêu vực, nhưng theo thời gian trôi qua, vị trí cổ thành dần dần không biết.
Mà hiện tại xuất hiện ở đây, làm sao không để Mục Vân kinh ngạc.
- Mục tiên sinh, ngươi có biết, đây là Yêu Nguyệt Cổ Thành trong truyền thuyết mấy chục vạn năm của Yêu tộc ta, không nghĩ tới, cư nhiên ở nơi này.
Thiên Phong Khiếu cười ha ha nói:
- Mục tiên sinh, ngươi có biết, Yêu Nguyệt cổ thành có ý nghĩa gì? Phàm là Yêu tộc, tu luyện trong cổ thành, quả thực ngày tiến ngàn dặm, ở bên trong một ngày, còn khủng bố hơn ở bên ngoài một tháng, hơn nữa, nơi này có trận pháp tuyệt cường che chở, nếu Yêu Lang nhất tộc ta đóng cửa không ra, tu luyện trăm năm, vậy còn lợi hại hơn Yêu tộc ở bên ngoài tu luyện mấy trăm năm.
Thiên Phong Khiếu hiện tại quá mức hưng phấn.
Tuy rằng Mục Vân rất muốn ngăn lại, nói cho hắn biết một số chuyện, nhưng nhìn thấy Thiên Phong Khiếu hưng phấn như thế, hắn cũng không muốn làm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận