Vô Thượng Thần Đế

Chương 2400: Trò chơi đánh cược

Mục Vân giật mình.
- Ta... Ta đến hầu hạ Mục tiên sinh rửa mặt.
Lần đầu tiên nhìn thấy gương mặt của Mục Vân, Tô Thiến thậm chí từng nghĩ, Mục Vân bịt mạng che mặt, là một trung niên, hoặc là một lão già.
Nhưng nàng không nghĩ tới, Mục Vân lại còn trẻ như vậy.
- Có phải Tử Vũ uy hiếp ngươi hay không?
Tiếng Mục Vân lạnh như băng.
- Không... Không, không... Ta tình nguyện.
Tô Thiến ngẩng đầu lên, nhìn Mục Vân, nói:
- Ta tự nguyện hầu hạ ngươi.
- Ách...
Tô Thiến hiện tại mặc một thân váy lụa màu trắng, ngâm mình trong hồ nước, đã sớm dán lên người.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân tuy rằng động tâm, nhưng hắn biết, không thể làm bậy.
Mục Vân cười khổ nói:
- Tô Thiến, có lẽ ta bày ra thủ đoạn luyện đan, rồi trước đó cứu ngươi để cho ngươi thích ta, bất quá... Theo ta, ngươi sẽ gặp rắc rối lớn.
- Ta không sợ phiền toái.
Nghe được lời này, Mục Vân chỉ cười khổ.
- Đi theo ta, trong tương lai không chỉ ngươi có thể chết, ngay cả muội muội của ngươi, cha ngươi cũng sẽ chết.
Nghe mấy lời này, Tô Thiến giật mình.
Nàng có thể bất chấp an nguy của mình, nhưng không thể bất chấp an nguy của phụ thân cùng muội muội.
- Vậy ngươi có thể ở lại trong Tử Cực thành, với thân phận hiện tại của ngươi, cừu gia của ngươi khẳng định không tìm được ngươi, hơn nữa cha con Tử Đỉnh Thiên xem ngươi như thượng khách, ngươi ở chỗ này, chính là thành chủ.
Tô Thiến ngây thơ nói.
- Không có khả năng.
Mục Vân lắc đầu nói.
- Cho dù cừu gia của ta không tới tìm ta, ta cũng sẽ đi tìm bọn họ.
- Một ít cừu hận, không phải bọn họ không tìm ta, ta sẽ không tìm bọn họ.
- Cuộc đời này nếu không cách nào hoàn thành, một thân tu vi này của ta, có ý nghĩa gì?
Nghe được lời này, Tô Thiến cái hiểu cái không gật đầu.
- Được rồi, ngươi đi ra ngoài trước đi.
- Ta không đi ra, ta hầu hạ ngươi là được, ngươi yên tâm, ta cái gì cũng sẽ không làm.
Tô Thiến chém đinh chặt sắt nói.
Nghe được lời này, sắc mặt Mục Vân càng cổ quái.
Ngươi không làm bất cứ điều gì, nhưng không có nghĩa là ta sẽ không làm bất cứ điều gì.
Một hồi tắm rửa vô cùng khiến huyết mạch Mục Vân phun trào, ước chừng đến nửa đêm mới chấm dứt.
Mục Vân có thể nói nghẹn một bụng lửa nóng, lửa nóng này lại không có cách nào xả ra.
Hắn tuy rằng đa tình, hiện tại bên người có Tần Mộng Dao, Vương Tâm Nhã, Tiêu Duẫn Nhi, Diệp Tuyết Kỳ bốn nữ, nhưng hắn không lạm tình.
Những nữ nhân này, đều dưới cơ duyên xảo hợp, từ nơi sâu xa chú định.
Những người khác, vẫn là ít gây chút nợ tình mới tốt.
Hắn còn nhớ rõ, kiếp trước mình ở trong Tiên giới, chọc vào nợ tình, thiếu chút nữa bị truy sát đến chết.
Một đêm từ từ trôi qua.
Ngày hôm sau, Mục Vân thay một bộ áo dài màu đen, bên hông thắt một thắt lưng, chân đạp một đôi giày đen, đi ra khỏi phòng.
- Mục đại sư.
Nhìn thấy lần này Mục Vân không che mặt, Tử Vũ nhất thời kinh ngạc không thôi.
- Thế nào?
- Ồ, không, không có gì, chỉ là không nghĩ tới ngài lại còn trẻ như vậy.
Tử Vũ kinh ngạc nói.
- Ai quy định, Vương cấp tiên đan sư nhất định phải là dáng lão già gần đất xa trời?
Mục Vân cười đi đến trong đình viện, nằm trên ghế, vui vẻ phơi nắng.
- Mục đại sư.
Tử Vũ chạy theo một đường, nhìn Mục Vân, nói:
- Tối hôm qua cảm giác thế nào?
- Hôm qua?
Mục Vân liếc Tử Vũ một cái, nói:
- Lần sau, tốt nhất đừng làm như vậy.
- Đúng vậy, là ta vẽ vời thêm chuyện.
Tử Vũ do dự một lát, lại nói:
- Mục đại sư, bên trong Tử Cực thành này cũng không có gì thú vị, ta dẫn ngươi đi một nơi thú vị, như thế nào?
- Ở đâu?
- Mục tiên sinh ngài cũng biết, Tử Văn Yêu Lang chúng ta chính là một trong năm đại Lang tộc dưới sự quản lý của Khiếu Nguyệt Thiên Lang. Tử Cực thành này bất quá chỉ là một tòa thành trì của Tử Văn Yêu Lang nhất tộc chúng ta.
- Ngoài ra, còn có Độc Giác Thanh Lang, Ô Ngọc Phong Lang, Mặc Vũ Song Dực Lang cùng với Cốt Sát Yêu Lang bốn tộc.
- Bởi vì ngũ đại lang tộc chúng ta gần nhau, cho nên rất quen thuộc lẫn nhau, những người chúng ta thường xuyên tụ tập lại cùng một chỗ, tiến hành tỷ thí, các bên đều lấy ra bảo bối có giá trị bằng nhau, tiến hành đánh cược, vừa rồi Cốt Lưu Phong thông báo cho ta đi, không biết Mục đại sư có hứng thú hay không, cùng nhau đi...
- Ồ? Đệ tử năm tộc các ngươi tiến hành đánh cược?
- Không sai, các trưởng bối gần đây đều đang bận rộn đối phó đám người Huyết Vực, chúng ta khó có thời gian tụ tập cùng một chỗ.
Tử Vũ cười nói.
- Đánh cược có cái gì?
Tử Vũ đáp:
- Cái này thì nhiều, cách đây không lâu, một lần đánh cược, thái tử của Độc Giác Thanh Lang nhất tộc Bộ Thính Phong lấy ra một đoạn xương đuôi của Á Long, nghe nói là rút xuống trên người một vị Á Long có tu vi Tiên Vương đỉnh tiêm.
Thật thú vị.
Trên tay Mục Vân hiện tại không có trường kiếm tiện tay, nếu đánh cược có thứ hắn cảm thấy hứng thú, hắn không ngại tham gia.
- Dù sao cũng không làm gì, đi thôi.
- Được.
Tử Vũ vui vẻ, bàn tay vung lên, trên bầu trời có một thân ảnh giáng xuống.
Đó là một con tiên thú loại phi hành.
Bên trong Yêu tộc cũng chiến loạn không ngớt, ví dụ như phi cầm như Cửu Sí Kim Điêu Nhất Tộc cùng với Ngân Nguyệt Tuyết Ưng nhất tộc, thường xuyên bắt yêu thú sói tộc cùng hổ tộc làm tọa kỵ.
Mà Hổ tộc cũng thường xuyên bắt Cửu Vĩ Tiên Hồ nhất tộc làm sủng thiếp.
Giữa hai bên, mỗi người cũng có trận doanh.
Tử Vũ hiển nhiên đã sớm có chuẩn bị, gọi vài tên hộ vệ, cùng với Tô Thiến và các tùy tùng leo lên lưng ưng.
Nói xuất phát là xuất phát.
Phi nước đại nửa ngày, mọi người đến giữa một mảnh núi rừng rộng lớn.
Núi rừng ước chừng có phương viên trăm dặm, cây cối xung quanh bị dọn sạch, dựng lên một trận pháp.
Mọi người tiến vào trong trận pháp, nhìn thấy, trung tâm sơn lâm có một quảng trường rất lớn, giữa quảng trường có một đài luận võ.
Hiện tại trên lầu cao có mấy trăm thân ảnh đang đứng.
- Tử Vũ, ngươi xảy ra chuyện gì, trễ như vậy mới đến?
Hiện tại, một thanh niên thân hình gầy gò, có thể nói gầy như củi đi tới.
- Cốt Lưu Phong, còn chưa bắt đầu, ngươi sốt ruột làm gì?
Tử Vũ cười hắc hắc nói:
- Nào, ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này là Mục Vân, Mục tiên sinh.
- Chào Mục tiên sinh.
Cốt Lưu Phong nhìn Mục Vân, thấp giọng nói:
- Sao ngươi lại mang theo nhân loại tới đây?
- Cũng đừng xem thường Mục tiên sinh, vị này chính là Vương cấp tiên đan sư.
Vừa nghe lời này, Cốt Lưu Phong nhìn Mục Vân, chắp tay, lễ phép nói:
- Bái kiến Mục tiên sinh.
Vương cấp tiên đan sư, mặc dù là nhân loại, nhưng trong Yêu Vực cũng có địa vị cao quý.
Yêu vực, quá thiếu luyện đan sư.
Nếu như số lượng luyện đan sư của Yêu vực nhiều hơn một chút, chỉ sợ toàn bộ tiên giới đã trở thành địa bàn của Yêu vực.
- Cốt Lưu Phong, Tử Vũ, hai người các ngươi ở bên kia nói thì thầm gì đấy?
Đang lúc này, một tiếng cao ngất vang lên.
Một mũi tên phá không mà đến, hét lên một tiếng, đâm vào trước mặt hai người.
- Mặc Viễn Dương, ta thấy da ngươi lại ngứa ngáy.
Cốt Lưu Phong cười ha ha nói:
- Lần này, ngươi chuẩn bị lấy ra thứ tốt gì để đánh cược?
Xa xa, một thanh niên mặc trường sam màu đen cười ha ha đáp lại:
- Món đồ mà ta lần này lấy ra, các ngươi khẳng định kém xa, bất quá, nếu các ngươi thật sự lấy không ra thứ tốt không sai biệt lắm, ta sẽ không tham gia đánh cược.
Bạn cần đăng nhập để bình luận