Vô Thượng Thần Đế

Chương 1077: Đều mang tâm tư

- Vấn đỉnh trước ba, có Thánh Quang tiểu thế giới ngươi ở đây, Luân Hồi tiểu thế giới chúng ta nào có cơ hội?
Luân Động Thương cười ha ha một tiếng nói:
- Minh Nguyệt Tâm, thiên chi kiêu nữ Quang Minh giáo, nghe nói có nghiên cứu khá sâu về Minh Quang Đại Pháp của Quang Minh giáo các ngươi, nghe nói chỉ luận về lĩnh ngộ Minh Quang Đại Pháp, rất nhiều trưởng lão Quang Minh giáo các ngươi đều không bằng nàng.
- Hai vị này...
Luân Động Thương khích lệ Minh Nguyệt Tâm, nhìn thấy Mục Vân cùng Thạch Thương hai người, lại hơi hơi sững sờ.
- Vị này hẳn là Ngũ Hành Thạch Thương, Sinh Tử cảnh nhất trọng, không tệ, vị này là...
- Vãn bối Mục Vân.
Mục Vân chắp tay, tiến lên một bước nói.
- Mục Vân? Chưa từng nghe qua!
Luân Động Thương lắc đầu.
Mẹ nó!
Nghe đến lời này, trong lòng Mục Vân thầm mắng một cái.
Chưa từng nghe qua?
Ngươi khẳng định chưa từng nghe qua ta, thế ngươi cũng không cần hỏi đâu.
- Vãn bối thanh danh mới lên, tiền bối đương nhiên chưa từng nghe qua!
Mục Vân chắp tay nói.
- Đế Văn, khó được gặp ngươi thế mà lần này mang không phải bản tộc đệ tử Ngũ Hành thiên phủ ngươi, thật đúng là lòng dạ rộng lớn.
Luân Động Thương ha ha cười nói:
- Nghe nói tam đại thiên tài Ngũ Hành thiên phủ của ngươi bị một người gọi Mục Vân giết sạch toàn bộ, không phải là hắn đó chứ?
Nghe đến lời này, Thánh Tam Thiên cùng Minh Nguyệt Tâm hai người cũng là nhịn không được nhìn Mục Vân nhiều thêm vài lần.
Người này, chém giết tam đại thiên tài Ngũ Hành thiên phủ?
Nhìn Mục Vân, bất quá là Vũ Tiên cảnh thập trọng, tam đại thiên tài Ngũ Hành thiên phủ, theo đạo lý mà nói, đột phá thập trọng, không là vấn đề.
Nếu không, lần này Ngũ Hành thiên phủ nên có bốn tên thiên tài Sinh Tử cảnh nhất trọng mới đúng.
- Vô Thường!
Luân Động Thương ha ha cười nói với thanh niên sau lưng:
- Lần này, ngươi cũng phải cẩn thận vị Mục Vân này, người ta thế nhưng là giết tam đại thiên tài, còn có thể để Đế Văn tiền bối ngươi bất kể hiềm khích lúc trước mang ra tham gia trận đấu, ngươi phải học tập một chút.
- Lão tổ tông yên tâm, chỉ là cảnh giới Vũ Tiên cảnh thập trọng, Luân Vô Thường ta còn không để trong mắt.
Nhìn Mục Vân, bên trong ánh mắt Luân Vô Thường hiện lên một tia khinh thường, không che giấu chút nào.
Không để vào mắt?
Nghe đến lời này, Mục Vân ngược lại vui.
- Không nghĩ tới Luân Hồi tiểu thế giới những năm gần đây, thực lực không sao cả nhưng ngạo khí ngược lại là tăng trưởng không ít.
Mục Vân có thể chịu, Đế Văn cũng không thể nhẫn.
Tốt xấu gì Ngũ Hành tiểu thế giới của hắn cũng là tồn tại trước mười sau khi tham gia bách giới chi chiến dành cho mấy trăm tiểu thế giới, luận thực lực, đúng là không bằng Luân Hồi tiểu thế giới, thế nhưng cũng không thể tùy ý để Luân Động Thương giẫm lên mũi mặt.
- Ha ha, Đế Văn huynh làm gì tức giận chứ?
Luân Động Thương ha ha cười nói:
- Tiểu đệ chỉ đùa một chút, Vô Thường, chú ý ngươi diễn đạt!
Nhìn Luân Vô Thường, Luân Động Thương giả bộ phẫn nộ quát.
- Vãn bối không nghĩ nhiều như vậy!
Luân Vô Thường chắp tay nói:
- Bất quá lần này, tiến vào bách giới chi chiến, chính là vì vị trí trước mười, đến thời điểm đó, ta gặp được hai vị, nhất định thủ hạ lưu tình.
- Không cần!
Luân Vô Thường nói xin lỗi, thế nhưng thần thái cao ngạo, nào có nửa phần nói bộ dáng xin lỗi.
Đế Văn còn chưa mở miệng, Mục Vân lại lạnh nhạt nói.
- Vô Thường huynh cũng nói, lần này tiến vào tứ nguyên phong địa, vì vị trí trước mười, nếu như ngươi lưu thủ, bị ta dễ như trở bàn tay giết, vậy liền không dễ chơi.
Vừa nghe lời này, đám người đồng thời kinh ngạc nhìn Mục Vân.
Đế Văn thì mỉm cười, đầy vẻ tự đắc.
Đừng quản nói thế nào, thực lực không bằng, nhưng khí thế không thể thua.
Mục Vân nói ra lời lớn lối, hắn cũng không tin, thế nhưng Mục Vân lại nói ra khí thế.
Lạch cạch lạch cạch tiếng vang lên từ trong hai tay Luân Vô Thường, nhìn Mục Vân, trên mặt Luân Vô Thường cố nặn ra vẻ tươi cười.
- Tốt, rất tốt, vậy đến tứ nguyên phong địa lại nhìn, ta ngược lại rất muốn biết, đến thời điểm đó, ngươi có thể lại nói lời nói ngạo khí như vậy hay không.
- Ta chờ ngươi!
Mục Vân không nhường chút nào.
Luân Động Thương nhìn Đế Văn, không hiểu cười nói:
- Đế Văn huynh, xem ra thực lực đệ tử Ngũ Hành thiên phủ ngươi chẳng ra sao cả, nhưng khẩu khí nói mạnh miệng ngược lại để người bội phục.
Chắp tay, mấy người ngạo nghễ rời đi.
- Đế Văn huynh, lần này nên cẩn thận, Luân Vô Thường kia, thiên phú thực lực, nhất đẳng, thế nhưng làm người có thù tất báo, lần này nhất định vạn phần cẩn thận.
- Ừm!
Minh Nguyệt Tâm nhìn Mục Vân một chút, trong mắt sáng lên, thêm ra một tia hờ hững.
Nàng thân là một người xuất sắc nhất Quang Minh giáo, nhưng là mặt Luân Vô Thường, thắng, nàng cũng không phải rất có nắm chắc, chớ nói chi chém giết.
Mục Vân vì lúc này sảng khoái nhất thời, miệng lưỡi lợi hại, thực sự quá không sáng suốt.
Mà cùng lúc đó, một bên khác, mấy chục đạo thân ảnh tụ tập cùng một chỗ.
Mấy người cầm đầu, dáng người phục sức không giống nhau, phong tình khác lạ.
- Có ý tứ, xem ra trước mười bọn hắn, đã là nội đấu nữa.
Một tên trung niên nam tử thân mang bào phục màu tím ha ha cười nói.
- Tử Thương Minh, lần này, Ngũ Hành tiểu thế giới thế nhưng yếu không tưởng nổi, Tử Viêm tiểu thế giới các ngươi ngược lại có thể rửa sạch nhục nhã.
Người nói chuyện, một thân cơ bắp hở ra, nhìn qua lực lượng mười phần, tiếng càng là như tiếng sấm.
- Lôi Không, ít đứng đây nói chuyện không đau eo, Lôi Đình tiểu thế giới các ngươi mới là có cơ hội nhất đó.
Tử Thương Minh cười hắc hắc nói.
Lần trước bách giới chi chiến, bọn hắn mấy đại thế lực va chạm phải lửa nóng, kết quả, ngược lại bị Ngũ Hành tiểu thế giới chui vào chỗ trống, chiếm hạng thứ mười, kết quả, đương nhiên không theo ý người.
Lần này, nhìn thấy Ngũ Hành tiểu thế giới thế mà là chỉ có một Mục Vân cùng Thạch Thương hai người dẫn đầu, mà lại Mục Vân kia vẫn là Vũ Tiên cảnh thập trọng, ngay cả Sinh Tử cảnh cũng chưa tới đạt, bọn hắn đương nhiên thoải mái trong lòng.
- Tử Thương Minh, Lôi Không, hai người các ngươi cũng không cần đấu võ mồm.
Ngay tại giờ phút này, một vị lão giả thân mang bào phục thái cực bát quái trận cười hắc hắc nói:
- Lần này, chúng ta liên thủ như thế nào?
- Thái Hoàng Thiên, chỉ ngươi có nhiều ý đồ xấu, ngươi nói đi!
Lôi Không cười hắc hắc nói.
- Lần trước, Tử Viêm tiểu thế giới, Lôi Đình tiểu thế giới, Thái Cực tiểu thế giới, Di Lặc tiểu thế giới, tứ đại tiểu thế giới chúng ta vốn là ổn tiến vào trước mười, kết quả bởi vì đánh nhau chết sống, bị Ngũ Hành tiểu thế giới chiếm tiện nghi, lần này, tứ đại tiểu thế giới chúng ta liên thủ trước giết chết hết tiểu thế giới trước mười này, lại đến quyết định, ai mạnh ai yếu, như thế nào?
- Ha ha, Thái Hoàng Thiên, ta biết, ngươi lão hồ ly này ra chủ ý không có chuyện gì tốt!
Tử Thương Minh ha ha ha cười to nói:
- Bất quá, ta thích.
Lần trước bị Ngũ Hành tiểu thế giới chui chỗ trống, năm mươi năm qua, bọn hắn đều bị dày vò.
Bách giới chi chiến, tiểu thế giới xếp hạng trước mười, nắm giữ quyền thống trị, từng tiểu thế giới trong lúc giao dịch, đương nhiên cũng là chiếm hết tiện nghi.
Nếu không, bọn hắn cũng sẽ không gạt ra hạng trước mười để tranh đoạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận