Vô Thượng Thần Đế

Chương 2539: Các Bên Rút Lui (1)

Lời nói vừa dứt, trên bầu trời, một tiếng ong ong vang lên, mấy thân ảnh chợt xuất hiện.
Một người cầm đầu, bộ dáng ba bốn mươi tuổi, tóc buộc gọn, làn da tựa như mỡ đông, thanh đạm không mất đi thanh lịch, cho dù nhìn khoảng ba bốn mươi tuổi, nhưng vẫn làm cho người ta một loại cảm giác mị hoặc dẫn dụ.
Mà bên trái của nữ tử, một thân ảnh xinh đẹp đứng đó, nữ nhân này thoạt nhìn trên dưới hai mươi tuổi, dáng người yểu điệu, chỉ có hai chữ —— quyến rũ.
- Yêu Tuyết Cơ.
Nhìn thấy người tới, Chu Thương Hải cả kinh, quát:
- Ngươi cư nhiên cũng đạt tới cảnh giới Tiên Đế.
Yêu Tuyết Cơ.
Người này chính là một trong thập đại Tiên Vương, hiện tại, cư nhiên cũng bước vào cảnh giới Tiên Đế?
Tiên giới thập đại Tiên Vương, ngoại trừ Mục Vân cùng Vũ Hóa Phong đã chết, còn có ba người, Yêu Tuyết Cơ, Kiếm Nam Thiên cùng với Huyết Vân đều đạt tới cảnh giới Tiên Đế, vậy hiện tại chỉ có năm đại Tiên Vương.
- Chu Thương Hải, ta tiến vào cảnh giới Tiên Đế không được sao?
Yêu Tuyết Cơ nhíu mày, mắng:
- Ngươi vẫn trở về quản lý tốt con trai Chu Nguyên Thanh của mình đi, vạn năm qua còn ở cảnh giới Tiên Vương đỉnh cấp, nếu không đột phá, người ta sống lại một vạn năm sau, đều đuổi kịp hắn, vậy liền mất mặt.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Chu Thương Hải trắng bệch.
Chu Nguyên Thanh và Mục Vân ở vạn năm trước vốn là thập đại Tiên Vương, hiện tại Chu Nguyên Thanh còn là thập đại Tiên Vương, nhưng Mục Vân sống lại vạn năm, trải qua mấy trăm năm, hiện tại lại trở lại cảnh giới Tiên Vương bình thường.
Nếu Chu Nguyên Thanh không cách nào đột phá tới cảnh giới Tiên Đế, thật đúng là có khả năng bị Mục Vân đuổi kịp.
Dù sao Mục Vân còn là một gã tiên đan sư.
- Yêu Tuyết Cơ, ngươi đột phá Tiên Đế, rất vui mừng, bất quá ta cũng biết, ngươi từ trước đến nay không tham hợp những chuyện này, thậm chí ngươi cũng không quản yêu vực phân tranh?
Huyết Vân cười nhạt nói.
- Ta mặc kệ, có quan hệ gì với ngươi?
Yêu Tuyết Cơ thản nhiên nói:
- Huyết Vân, ta vốn là Cửu Vĩ Tiên Hồ nhất tộc. Những năm gần đây, những việc ngươi làm với Cửu Vĩ nhất tộc chúng ta, ta đều nhớ kỹ.
- Hôm nay giữa chúng ta, không nói phân tranh, được không?
Huyết Vân thản nhiên nói.
- Chúng ta là vì Gia Cát Văn tiền bối mà đến.
- Ngươi nghĩ rằng ta muốn chiến đấu với ngươi?
Yêu Tuyết Cơ không kiên nhẫn nói.
- Nếu không phải vì đồ nhi của ta, ta sẽ không đến!
Yêu Tuyết Cơ nhìn Cửu Nhi bên cạnh.
Vì đồ nhi?
Đồ nhi của Yêu Tuyết Cơ hiển nhiên là Tộc trưởng Cửu Vĩ Tiên Hồ - Cửu Nhi bên cạnh, nhưng có quan hệ gì cùng với hôm nay.
- Chúc mừng tiền bối, đột phá cửa ải, đạt tới cảnh giới Tiên Đế.
Mục Vân hiện tại tiến lên, chắp tay cười nói.
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng mọi người, một phỏng đoán, dần dần xuất hiện.
Chẳng lẽ... Yêu Tuyết Cơ đột phá, có quan hệ với Mục Vân?
- Tiểu tử thúi, nếu không phải nể tình âm Dương Huyền Long Đan của ngươi giúp ta đột phá cảnh giới Tiên Đế, chỉ là chuyện của ngươi và Cửu nhi, bản tôn tuyệt đối sẽ không đồng ý!
Yêu Tuyết Cơ vẫn là bộ dáng lạnh nhạt như trước.
Nghe được lời này, Mục Vân nhất thời cảm giác được, trong đám người, mấy đạo ánh mắt hung hăng nhắm về phía mình.
Tiêu Doãn Nhi.
Diệp Tuyết Kỳ.
Thậm chí còn có... Tần Mộng Dao.
Mục Vân xấu hổ cười cười, vừa định giải thích, một bàn tay lại vòng qua cái cổ của mình.
- Ngươi là cái thứ bạc tình bạc nghĩa, đi ra ngoài cũng không mang theo ta, không phải nói bế quan sao? Sao ngươi lại đến đây? Không hảo hảo làm Điện chủ của ngươi, chạy xa như vậy, ta làm sao bảo vệ ngươi? Tiểu bảo bối!
Tiếng nói làm cho xương cốt của người ta đều mềm nhũn, Mục Vân không cần nhìn cũng biết là ai.
Minh Nguyệt Tâm!.
- Nàng có thể chú trọng một chút hình tượng của mình hay không, tốt xấu gì cũng là... Thủy Thần chuyển thế...
Tiếng Mục Vân ngưng tụ thành một sợi tơ, thấp giọng nói.
- Hình tượng?
Minh Nguyệt tâm biếng nhác rời khỏi người Mục Vân, duỗi thắt lưng, nói:
- Ngươi đã có nhiều nữ nhân như vậy, nhiều hơn một người, cũng không quan tâm chứ? Mục tiên sinh, khi nào, sủng hạnh ta một chút nha?
- ......
Minh Nguyệt Tâm nữ nhân này, chính là ma quỷ.
- Hiện tại không phải là lúc nói giỡn!
Mục Vân thấp giọng nói.
- Ta cũng không đùa với ngươi.
Minh Nguyệt Tâm cười cười, nhìn Tần Mộng Dao phía sau, nói:
- Đây chính là thê tử Tần Mộng Dao mà ngươi nhớ mãi không quên, đúng không? Bây giờ ngay cả ngươi cũng không biết, nhưng phải cẩn thận, một ngày nào đó cho ngươi một chưởng.
- Đủ rồi, trở về lại tính sổ với nàng.
- Ngươi muốn tính sổ với ta như thế nào?
Minh Nguyệt Tâm nhìn Mục Vân, bộ dáng vưu vật trời sinh, quả thực là họa quốc hại dân.
Mà hiện tại, trên bầu trời, trong lòng các Tiên Đế đến từ cửu đại vực giới rất phức tạp.
Trên người Minh Nguyệt Tâm tản mát ra khí tức, cũng là Tiên Đế.
Tiểu tử này, Cực Loạn Ngũ Đế, hơn nữa còn Yêu Tuyết Cơ, Lục Thanh Phong cùng với Tần Mộng Dao, còn có Minh Nguyệt Tâm, tám vị Tiên Đế.
Nếu đánh nhau, toàn bộ Cực Loạn Thành tuyệt đối sẽ bị phá hủy.
Quan trọng nhất là, nếu thật sự đánh nhau, bọn họ vốn đến từ chín đại vực giới, phá hủy Cực Loạn thành, cả cực loạn thành tuyệt đối sẽ trong nháy mắt xuất hiện cường giả gấp mấy chục lần, đến vây công bọn họ.
Đối mặt với thập đại tiên vực, Người Cực Loạn thành từ trước đến nay đều phản kháng từ trong lòng.
Đám người Linh Cửu Thiên, Như Tôn Hành Giả, Ma Đế, Chu Thương Hải hiện tại ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi, ngược lại có một loại cảm giác cưỡi hổ khó xuống.
Mục Vân đi ra phía trước, cười nói:
- Chư vị, mặc kệ hôm nay là tới bức hỏi Văn sư ta cướp lấy ba kiện Đế khí, hay là nhìn thấy Mục Vân ta không có chết, muốn giết chết ta, chỉ sợ cũng không thể như nguyện.
- Đã như vậy, ta nghĩ các ngươi ở lại chỗ này cũng không có ý nghĩa gì nữa.
Nghe được lời này, vẻ mặt mấy người lạnh như băng.
- Nếu quả thật như thế, vậy. Bây giờ không lăn, khi nào?
- Mục Vân, ngươi có cái gì để phô trương!
Huyết Vân quát:
- Bất quá là dựa vào quan hệ của nữ nhân.
- Điều này chứng tỏ ta những nữ nhân lợi hại, Huyết Vân giáo chủ ngươi, cả ngày che mặt, không ngại mất mặt?
Mục Vân cười nhạo nói:
- Hay là nói, giáo chủ Huyết Sát thần giáo ngươi không dám đi ra gặp người?
- Nếu ngươi là anh hùng thực sự, hãy đến và chiến đấu với ta, ngươi có dám không?
Huyết Vân tiến lên một bước, nhìn Mục Vân, quát:
- Ngươi có dám không?
- Nếu ngươi là anh hùng, đánh một trận với ta, như thế nào?
Lục Thanh Phong hiện tại đứng ra mở miệng, song kiếm mơ hồ muốn động, nhìn Huyết Vân nói:
- Ngươi, dám sao?
Vừa nghe lời này, Huyết Vân ngẩn ra.
Lục Thanh Phong ngày xưa khi ở cảnh giới Tiên Vương đỉnh cấp, giao thủ cùng Tiên Đế, đã không rơi vào thế hạ phong, hiện tại tiến vào cảnh giới Tiên Đế, ai biết tên này rốt cuộc là thực lực gì.
Giao thủ với hắn, rất không khôn ngoan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận