Vô Thượng Thần Đế

Chương 1668: Cường thế huỷ bỏ (1)

- Chỉ là một Mục Vân vừa mới đến cảnh giới nhất phẩm Địa Tiên không lâu? Hắn là cái thá gì ở bên trong Thiên Kiếm lâu.
- Ta là cái thá gì, ngươi, còn không có tư cách khoa tay múa chân.
Cừu Càn Vũ vừa dứt lời, phía sau đột nhiên vang lên một giọng nói.
Hai tay Mục Vân chắp ra sau, lặng yên đi ra.
Nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, mấy tên đệ tử tại chỗ bá bá bá đứng dậy.
- Mục sư huynh...
Mấy tên đệ tử ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không biết nên nói cái gì.
Dù nói thế nào, Mục Vân hiện tại cũng là quan môn đệ tử, càng là Thiên kiếm sứ Thiên Kiếm lâu.
Thiên kiếm sứ, lâu chủ tự mình trao tặng, lễ nghi nhất định, bọn hắn vẫn cố kỵ.
- Sợ hắn làm gì?
Cừu Càn Vũ chậm rãi đứng dậy, ợ một cái, nhìn Mục Vân, khinh thường nói:
- Mục sư huynh, người khác sợ ngươi, ta không sợ ngươi.
- Ngươi đừng cầm lông gà làm lệnh tiễn.
Cừu Càn Vũ cười ha ha một tiếng nói:
- Chức Thiên kiếm sứ của ngươi chỉ là có tiếng mà không có miếng thôi, thế nào, lão tử hôm nay đứng ở đây, ngươi còn có thể bắt ta?
Nhìn thấy Cừu Càn Vũ ha ha lớn nhỏ, Mục Vân không vội không chậm, đi lên phía trước, ngồi trên bàn.
- Ngươi là Cừu Càn Vũ?
- Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, chính là ta.
- Tốt, Tần Viện Viện, có phải bị ngươi cưỡng bách?
- Oan uổng quá, ta cũng không có ép buộc nàng, nàng tự nguyện.
- Ngươi nói bậy.
Cừu Càn Vũ vừa nói dứt lời, Hàn Thú ở một bên một thân bạch y, vọt thẳng ra, quát:
- Toàn thân cao thấp Viện Viện đều là vết máu ứ đọng, đó là... Là...
Hàn Thú nói, khóc không thành tiếng.
- Khóc cái gì!
Nhìn thấy Hàn Thú khóc như mưa , Mục Vân quát:
- Ta tới tra tình hình thực tế, ngươi khóc, ta tra thế nào?
Nhìn thấy Mục Vân nổi giận, Hàn Thú hất thời nghiêm sắc mặt, lau nước mắt, chữ chữ âm vang nói:
- Trên người Viện Viện đầy máu ứ đọng, tất cả đều bị gia hỏa này ban tặng.
- Tốt!
Mục Vân xoay người nhìn Cừu Càn Vũ, nói:
- Bức tử một vị đệ tử ngoại kiếm các, dựa theo môn quy, Cừu Càn Vũ, vốn nên huỷ bỏ tu vi của ngươi.
- Phế tu vi ta?
Cừu Càn Vũ đột nhiên cười lên ha hả:
- Mục Vân, ngươi cũng xứng sao?
- Nhưng mà.
Ngay lúc này, Mục Vân xoay chuyển lời nói, nghe thấy Mục Vân chuyển giọng, Cừu Càn Vũ lần nữa cười nói:
- Nhưng mà, cân nhắc đến ngươi căn bản chế phục không được ta, đại sư huynh cũng sẽ không để ngươi đụng đến ta, cho nên thì thôi?
- Nhưng mà... Ngươi miệt thị lâu chủ, ta nhìn, vẻn vẹn huỷ bỏ tu vi của ngươi, còn chưa đủ.
- Ngươi chớ nói nhảm, ta không có miệt thị lâu chủ.
Cừu Càn Vũ giờ phút này biến sắc, vội vàng quát.
Toàn bộ Thiên Kiếm lâu, ai lớn nhất?
Vậy dĩ nhiên là Lâu chủ Thiên Quân Vũ.
Mục Vân nói hắn miệt thị lâu chủ, đơn giản là chụp mũ lên trên đầu của hắn, nếu như bị người bắt lấy tay cầm, hắn có một ngàn cái miệng cũng nói không rõ ràng.
- Ta nói xấu ngươi?
Mục Vân nhìn Cừu Càn Vũ, lại cười lạnh.
- Ngươi nói xấu, ta chưa từng không tuân lời lâu chủ.
Cừu Càn Vũ một mặt chính khí nói.
- Tốt, ngươi nói ngươi chưa từng không tuân lời Lâu chủ, vậy ta hỏi ngươi, mệnh lệnh của Lâu chủ, ngươi có nghe?
- Ta đương nhiên nghe.
- Rất tốt, Lâu chủ lệnh ta là Thiên kiếm sứ Thiên Kiếm lâu, địa vị Thiên kiếm sứ, bằng Phó các chủ, có thể ra lệnh trong tông môn, ta hỏi lại ngươi, Thiên kiếm sứ, có thể quản được ngươi chỉ là một nội kiếm các đệ tử hay không?
- Ngươi...
- Có thể hay là không thể?
Nhìn Cừu Càn Vũ, Mục Vân quát.
Có thể, Mục Vân liền công khai trừng trị hắn.
Không thể, đó chính là hắn miệt thị lâu chủ.
Mục Vân đã dọn xong bộ, cho hắn chui.
- Đáng ghét!
Cừu Càn Vũ quát khẽ.
- Có thể!
Cuối cùng, Cừu Càn Vũ vẫn gật đầu nói.
- Tốt, đã có thể, vậy Cừu Càn Vũ ngươi bớt ở nơi này phản kháng!
Mục Vân chậm rãi nói:
- Hiện tại, đi chịu phạt, đi thôi.
- Đi? Đi nơi nào?
- Phế tu vi ngươi.
Mục Vân chém đinh chặt sắt nói, chữ chữ âm vang.
- Ngươi nằm mơ!
Cừu Càn Vũ gầm thét lên:
- Mục Vân, ngươi là cái thá gì, cho dù Lâu chủ phong ngươi làm Thiên kiếm sứ, ngươi có thể làm xằng làm bậy sao?
- Muốn bắt ta, không có cửa đâu.
Cừu Càn Vũ vừa dứt lời, bước ra một bước, muốn rời khỏi nơi đây.
- Muốn đi? Lưu lại!
Mục Vân không nói hai lời, một tay trảo ra.
- Lăn đi, ngươi còn không phải đối thủ của ta.
Cừu Càn Vũ hừ một tiếng, một bước trở lại, đánh ra một quyền.
Oanh...
Hai thân ảnh va nhau, một tiếng oanh minh vang lên.
Cừu Càn Vũ kêu thảm một tiếng, lui nhanh quay về.
Mục Vân thì thuận thế thẳng lên, một tay bắt lấy Cừu Càn Vũ.
- Thành thật một chút.
Bàn tay Mục Vân nhấc lên, toàn bộ thân thể Cừu Càn Vũ cất cao.
Thấy cảnh này, mấy người xung quanh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, từng người trợn mắt hốc mồm.
Cừu Càn Vũ tốt xấu gì cũng là nhị phẩm Địa Tiên, thế nhưng lại bị Mục Vân ngăn lại.
Quá tà môn.
- Mục Vân, ngươi muốn làm gì?
Cừu Càn Vũ gầm thét, giãy dụa muốn phản kháng, nhưng nào có thể đào thoát từ lòng bàn tay Mục Vân.
Vẻn vẹn như thế liền thôi, thế nhưng cả người Mục Vân nhìn, lại rất cường hoành, căn bản không cho Cừu Càn Vũ cơ hội đào tẩu.
- Làm gì? Phạm sai lầm liền muốn gánh chịu đại giới.
Mục Vân quay người nhìn Hàn Thú, nói:
- Ngươi chính là ta ngoại kiếm các đệ tử Thiên Kiếm lâu, môn quy ở đây, ta đương nhiên sẽ lấy lại công đạo cho ngươi.
Vừa dứt lời, Mục Vân nhấc Cừu Càn Vũ lên, đi ra bên ngoài.
Nhậm Cương Cương thấy cảnh này, cũng nghẹn họng nhìn trân trối.
Mục Vân lôi lệ phong hành, quả nhiên là... Để người bội phục.
Hàn Thú càng ngốc ở một bên.
Những ngày qua một mực không có tiến triển chuyện, Mục Vân tới, chính là giải quyết như thế?
Thế nhưng vạn nhất tam trưởng lão cùng Tần Thiên Vũ ra mặt, làm sao bây giờ?
Mục Vân có thể đối phó được hai vị kia áp bách?
Hàn Thú giờ phút này cũng lo lắng.
Nhưng nhìn Cừu Càn Vũ nhận báo ứng vốn có, Hàn Thú càng cảm thấy hả giận.
Một đường đi theo, mấy người đi tới phía trên võ tràng ngoại kiếm các.
Mục Vân không nói hai lời, trói Cừu Càn Vũ vào trụ đá trên võ tràng ngoại kiếm các.
- Hôm nay, Mục Vân ta thân là Thiên kiếm sứ Thiên Kiếm lâu, trải qua điều tra, nội kiếm các đệ tử Cừu Càn Vũ vũ nhục ngoại kiếm các đệ tử Tần Viện Viện, bức bách đến chết, đồng thời đả thương Hàn Thú đến lý luận, tội danh rõ ràng, dựa theo môn quy, lẽ ra nên phế bỏ tu vi.
Mục Vân quát:
- Ta thân là Thiên kiếm sứ, lâu chủ bế quan, hai vị phó lâu chủ đi tới Tam Cực Thiên Minh, năm vị trưởng lão không làm, vậy ta sẽ quản lý, hôm nay, ở trước mặt mọi người, huỷ bỏ tu vi kẻ này.
- Nếu ai ta cảm giác Mục Vân trừng phạt sai, có thể vạch ra.
Mục Vân nhìn đám người, nói.
Nhưng nơi này là ngoại kiếm các, chuyện của Hàn Thú cũng là truyền ra khắp ngoại kiếm các.
Ai cũng biết Cừu Càn Vũ gần đây bức tử người, nhưng nếu mình cãi lại chính là mình muốn chết.
Nhìn thấy Mục Vân lôi Cừu Càn Vũ ra đây, thông báo rộng khắp, ngoại kiếm các đệ tử chỉ cảm thấy nội tâm quả thực xả được cơn giận, sảng khoái không thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận