Vô Thượng Thần Đế

Chương 3958: Nguyên Thể Phá Diệt Đan (1)

- Còn có vị sư huynh nào cảm giác tại hạ không xứng sao?
Mục Vân nhìn về phía trước, lạnh nhạt nói.
- Ta đến.
Một tiếng quát vang lên, giữa mọi người, một thân ảnh lớn, giờ phút này từng bước bước ra.
- Là Khương Nguyên.
- Khương Nguyên tên này, cho tới nay vẫn là chuyên tu thể thuật, đối với thân thể yêu cầu cực cao.
- Vừa rồi Mục Vân thắng Tề Hạc, hơn phân nửa là thân thể cường hoành, bất quá Khương Nguyên này, càng là thân thể cường hoành, Thánh Hoàng đại vị cảnh, lần này, có lẽ có cơ hội.
Khương Nguyên kia một bước bước ra, cả người tràn ngập lực lượng nổ tung.
- Tại hạ Khương Nguyên, Mục sư đệ, chỉ giáo.
- Mời.
Mục Vân giờ phút này nhàn nhã đi tới.
Bây giờ Mục Vân không còn gầy gò như trước nữa, dáng người cân xứng, làm cho người ta cảm giác mặc dù vẫn thanh tú, nhưng lại có thêm một tia lạnh lùng.
Chẳng qua hiện tại so sánh với Khương Nguyên, cả người hắn vẫn giống như người gầy.
- Mục sư đệ, cẩn thận.
Khương Nguyên giờ phút này mở miệng nói:
- Ta chỉ xuất ra ba chiêu công kích, nếu Mục sư đệ tiếp được, Khương Nghi ta tự than không bằng, vậy danh ngạch này, nên là của Mục sư đệ.
Mục Vân gật gật đầu, không nói nhiều.
Khương Nghi dứt lời, trực tiếp hai quyền đồng loạt xuất hiện, đánh về phía Mục Vân.
Một quyền đơn giản như vậy, đích xác đủ để có thể triệt để phá hủy một tòa núi cao ngàn trượng, khinh thường Thánh Hoàng công kích, đó chính là muốn chết.
Mục Vân giờ phút này một bước bước ra, song quyền đồng dạng giết ra.
Bát Tí thiết quyền, lần thứ hai giết ra.
Khanh...
Bốn quyền giao nhau, thế mà phát ra âm thanh kim loại giao nhau, làm cho người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Mà giờ phút này, Mục Vân cùng Khương Nguyên hai người, vừa chạm liền tách ra, chỉ là Mục Vân an ổn đứng tại chỗ, Khương Nghio ngược lại lui về phía sau mấy bước.
Cao thấp đã hiện.
Mà không khó nhìn ra, từ điểm này so sánh xem ra, thực lực Khương Nguyên còn hơn Tề Hạc một bậc.
- Thân thể quả nhiên rất cường đại.
Mục Vân giờ phút này hai tay nắm chặt.
Khương Nguyên cười hắc hắc nói:
- Mục sư đệ quả nhiên lợi hại, bất quá quyền thứ hai này của ta, Mục sư đệ chỉ sợ là ngăn cản không được.
Bá...
Khương Nghi dứt lời, thân ảnh chợt lóe, trực tiếp xuất hiện bên cạnh Mục Vân, lại là một quyền, trực tiếp giết ra.
Giờ phút này, Bát Tí thiết quyền, lần thứ hai giết ra.
Ầm...
Một quyền này, lực đạo cường đại gấp mấy lần.
Khương Nguyên công kích, càng thêm mãnh liệt.
Thùng thùng...
Từng bước từng bước lui về phía sau, bước trên mặt đất, mặt đất cứng rắn kia, lúc này vỡ vụn ra, lưu lại từng dấu chân thật sâu.
Mục Vân giờ phút này nhíu mày.
Một quyền này, hắn mặc dù kế tiếp, nhưng lại là to lớn.
- Mục sư đệ, quyền thứ ba, chỉ sợ cũng không đơn giản như vậy.
Khương Nguyên nhìn thấy Mục Vân bị mình đánh lui, sắc mặt vui vẻ.
- Có lẽ...
Mục Vân thở ra một hơi, hai tay nắm chặt, trầm hét nói:
- Vậy thử xem!
Khương Nguyên nhếch miệng cười, thân hình to lớn, trực tiếp tiếp cận Mục Vân.
- Tứ quyền.
Mục Vân giờ phút này khẽ quát một tiếng, song quyền đồng loạt xuất ra, nhưng lần này, trên nắm tay kia, quang mang tràn ngập, xuất hiện không phải là hai đạo quyền ảnh, mà là bốn đạo.
Bốn đạo quyền ảnh, giờ phút này trực tiếp lao ra, đồng loạt đánh ra.
Khương Nguyên nhìn thấy một màn này, lại càng thêm mừng rỡ, song quyền càng bộc phát ra kim quang rực rỡ, chiếu rọi bốn phía.
Ầm...
Một tiếng nổ tung nặng nề tràn ra, truyền đi bốn phía, Tiêu Thanh Phong vung tay lên, ba động khủng bố kia liền bị ngăn cách lại.
Chỉ là giờ phút này, trong lòng Tiêu Thanh Phong lại kinh ngạc vạn phần.
Bát tí thiết quyền, tổng cộng chia làm bốn trọng điểm.
Hai thiết quyền thứ nhất, bốn quyền ở trọng thứ hai, sáu quyền ở trọng thứ ba và tám quyền ở trọng thứ tư.
Hắn vốn tưởng rằng, Mục Vân chỉ tu hành đến song quyền, có thể nhập môn, đã xem như không tệ.
Nhưng không nghĩ tới, Mục Vân cư nhiên tu hành đến Tứ Quyền Cảnh.
Trận chiến này, thắng bại đã phân.
Phanh một tiếng vang lên, sắc mặt Khương Nguyên trắng bệch, bước chân lảo đảo, thân thể đã không cách nào bảo trì cân bằng, ngã xuống đất.
- Ta thua!
Khương Nguyên giờ phút này chắp tay, thần thái bội phục nhìn về phía Mục Vân.
Hắn có thể cảm giác được, mặc dù như vậy, Mục Vân cũng không thi triển ra toàn bộ thực lực.
Hiện tại, hắn mới hiểu được, tông chủ đem danh ngạch này cho Mục Vân, là thật sự không có thiên vị.
- Còn có vị sư huynh nào muốn tỷ thí không?
Mục Vân nhìn bốn phía, bình tĩnh nói.
Giờ phút này, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Mục Vân cùng Tề Hạc, Khương Tranh giao thủ, đã bày ra thực lực cường đại của hắn.
Tề Hạc, Khương Tranh, ở trong tông chủ phong của bọn họ, đều là nhất đẳng cao thủ, cảnh giới Thánh Hoàng, hiếm có địch thủ.
Nhưng Mục Vân lại dễ dàng đánh lui hai người như vậy, đủ để nhìn ra, Mục Vân quả thật xứng đáng với danh ngạch này.
- Nếu không có người dị nghị, danh ngạch của Mục Vân, hoàn toàn xứng đáng.
Tiêu Thanh Phong gật gật đầu nói:
- Ba ngày sau, tám mươi đệ tử bát phong, sẽ dùng hình thức lôi đài thi đấu, lựa chọn ra top 5, đến lúc đó, mười người các ngươi, tất yếu dốc hết toàn lực!
- Vâng.
Tiêu Thanh Phong dặn dò vài câu, cho dù rời đi, mọi người cũng tản ra.
Y Duyệt đi tới bên cạnh Mục Vân, đánh giá từ trên xuống dưới.
- Tiểu sư đệ, rất không tệ nha, Bát tí thiết quyền mà ngươi đều tu luyện thành công.
Y Duyệt tán thưởng nói:
- Khó trách sư tôn đều đối với ngươi nhìn với cặp mắt khác xưa.
- May mắn mà thôi.
- Cái này cũng không phải nói là may mắn.
Cổ Vân Phi cũng cười nhạt nói:
- Đây là thực lực.
- Đúng vậy.
Y Duyệt cười hì hì nói:
- Lần này được rồi, tiểu sư đệ cùng đi một chỗ với ta, đại triển thần uy, tông chủ phong chúng ta lần này, tuyệt đối để cho mấy ngọn núi khác thu hồi lòng khinh thường.
Giờ phút này Mục Vân nghe được những lời này, trong lòng lại càng ngày càng không rõ.
- Nhị sư huynh, tiểu sư tỷ, tông chủ phong chúng ta không phải của tông chủ sao, vì sao lại làm cho người ta khinh thường như vậy?
Lời này vừa nói ra, nụ cười trên mặt Y Duyệt cùng Cổ Vân Phi đều dần dần biến mất.
- Thôi, sớm muộn gì ngươi sẽ biết.
Cổ Vân Phi giờ phút này giải thích:
- Trong Tiêu Dao sơn chúng ta, có một tấm bia đá, tồn tại từ xưa đến nay, trên tấm bia đá kia khắc ba chữ —— Thánh Tôn bảng.
- Trên Thánh Tôn bảng, bài danh một trăm đệ tử, là thể hiện thực lực của đệ tử đến Thánh Tôn cảnh giới trong Tiêu Dao sơn chúng ta.
- Trước đó, đại sư huynh Cốc Thanh Dực, cũng là đệ tử tọa hạ đầu tiên của tông chủ, Thánh Tôn cực vị cảnh, đứng đầu bảng.
- Nhưng một năm trước, đại sư huynh bị Tào Hạ Phi xếp thứ hai khiêu chiến, chúng ta đều cho rằng, đại sư huynh tất thắng, nhưng ai nghĩ đến, đại sư huynh lại bại.
- Tào Hạ Phi trở thành đệ nhất Thánh Tôn bảng, đại sư huynh từ nay về sau bắt đầu bế quan, vẫn chưa từng xuất quan.
- Đại sư huynh từ trước đến nay tâm cao khí ngạo, làm sao có thể dễ dàng tha thứ việc này phát sinh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận