Vô Thượng Thần Đế

Chương 2465: Hoàng Tuyền thập bát quỷ

- Ha ha, Túc Tinh Hải, đã sớm nghe nói ngươi là Tiên Vương đỉnh tiêm, chỉ là không biết thực lực Tiên Vương đỉnh tiêm của ngươi rốt cuộc cỡ nào, bản tọa hôm nay đến lĩnh giáo một chút.
- Tốt!
Hứa Lâm cũng cười nhạo nói:
- Bao nhiêu năm không có hoạt động gân cốt, vừa hay thư giãn một chút.
Bốn thân ảnh giết thành một đoàn.
Cùng lúc đó, bốn vị tôn giả đến từ Diệt Thiên Kiếm tông nhìn cường giả đứng đầu của tam đại tông môn tới gần, cẩn thận.
- Lần này phiền toái.
Diệp Hồng Vận nhíu mày.
- Hắc hắc, có phiền toái gì.
Tần Phong cười hắc hắc cười nói:
- Ta xem mấy năm nay, những người này cũng không có tiến bộ gì, nếu đại ca ở chỗ này, có lẽ chỉ là một kiếm.
- Lão Tần, lời này của ngươi không đúng rồi, đại ca ở đây, nào có chuyện của chúng ta.
Thanh Tử Vân cùng Chiến Lăng Thiên cười khổ, bốn người hiện tại lấy ra binh khí, nghiêm túc chờ đợi.
- Tiểu Vân, ngươi yên tâm, các thúc thúc ở chỗ này, những lão già chúng ta sẽ không để cho bọn họ tới gần các ngươi.
- Diệp thúc, Tần thúc, Thanh thúc, Chiến thúc....
Nhìn bóng lưng kiên định của bốn người, trong lòng Mục Vân đầy ấm áp.
- Được rồi được rồi.
Vu Thừa Phong hiện tại phất tay nói:
- Thiếu tông chủ, đừng xem thường Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông chúng ta, những năm gần đây, tông chủ chuẩn bị không ít.
- Hoàng Tuyền thập bát quỷ, hiện tại, là cơ hội các ngươi triển lộ, mạng của Thiếu tông chủ ở trên người các ngươi.
Vu Thừa Phong dứt lời, tiếng bá bá bá xé gió vang lên.
Nhất thời, từng tiếng phá không vang lên, mười tám thân ảnh mặc hắc y mang theo mặt nạ quỷ đột nhiên xuất hiện.
Vu Thừa Phong và Vương Ngự Phong hai người rút lui, nhìn mười tám người nói:
- Dưỡng binh ngàn năm dụng binh nhất thời! Hiện tại chính là cơ hội các ngươi biểu hiện thực lực.
- Tuân mệnh.
Bá bá bá......
Lời nói dứt, mười tám thân ảnh khuếch tán ra.
Trong khoảnh khắc, cửu đại cung chủ, lục đại đường chủ bị mười tám người ngăn cản lại.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân càng hoảng sợ.
Chín vị cung chủ, sáu vị đường chủ, đều là cảnh giới Tiên Vương đứng đầu, tiếng thách lừng lẫy, lại bị mười tám người này ngăn lại.
Mười tám người này là ai?.
Nhưng hiện tại, Mục Vân không có tâm tình nhìn những người này giao thủ.
Hắn nhất định phải phá vỡ phong ấn.
Nếu không, giao thủ tiếp, Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông cùng Diệt Thiên Kiếm Tông vẫn ở chỗ bất lợi.
Thần hồn Mục Vân trở về Tru Tiên đồ, nói:
- Quy Nhất, hiện tại không phải là lúc nói giỡn.
- Ta biết, bất quá Phệ Linh trận này cũng không phải ta có thể mở ra, muốn mở ra, có lẽ ngươi có thể.
- Ta có thể?
- Tại sao ngươi không nói sớm?
- Lúc trước ta cũng không phát hiện.
Quy Nhất im lặng nói:
- Ngươi cũng không tìm được đồ tốt từ viễn cổ cho ta thôn phệ, bằng không, ta giúp ngươi phá, ta cũng vừa mới phát hiện, ngươi có thể dùng huyết mạch của mình.
- Huyết mạch?
Trong lòng Mục Vân cả kinh.
- Đúng vậy, ngươi hiện tại đã là huyết mạch nhị đạo, năm khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bi, ngươi còn chưa nghiên cứu nhiều khối Cửu Linh Đoạt Thiên Bi thứ năm, có lẽ có thể nhân cơ hội đột phá đến huyết mạch tam đạo, dẫn phát huyết mạch ngươi biến hóa, những xích sắt này chỉ nhận huyết mạch của ngươi, nếu huyết mạch của ngươi biến hóa, sẽ trong nháy mắt xuất hiện thay đổi, xích sắt mất đi mục tiêu, ngươi có thể nhân cơ hội đào thoát.
Nghe được lời này, Mục Vân gật đầu, khoanh chân ngồi xuống, không mở miệng nữa.
Đúng vậy, huyết mạch.
Cho tới nay, huyết mạch của hắn đều đang phát sinh biến hóa.
Lần này, nhất định cũng có thể.
Hạ quyết tâm, Mục Vân không nghĩ gì khác.
Diệp Tuyết Kỳ nhìn thấy Mục Vân khoanh chân ngồi xuống, nhất thời cẩn thận nhìn bốn phía, bảo hộ Mục Vân.
Mà hiện tại, giao chiến giữa sân càng lúc càng kịch liệt.
Nhất là Diệp Tĩnh Vân, Lục Thanh Phong, Kiếm Phong Tiên ba người.
Tiên giới thập đại Tiên Vương, người nào không phải hạng người thanh danh hiển hách, Vũ Hóa Phong cùng Kiếm Nam Thiên hai người vốn là cường giả có khả năng tiến vào cảnh giới Tiên Đế nhất.
Mà hiện tại, Lục Thanh Phong và Vũ Hóa Phong giao thủ.
Hai người có thể nói cường cường giao thủ, cả thiên địa thất sắc.
Áp lực khủng bố làm cho mọi người phía dưới chỉ cảm thấy hô hấp đều trở nên khó khăn.
Mạnh mẽ.
Thực sự quá mạnh mẽ.
Mà hiện tại, Vũ Hóa Phong càng đánh càng kinh ngạc.
Hắn có thể nhìn ra, người trước mắt tựa hồ cũng không có thi triển ra công kích mạnh nhất của mình, nhưng hiện tại, hắn không thể ngăn chặn.
Nếu người này thi triển ra thủ đoạn cường hoành chân chính của mình, hắn còn không biết làm thế nào.
- Ngươi rốt cuộc là ai?
Vũ Hóa Phong trầm giọng quát.
- Ta là ai, ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết, hợp tác cùng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, muốn giết Thiếu tông chủ của ta, tất phải chết không thể nghi ngờ.
Nghe được lời này, Vũ Hóa Phong càng thêm phẫn nộ.
- Là ngươi tự mình muốn chết.
Vũ Hóa Phong dứt lời, phất tay, một cỗ lực lượng mãnh liệt giết ra.
- Đại Minh thần thuật?
Nhìn thấy cảnh này, Lục Thanh Phong cả kinh.
- Không nghĩ tới, Đại Minh thần thuật không có hiện ra nhiều, ngược lại ở trong tay Vũ Hóa Phong ngươi, Vũ Huyền Thiên đối xử với ngươi thật không tệ.
- Bớt nói nhảm.
Vũ Hóa Phong nhất thời quát:
- Hôm nay, ngươi phải chết không thể nghi ngờ.
Thấy Vũ Hóa Phong gầm thét giết tới, trường kiếm trong tay Lục Thanh Phong nhẹ nhàng vung lên.
Xoay người nhìn thoáng qua Mục Vân phía dưới, Lục Thanh Phong thở dài một hơi, nói:
- Tiểu sư đệ, ta vốn không có mặt mũi đối mặt với ngươi, nhưng hiện tại... Chỉ sợ ngươi biết ta là ai....
Dứt lời, bàn tay Lục Thanh Phong vung lên, trường kiếm ở trong tay không ngừng xoay chuyển.
- Ung dung thiên địa, lòng ta mênh mông, càn khôn nhật nguyệt, tùy ý ta động.
Trong miệng Lục Thanh Phong phát ra một ít lời nói, trong khoảnh khắc, trường kiếm trong tay hắn biến hóa, bụi bặm bên ngoài giống như bị xé rách.
Một thanh trường kiếm màu xanh đột nhiên xuất hiện.
- Thanh Tiêu Kiếm...
Nhìn thấy bộ dáng trường kiếm, Vũ Hóa Phong nhất thời kinh hô.
Mà phía dưới, sắc mặt Diệp Tuyết Kỳ càng rung động.
- Thanh. Tiêu... Thanh kiếm.
Từng câu từng chữ, rơi vào trong tai Mục Vân, Mục Vân chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn giữa không trung.
- Đại sư huynh....
Ba chữ, vô cùng nặng nề.
Nhìn thân ảnh mặc áo bào tím kia, nội tâm Mục Vân như nghẹn ở cổ họng, một câu cũng nói không nên lời.
Trước người hắn phảng phất xuất hiện thân ảnh giống như ca ca kia.
- Ha ha. Sư tôn, đây là tiểu sư đệ à? Có thể bị ngươi thu làm quan môn đệ tử, lợi hại, tiểu sư đệ, chào ngươi, ta là Lục Thanh Phong, sau này chính là đại sư huynh của ngươi.
Hắn bái Diệt Thiên Viêm làm thầy, trở thành quan môn đệ tử thứ ba của Diệt Thiên Viêm, cũng là đệ tử cuối cùng.
Lúc ấy đại sư huynh nói như vậy.
- Thanh Sơn Kiếm Thánh Lục Thanh Phong.
Vũ Hóa Phong hiện tại đã giật mình.
- Ngươi không chết!
Một tiếng gầm thét này hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Lâm Văn Hiên hiện tại xuyên qua đám người, nhìn thấy bóng dáng trên cao, hắn chỉ cảm thấy hoảng hốt.
Chính là người này để cho hắn bị trấn áp vạn năm.
Nhưng hiện tại, hắn chỉ là cảnh giới tứ phẩm Tiên Vương, nhưng người này lại có thể đọ chiêu với một trong thập đại Tiên Vương - Vũ Hóa Phong, không rơi xuống hạ phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận