Vô Thượng Thần Đế

Chương 4242: âm thầm xem náo nhiệt (2)

Mấy người bọn họ đều cảnh giới Thiên Quân Ngũ Nguyên Thần Cảnh.
Năng lực thu phục lòng người có hạn, con cháu đi theo bọn họ cũng có hạn.
Chết một người, ít hơn một người.
Những đệ tử đã chết kia, cũng là công cụ để bọn họ thu hoạch địa vị cao hơn trong tương lai.
Hiện tại, hai bên gặp mặt, triệt để giết đỏ mắt.
Mục Vân cùng Linh Nguyệt hai người, đều có thể ẩn nấp khí tức hồn phách, không dùng mắt thường xem xét, sẽ nhìn không thấy hai người.
Hiện tại, hai người ở trong bên cạnh quáng đạo, lẳng lặng nhìn hết thảy.
Năm đại ngũ nguyên thần cảnh giao thủ, giữa hai bên, thực lực bộc phát đủ mãnh liệt.
Một số đường hầm thậm chí bắt đầu sụp đổ.
Bất quá cũng may, phẩm chất nguyên thạch nơi này không tầm thường, năng lực thừa nhận cực mạnh.
Bằng không, đường hầm đã sớm sụp đổ.
Mục Vân nhìn giao chiến, lại bất động thanh tức, bắt đầu hấp thu.
Những đệ tử này, tuyệt đại đa số là nhất nguyên thần cảnh, nhị nguyên thần cảnh, tam nguyên thần cảnh.
Hắn hiện tại đến tứ nguyên thần cảnh, tinh khí thần của những đệ tử này, bị thôn phệ chuyển hóa, mặc dù không thể cung cấp cho hắn thu hoạch quá lớn.
Nhưng còn tốt hơn là không có gì.
Giao chiến càng ngày càng thảm thiết, trong quáng đạo, không ít nguyên thạch đều đổ xuống đất.
Nhưng hiện tại, nào có người có tâm tình đi nhặt những khoáng thạch kia.
Mục Vân cùng Linh Nguyệt nhìn thấy một màn này, im lặng lên tiếng.
- Đáng chết!
Kha Lập Quốc hiện tại mắng một tiếng.
Ba chọi hai, hắn và Bối Đinh Vũ hai người, thủy chung vẫn ở vào hoàn cảnh bất lợi.
Cứ tiếp tục như vậy, hai người tất phải chết không thể nghi ngờ.
Ba người Công Tôn Hàm, Dương Hiệp và Tào Bất Ngữ rõ ràng nhìn trúng điểm này.
Cho nên mới cố ý vu cáo cho hai người bọn họ.
Mục Vân hiện tại đang ở trong quáng đạo, nhíu nhíu mày.
- Hai tên kia, chống đỡ không nổi.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Xem ra, vẫn cần chúng ta ra tay.
- Mgươi muốn gì?
- Đơn giả!n.
Mục Vân cười nói:
- Một hồi ngươi ta ra mặt, phóng thích khí tức, trợ giúp Kha Lập Quốc cùng Bối Đinh Vũ, xuất kỳ bất ý, giết chết một người.
- Sau đó, hai người chúng ta lại đi giết võ giả Tứ Nguyên Thần Cảnh.
- Coi như ba người Công Tôn Hàm có trăm người, nhưng tứ nguyên thần cảnh dù sao cũng không tới mười người.
- Với năng lực của ngươi ta, đồng giai giết mấy người bọn họ, không thành vấn đề.
Linh Nguyệt nhất thời hiểu được ý của Mục Vân.
- Tốt!
Dứt lời, Mục Vân muốn ra tay.
- Chờ một chút...
Linh Nguyệt lấy ra một mạng che mặt, che đi hai má.
Hiện tại, Mục Vân nhìn về phía Linh Nguyệt, căn bản không cách nào cảm giác được khí tức trong cơ thể nàng.
- Không cần như thế...
- Ngươi có thể, ta không thể, ba người đó, ta biết, họ cũng biết ta.
- Được rồi.
Mục Vân vốn định, hai người lộ diện, bại lộ khí tức.
Nếu không, Kha Lập Quốc cùng Bối Đinh Vũ hai người, nhất định phải tín nhiệm bọn họ.
Bất quá hiện tại, cũng không có vấn đề gì.
Linh Nguyệt dù sao cũng là người Linh gia của Xích Dương Thánh Quốc.
Nếu như lộ diện, để lộ tin tức, vậy thì phiền toái.
Nhưng Mục Vân không hề hấn gì.
Hai người hiện tại, từ từ tiến lên.
Lúc này, bên trong đường hầm.
Kha Lập Quốc bị Công Tôn Hàm và Tào Bất Ngữ hai người, từng bước lùi lại, không ngừng hộc máu.
Bên kia, Bối Đinh Vũ tuy rằng có thể cùng Dương Hiệp đánh ngang tay.
Thế nhưng cũng không cách nào trợ giúp Kha Lập Quốc.
Cứ tiếp tục như vậy, hai người họ sẽ xong đời!
Phanh...
Một tiếng va chạm vang lên.
Kha Lập Quốc hiện tại chung quy vẫn không chống đỡ nổi.
Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Hắn thật sự không chống đỡ nổi.
Hai chọi một, cùng cảnh giới, có thể kiên trì đến bây giờ, đã xem như không tệ rồi.
- Lão Kha.
- Lão Bối! Kha Lập Quốc quát:
- Ngươi chạy đi, ta chết, ngươi không thể chết, phải tìm sư huynh, nói cho nơi này xảy ra chuyện gì.
- Chạy?
Một tiếng cười nhạo vang lên.
Dương Hiệp hắc hắc nhe răng cười nói:
- Hắn cũng chạy không thoát.
- Vậy cũng chưa chắc.
Đang lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Trong lúc bất chợt, một thân ảnh giống như quỷ mị, đột nhiên giết ra.
Một bộ hắc y, tay cầm trường kiếm, một kiếm chém xuống.
Dương Hiệp nhìn thấy nam tử quần áo màu đen kia, sắc mặt nhất thời khẽ biến.
Nhưng vẫn chưa hoảng loạn.
Khí tức trên người nam tử, bày ra thực lực bất quá là Tứ Nguyên Thần Cảnh.
Hắn ta không cần phải hoảng sợ.
Trảm!
Kiếm quan từ không trung bổ xuống.
Dương Hiệp cười nhạo một tiếng, vung ra một quyền đáp lại.
Ầm...
Ba động chấn thiên tản ra.
Trong mắt Dương Hiệp mang theo một tia khinh thường.
- Chỉ là Tứ Nguyên Thần Cảnh, cũng dám...
- Giết!
Nhưng Dương Hiệp còn chưa nói hết, một tiếng quát khẽ vang lên.
Linh Nguyệt lúc này khí tức che lấp, giết ra.
Dương Hiệp mắng nhẹ một tiếng:
- Chưa xong phải không?
Một quyền lần nữa nện ra.
- Thật chưa xong!
Mục Vân đột nhiên xuất hiện.
Thần Mộc Kiếm hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt biến mất không thấy.
Cùng lúc đó, lưu quang trong nháy mắt giết ra.
Thiên địa dung lô, hóa thành to bằng bàn tay, đập ra.
Hai tia sáng đi thẳng đến đầu Dương Hiệp.
Ầm...
Oanh oanh...
Linh Nguyệt cùng Mục Vân công kích, trước sau mà đến.
Thần Mộc Kiếm cùng Thiên Địa dung lô bộc phát ra sát khí nồng đậm không gì sánh được.
Lần này, Dương Hiệp không thể ngăn cản.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Thân thể cả người Dương Hiệp nổ tung.
Nhưng hắn vẫn chưa chết.
- Đi chết đi.
Bối Đinh Vũ sao có thể bỏ qua cơ hội bây giờ.
Trong nháy mắt giết về phía Dương Hiệp, một quyền mất mạng.
Dương Hiệp ngũ nguyên thần cảnh, hiện tại, bị công kích liên tiếp, cũng không cách nào chống đỡ được.
Cả người, ầm ầm ngã xuống đất.
Mục Vân hiện tại, hạ thân xuống.
- Bối sư huynh, rất tốt!
Mục Vân thở ra một hơi cười nói.
- Ngươi là ai?
- Tại hạ là đệ tử Thất Trọng cốc, Bối sư huynh không nhận ra ta, nhưng mà ngày xưa, ta ở Nhất Nguyên Thần Cảnh, cũng đã được Bối sư huynh trợ giúp.
Bối Đinh Vũ đánh giá Mục Vân một lát.
- Dương Hiệp.
- Dương Hiệp.
Hiện tại, Công Tôn Hàm cùng Tào Bất Ngữ hai người, sắc mặt khó coi.
Đột nhiên sinh biến cố, Dương Hiệp liền chết.
- Là ngươi!
Công Tôn Hàm nhìn thấy Mục Vân, càng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
- Ngươi biết hắn?
- Làm thế nào không nhận ra?
Công Tôn Hàm quát:
- Lúc trước chính là hắn, dẫn một con nguyên thú, người tập kích ta, dẫn đến người của ta chết vài người.
- Tên hỗn đản này, còn dám xuất hiện ở chỗ này.
Lại nhìn thấy Mục Vân cùng Linh Nguyệt, trợ giúp Bối Đinh Vũ.
Công Tôn Hàm nhất thời hiểu ra.
- Kha Lập Quốc, Bối Đinh Vũ, ngươi còn nói, không phải người của ngươi, giết người của chúng ta, còn nói chúng ta cố ý gây sự?
Hiện tại, Kha Lập Quốc cùng Bối Đinh Vũ bày ra vẻ mặt ngây thơ. Mục Vân này, bọn họ cũng lần đầu tiên gặp mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận