Vô Thượng Thần Đế

Chương 3026: Ngươi đừng giả bộ

Không gian công kích, chỉ có Tổ Thần mới có thể làm được, coi như là cự đầu cảnh giới Thần Chủ, ngưng tụ Ngũ Hành lĩnh vực, cũng bất quá khống chế lĩnh vực mà thôi.
Mục Vân trước mắt tuyệt đối không phải tồn tại vô địch trong Tổ Thần cảnh. Cường giả kia chỉ tồn tại trong thập đại cổ tộc trong truyền thuyết.
Nhưng hắn làm sao thi triển ra không gian công kích?
- A...
Mà đúng lúc này, xa xa, một tiếng kêu thảm thiết, lại đột nhiên vang lên.
- Thiếu chủ.
Hắc bá xoay người nhìn lại, nhất thời trợn tròn mắt.
Toàn bộ thân thể Tử Loan Sơn, giờ khắc này, bị một cây trường thương trực tiếp xuyên thấu mi tâm, toàn bộ Nguyên Thần của hắn, bị trường thương kia triệt để đâm thành cái sàng, nổ tung ra.
Chết rồi.
Tử Loan Sơn chết rồi.
Hắc bá choáng váng.
Thời khắc này, Tử Loan sơn cư nhiên chết.
- Tiểu tử thúi, ngươi chết chắc rồi!
Hắc bá rít gào một tiếng, nhìn Mục Vân, hai tay vung lên, phốc phốc máu chảy ra, hai tay hắn giờ phút này đột nhiên xuất hiện vết máu.
Phải...
Thế nhưng sau một khắc, toàn bộ thân thể hắn, lại là trực tiếp bay lên không, hóa thành một đạo tàn ảnh, biến mất không thấy.
Chạy.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân sửng sốt.
- Điện hạ...
Nhậm Thiếu Long giờ phút này muốn đuổi theo.
- Đừng đuổi theo.
Mục Vân đặt mông ngồi trên mặt đất, thở ra một hơi.
- Điện hạ, ngài không sao chứ?
- Không có gì, máu huyết cùng thần lực, tiêu hao quá lớn!
Mục Vân thở ra một hơi, nói:
- Đừng đuổi theo, hắn mặc dù bị ta chặt đứt một tay, nhưng thực lực vẫn còn, các ngươi không phải là đối thủ.
- Vâng.
Mục Vân nhìn thi thể Tử Loan Sơn xa xa, nói:
- Đưa thi thể Tử Loan sơn cho ta!
- Ồ!
Không bao lâu, Nhậm Thiếu Long ôm thi thể Tử Loan Sơn tới.
Mục Vân khoanh chân ngồi trên mặt đất, Nguyên Thần tiến vào trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ.
- Hề Thần Uyên, một thân thể này tương đối trẻ tuổi, hơn nữa ta vừa rồi thi triển Lăng Thiên Nhất Quyết, đâm trúng mi tâm, chém chết Nguyên Thần hắn, thân thể vẫn chưa bị tổn thương.
- Tuy rằng trong thời gian ngắn, không cách nào thích ứng, thân thể cảnh giới tu vi đều sẽ giảm xuống, nhưng mà dần dần thích ứng, thân thể này, tiềm lực không thấp.
- Tốt.
Nguyên thần Hề Thần Uyên giờ phút này xuất hiện từ trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, trực tiếp bám vào thân thể Tử Loan Sơn.
- Yên tâm một chút chớ nóng nảy, thân thể này nhất định sẽ bài xích ngươi, bất quá ta có thể giúp ngươi!
Mục Vân điều khiển lực lượng thế giới tán ra, thế giới lực có sinh mệnh khí tức nồng đậm, giờ phút này đưa nguyên thần của Hề Thần Uyên vào trong thân thể của Tử Loan sơn.
- Thân thể này, trải qua rất nhiều dược liệu luyện luyện, quả nhiên là một bộ thân thể cường đại.
Hề Thần Uyên giờ phút này mừng rỡ không thôi.
- Đó là tự nhiên!
Mục Vân cũng không phải tùy ý chọn một thân thể này, một thân thể này, đúng là không tệ, cho nên hắn mới công kích mi tâm Tử Loan Sơn, triệt để tiêu diệt nguyên thần.
Nếu bộ phận thân thể này bị công kích, vậy chính là hư hao, không cách nào sử dụng.
- Cảm giác thế nào?
Mục Vân lại nói:
- Nguyên thần ngươi có thể dung hợp, dung mạo thân thể này, cũng sẽ căn cứ vào ngươi nguyên thần biến hóa mà biến hóa, cần một thời gian ngắn, ngươi chính là có thể biến thành diện mạo vốn có, dùng thần đan phụ trợ, thích ứng với thân thể này, không phải vấn đề!
- Vâng! Đa tạ Mục công tử!
Hề Thần Uyên giờ phút này mừng rỡ không thôi.
Nguyên Thần của hắn trong khoảng thời gian này, trải qua Mục Vân nuôi dưỡng, khôi phục cực nhanh.
Hiện tại có được một thân thể hoàn chỉnh, ngoại hình thay đổi, chính là tất nhiên.
Mục Vân giờ phút này gật gật đầu, không để ý tới Hề Thần Uyên nữa.
Phần còn lại của công việc cần phải được thực hiện bởi của chính hắn.
Bây giờ, hắn quá mệt mỏi.
Lần giao thủ này, uy lực của tứ đại thánh bia bí kỹ, được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
Tử Loan Sơn chỉ sợ cũng không nghĩ tới, sẽ bị hắn trực tiếp giết chết.
Lăng Thiên Nhất Quyết, lấy thần lực cùng huyết lực ngưng tụ ra một thương, tốc độ sát thương lực đều thượng thừa.
Tử Loan Sơn chỉ sợ nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Bất quá bí kỹ này, cũng đúng là cần xuất kỳ bất ý, nếu không đối thủ một khi có phòng ngự, uy lực sẽ giảm đi rất nhiều.
Lần này liên tiếp thi triển thánh bia bí kỹ, hao phí thần lực, quả thật không ít, nhưng chỉ cần khôi phục là được, mà hao phí tinh huyết, thì lại cần một đoạn thời gian rất dài để tích lũy.
Mục Vân khoanh chân ngồi trên mặt đất, vận chuyển thần lực trong cơ thể, chảy qua toàn thân.
Từ từ, cảm giác cảm giác choáng váng trong đầu dần dần tiêu tán, Mục Vân đứng dậy.
Ầm...
Mà giờ phút này, trên bầu trời, một tiếng ầm ầm vang lên, một đạo thân ảnh ầm ầm rơi xuống đất.
Trác Kiếm Nhất.
Trác Kiếm Nhất giờ phút này, toàn thân đầy máu, cả người giờ phút này thở hồng hộc.
Trác Viễn Hàng phi thân xuống, sát khí trong mắt càng sâu.
- Kiếm Nhất, ngươi quên mất, bản lĩnh của ngươi, vẫn là ta dạy, so với kiếm thuật với ta, ngươi có thể thắng ta sao?
Trác Viễn Hàng trầm giọng nói.
- Ha ha...
Trác Kiếm Nhất giờ khắc này điên cuồng cười to nói:
- Được, được, cuối cùng ta cũng hiểu được, Mục Vân, tất cả những chuyện này, đều là ngươi làm trò quỷ!
- Từ khi tiến vào bên trong Kiếm Thần tông, ngươi đã trăm phương ngàn kế, được!
- Nói như vậy cũng không đúng.
Mục Vân cười nói:
- Tiến vào Kiếm Thần Tông, nếu ta không có bị ném vào Táng Kiếm mộ, tất cả những chuyện này, có lẽ đều chưa từng phát sinh, nhưng tiến vào trong Táng Kiếm mộ, gặp phải lão tông chủ, biết ngươi giả vờ giả vịt, ta mới quyết tâm giết ngươi!
- Ha ha, người thằng làm vua, kẻ bại làm giặc, ta nhận.
Trác Kiếm Nhất rút kiếm ra, phốc xuy một tiếng, trực tiếp kết thúc bản thân.
Tất cả, kết thúc rồi.
- Điện hạ, ngài không sao chứ?
Trác Viễn Hàng giờ phút này phi thân xuống.
- Không sao, tiêu hao quá lớn, để cho lão quỷ kia chạy trốn.
Mục Vân phất tay nói:
- Một bộ tàn cục này, giao cho ngươi xử trí, ta hiện tại cần bế quan!
- Điện hạ yên tâm, thống nhất bốn tông, thuộc hạ sẽ mau chóng làm tốt.
- Ừm.
Nhậm Thiếu Long giờ phút này vội vàng mang theo Mục Vân, trở lại bên trong Vân Phong.
Trác Viễn Hàng nhìn Kiếm Thần Tông, trong lòng thở dài một tiếng, Kiếm Thần tông, dù sao hắn cũng hao phí không ít tâm huyết.
- Kiếm Thần Vệ, chém giết toàn bộ người của Thông Thiên cốc, một người không lưu.
Ánh mắt Trác Viễn Hàng rơi xuống trên người Yên Thanh San và Yên Nhất Miểu ở một bên, một tia sát khí xuất hiện.
......
Đám người Tiêu Doãn Nhi đều trở lại trong Vân Phong.
Trận chiến này phát sinh ở vị trí nội tông kiếm thần tông, những đỉnh núi của đệ tử phong hào ngược lại được bảo tồn tương đối hoàn chỉnh.
Đám người Diệp Thu, Linh Nguyệt Huyền đều lo lắng cho Mục Vân.
- Ta không sao!
Mục Vân lại nói:
- Chỉ là tiêu hao khá lớn, cần bế quan, gần đây có đại sự gì, để cho Trác Viễn Hàng quyết định.
- Ừm.
Dứt lời, Mục Vân trở lại trong đại điện của mình.
Tiêu Doãn Nhi đỡ Mục Vân, tràn đầy đau lòng.
- Được rồi, đừng giả vờ, rốt cuộc thế nào?
Tiêu Doãn Nhi trách cứ nói.
- Giả vờ?
Mục Vân cười nói:
- Ta thật sự không có việc gì, không có giả vờ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận