Vô Thượng Thần Đế

Chương 1553: Thái độ của các phương

- Minh Tà bỏ mình, Triệu Thiên Minh chạy không thoát, Mục Vân này, cũng chạy không thoát.
- Minh Uyên ta dù không phải tọa hạ đệ tử, thế nhưng bên trong Nhất Diệp kiếm phái sáng tạo Minh Thần đảng, cho dù thất đại tọa hạ đệ tử cũng không dám nói một người có thể áp chế Minh Uyên ta, Mục Vân này là cái thá gì?
- Còn có kia Triệu Thiên Minh, giết đệ đệ ta, thật cho rằng ca ca hắn là Triêu Thiên Ca, ta sẽ không dám đối phó hắn? Sớm muộn gì ta cũng sẽ để cho hắn chết.
Cả người Minh Uyên giờ khắc này nhìn qua hết sức kích động, bàn tay chặt thành quyền, toàn thân trên dưới cả người tản ra sát khí khủng bố.
So với Minh Thần đảng, giờ khắc này, bầu không khí bên trong Chiến Linh đảng cũng không thế nào tốt.
Tâm tình Bách Thương Thanh đầy thấp thỏm đứng trong trung ương một tòa đại điện xinh đẹp, lòng bàn tay đầy mồ hôi, chà thế nào cũng lau không khô.
Hắn sáng sớm hôm nay nhận được tin tức, đảng tụ Chiến Linh đảng thế mà muốn triệu kiến mình.
Hắn chỉ là người lãnh đạo đệ tử Diệp hệ mà thôi, gặp đảng tụ chuyện này, thực sự để hắn không cách nào bảo trì tâm tình bình tĩnh của mình.
- Nhìn bộ dạng như nữ nhân của ngươi kìa, khẩn trương cái gì.
Bên người Bách Thương Thanh, một thanh niên dáng người tráng kiện, có làn da màu đồng cổ cau mày nói:
- Ta lúc đầu tiến cử ngươi làm người lãnh đạo đệ tử Diệp hệ Chiến Linh đảng cũng không phải nhìn trúng cái bộ dáng bây giờ của ngươi.
Nghe đến lời này, trong lòng Bách Thương Thanh càng buồn khổ.
Nhìn thanh niên trước mắt, nội tâm Bách Thương Thanh thật sự có nỗi khổ không nói được.
Vị trước mắt này chính là phụ tá đắc lực của Chiến Thiên Linh - đảng tụ Chiến Linh đảng, một trong Chiến Linh song sử - Chiến Phong, chỗ nào là hắn có thể so sánh.
- Được, Chiến Phong, ngươi cũng đừng nói hắn, chuyện này, cũng không trách hắn, hơn phân nửa là bởi vì Mục Vân thực sự quá cường đại.
Bên người Chiến Phong, một tên nam tử vỗ vỗ bả vai hắn, nói:
- Chuyện lần này, ngay cả Thái Tử đều bị thiệt lớn mà.
- Chiến Minh, ta cho ngươi biết, những đệ tử này đều nghĩ rằng ở phía sau dựa vào chúng ta, cho nên làm xằng làm bậy trong tông môn, không dạy dỗ giáo huấn, thực sự không ra thể thống gì.
Nghe đến lời này, nam tử được xưng Chiến Minh chỉ cười khổ.
Trong lòng Bách Thương Thanh thì ủy khuất không thôi, hắn đều bị Phái chủ phế bỏ tu vi, hiện tại ngay cả nhất phẩm Nhân Tiên cũng không tính, hai vị đại lão này còn ở nơi này mở miệng hù dọa hắn.
Trái tim nhỏ của hắn giờ khắc này chỗ nào chịu được.
- Thôi đi!
Ngay lúc này bên trong đại điện, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
Người tới một thân trường sam màu tím nhạt, tóc dài rối tung ở sau lưng, khuôn mặt bị che đi, không nhìn ra sướng vui giận buồn, nhìn gương mặt hơi có vẻ bình thản, nhét vào trong đám người, tuyệt đối là không nhìn ra.
Bách Thương Thanh cũng có chút sững sờ.
Đây chính là đảng tụ của bọn họ?
Thực sự quá bình thường đi.
- Bách Thương Thanh đúng không?
Chiến Thiên Linh xuất hiện, đang ngồi phía trên ghế dựa, nhìn Bách Thương Thanh phía dưới, khẽ vuốt cằm nói:
- Ngươi nói với ta tất cả mọi chuyện từ khi Mục Vân này đi vào Ngự Thần đại lục, kể rõ chi tiết, kể rõ từng chút từng chút.
- Vâng!
Kết quả, Bách Thương Thanh bắt đầu chậm rãi giảng thuật.
Lúc đầu Bách Thương Thanh còn có chút câu thúc, thế nhưng nói đến Mục Vân, đáy lòng của hắn tức giận, cơ hồ muốn nổ tung, cả người nhất thời tức giận không thôi, càng nói càng kích động.
Cuối cùng kể xong, Bách Thương Thanh mới phát hiện, mình quá mức thất thố.
Đứng vững thân thể, thành thành thật thật nhìn Chiến Thiên Linh.
- Được rồi, ngươi lui ra đi!
Nghe xong lời này, Chiến Thiên Linh hơi khoát khoát tay.
- Đây là mấy khỏa đan dược, cầm đi khôi phục thực lực, Phái chủ chỉ cho các ngươi một bài học, tuyệt không đánh gãy kinh mạch các ngươi, còn có thể khôi phục, còn những người khác... Xem như cho bọn hắn một bài học đi.
- Ngày sau ở bên trong đệ tử Diệp hệ, nhiều thêm một ánh mắt đi.
- Tạ ơn đảng tụ.
Bàn tay Bách Thương Thanh run rẩy cầm mấy khỏa đan dược trong tay.
Tu vi bị phế, hắn vốn cho rằng mình có khả năng xong đời.
Nhưng bây giờ, đảng tụ xuất ra thần đan, có thể khôi phục tu vi cho hắn, quả thực là phúc phận trời ban.
Ngày sau, hắn tất nhiên sẽ càng thêm dốc hết toàn lực.
Bách Thương Thanh rời đi, Chiến Phong có chút không vui nói:
- Thiên Linh, đám rác rưởi này, bỏ qua thì bỏ qua, làm gì còn cho bọn hắn khôi phục tu vi, bạo thể dịch cân đan kia, cho bọn hắn chính là lãng phí.
- Chiến Phong...
Nghe đến lời này, Chiến Minh ỏ một bên lại là sắc mặt không vui, nhẹ giọng quát.
- Thôi!
Chiến Thiên Linh giờ phút này lại lần nữa nói:
- Những đệ tử này trở thành cái dạng hiện tại cũng không phải một ngày thúc đẩy, hai người các ngươi giám thị không nghiêm, cũng có trách nhiệm, ngày sau cẩn thận nhìn một ít là được.
- Vâng!
- Chiến Phong, Chiến Minh, lưu ý một chút Mục Vân kia, gần đây hắn tấn thăng làm tọa hạ đệ tử, được Phái chủ coi trọng, phái người đi tặng chút lễ vật, trò chuyện tỏ tâm ý.
Tặng lễ?
Nghe được Chiến Thiên Linh nói lời này, Chiến Phong cùng Chiến Minh đều sững sờ.
- Thiên Linh, đối mặt Mục Vân, không đến mức...
- Theo lời ta nói mà làm!
Ngữ khí Chiến Thiên Linh lúc này lại đề cao mấy phần, trầm giọng nói:
- Hiện tại quan hệ đã không tốt, có thể chữa trị bao nhiêu thì chữa trị bao nhiêu đi.
- Vâng!
Chiến Thiên Linh người này, từ trước đến nay rất hiền lành, giờ khắc này nổi giận, chính là chứng minh, hắn thật giận.
Chiến Phong, Chiến Minh cũng không lên tiếng nữa.
- Gần đây, để phía dưới đệ tử trung thực một ít, bất kỳ người nào, không cho phép đi gây sự với Mục Vân, một ít chuyện, có thể thuận tiện cho hắn liền thuận tiện, ta hi vọng hai người các ngươi có thể tuân thủ.
- Tuân mệnh!
- Được rồi, ta mệt mỏi, các ngươi lui ra đi.
Chiến Thiên Linh phất phất tay, không nói nữa.
Một cử động kia lại để Chiến Phong, Chiến Minh hai người rất không hiểu...
Mặc dù không hiểu, thế nhưng bọn hắn từ trước đến nay sẽ không làm trái lời của Chiến Thiên Linh.
Mặt ngoài, Chiến Thiên Linh và bọn hắn không có phân chia chủ tớ, thế nhưng trên thực tế, Chiến Thiên Linh chính là chủ nhân của bọn hắn, đối mặt Chiến Thiên Linh, thực chất bên trong, bọn hắn chính là phục vụ.
Mà cùng nhất thời, bên trong Ngũ Diệp đảng.
Triệu Thiên Minh đang kể lại kỹ càng mọi chuyện xảy ra trong Ngự Thần đại lục cho đại ca mình Triêu Thiên Ca nghe.
- Ngươi là ai, Minh Tà kia muốn giết ngươi?
Cả người Triêu Thiên Ca nhìn qua thì hơi hơi gầy, giờ khắc này, nhìn đệ đệ của mình, kinh ngạc nói.
- Không sai, gia hỏa này, tâm ngoan thủ lạt, muốn diệt ta.
Triệu Thiên Minh quát:
- May mắn Mục Vân trợ giúp, nếu không ta liền chết rồi, bất quá đại ca, Mục Vân này... Rất quỷ dị.
- Ồ? Quỷ dị thế nào?
- Ta cũng không nói lên được, gia hỏa này, bản thân căn bản không e ngại những đệ tử đảng phái kia, thế nhưng nhịn rất giỏi, nhưng chịu đựng chịu đựng, liền không đành lòng, dù sao cũng rất kỳ quái...
- Thôi thôi, ngươi cũng không nói hắn kỳ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận