Vô Thượng Thần Đế

Chương 2102: Vây Công Hà Phủ

Thái độ của Sở Thiên Vận quả nhiên quá... Quá cung kính.
bên trong Vũ các, trừ Mục Vân, chính là Bích Thanh Ngọc.
Sở Thiên Vận cung kính Mục Vân, hay cung kính Bích Thanh Ngọc, ai cũng không biết.
Một tiếng cọt kẹt, cửa lớn Vũ các đóng chặt mười mấy ngày ào hiện tại rốt cục mở ra.
Thấy cảnh này, đám người không biết vì sao.
- Nguyên lai là Sở công tử, hồi lâu không thấy.
Bích Thanh Ngọc nho nhã lễ độ đi ra.
Nhìn thấy một vị mỹ nữ tuyệt sắc đi ra từ bên trong Vũ các, đám người đều thành quần chúng, không nói hai lời, nhìn tràng cảnh trước mắt.
- Bích tiểu thư, lúc trước chúng ta nói rõ, góp đủ bốn tiên trận tông sư, sẽ mở ra bí tàng trong lòng đất, vì cái gì hiện tại vô cớ kéo dài?
Sở Thiên Vận thản nhiên nói:
- Có phải xảy ra điều gì khác biệt?
Nghe đến lời này, Bích Thanh Ngọc nhẹ gật đầu, nói:
- Đúng là có một ít ngoài ý muốn.
- Bí tàng, có bốn trận nhãn cho nên cần bốn vị tiên trận tông sư tụ tập mới được.
Bích Thanh Ngọc giải thích:
- Mà vị trí bốn trận nhãn chính là tại Trích Tinh tháp, Thiên Ngoại lâu, Vũ các còn có Hà phủ.
- Mười ngày trước đó, Mục công tử đến Hà phủ, thế nhưng Hà phủ lại điêu khắc tám chữ.
- Tám chữ?
Sở Thiên Vận nhíu mày, nghĩ đến một ít chuyện không tốt.
- Mục Vân cùng chó, không được đi vào.
Vừa nghe lời này, đám người rộng rãi sáng sủa.
Câu nói này là trần trụi nhục mạ Mục Vân.
Đổi lại là ai, nhìn thấy lời này, tuyệt không chịu đựng nổi.
Bích Thanh Ngọc nói tiếp:
- Mục công tử vốn chuẩn bị đàm luận cùng người Sinh Tử tông để bọn hắn trước dời xa, bởi vì mở trận pháp, bốn địa phương đều sẽ bị hủy, thế nhưng, nhìn thấy câu nói này...
- Mục công tử tức giận.
Bích Thanh Ngọc nói đến đây, đám người hiểu rõ.
Mục Vân bị mắng, khó chịu, cho nên, không mở bí tàng.
Làm nửa ngày là bởi vì chuyện này.
- Mục công tử vốn hảo tâm, sớm bái phỏng, để tránh dẫn động trận pháp tạo cho Sinh Tử tông thương vong, thế nhưng Sinh Tử tông đối xử như vậy, ta nghĩ, đổi lại bất kỳ kẻ nào cũng sẽ không vui lòng nhỉ?
Vừa nghe lời này, mọi người nhẹ gật đầu.
Nói có lý.
Lúc đầu Mục Vân có lý, lại thêm tuyệt sắc mỹ nữ như Bích Thanh Ngọc chính miệng nói ra, tự nhiên càng có lực uy hiếp.
Sở Thiên Vận sao mà thông minh, vừa nghe đã hiểu rõ.
Mục Vân đây bị người nhục mạ, hiện tại muốn tìm lại mặt mũi.
Mà Bích Thanh Ngọc hiển nhiên đã buộc chung một chỗ với Mục Vân.
Hai người không gật đầu, bọn hắn mở ra bí tàng, không khác nói đùa.
Mà Bích Thanh Ngọc nói lời này để hết thảy đầu mâu không mở ra bí tàng chỉ về hướng Sinh Tử tông.
- Người khắc tám chữ trên tường kia là…?
Sở Thiên Vận lần nữa nói.
- Mục công tử cũng không biết!
Bích Thanh Ngọc gật đầu nói:
- Bất quá, Mục công tử nói muốn bắt chủ sử sau màn, để người kia từng miếng từng miếng một mà ăn hết tám chữ to đã khắc trên thạch bích vào bụng.
Vừa nghe lời này, Sở Thiên Vận nhướng mày.
Dạng này... Thế nhưng khá phức tạp.
Vạn nhất là Sinh Tử tông Hà Tử Dục cùng Đan Phàm làm ra, đoán chừng giết hai người, bọn hắn cũng sẽ không làm như thế.
Không bao lâu, Sở Thiên Vận chính giãn mày ra.
Hắn biết chuyện này đại khái không phải Hà Tử Dục, Đan Phàm làm.
Hai người vừa mới đến Vẫn Tinh thành không bao lâu, đoán chừng đều chưa thấy qua Mục Vân, cũng không có khả năng có tranh chấp gì với hắn, vậy chỉ có thể là Hà Tử Nhiên.
Nếu như là Hà Tử Nhiên, vậy thì dễ làm.
Sở Thiên Vận hiện tại chắp tay nói:
- Ta hiểu rõ.
Vừa dứt lời, Sở Thiên Vận rời đi.
Bích Thanh Ngọc nhìn đám người nói:
- Các vị, chắc hẳn nghe rõ ràng ngọn nguồn, phải biết làm thế nào chứ?
- Điều quan trọng nhất của tiên trận sư là tâm cảnh, tâm cảnh không thông suốt, trận phù có khả năng tồn tại vấn đề, giải khai trận pháp, vô cùng có khả năng thất bại, cho nên, cũng không phải chúng ta không muốn vào bí tàng, mà là có ít người cố ý gây chuyện.
Bích Thanh Ngọc vừa dứt lời, đám người chỗ nào còn có thể không rõ.
Chuyện rất đơn giản.
Bởi vì Mục Vân nhận nhục mạ, không còn lòng dạ, hiện tại, chính xả ra hết khẩu khí này.
Mà Mục Vân còn không muốn tự mình đi xuất khí, để bọn hắn giúp đỡ hắn xuất khí.
Mặc dù nghe, Mục Vân dùng bọn hắn như vũ khí, thế nhưng loại thời điểm này, ngay cả Sở Thiên Vận đều nguyện ý làm vũ khí, bọn hắn tự nhiên không lời để nói.
Đối với bí tàng, đám người Sinh Tử tông kia tính là thứ gì?
Đám người trùng trùng điệp điệp đi theo đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đến bên ngoài Hà phủ.
Giờ khắc này bên trong Hà phủ vẫn là một đầm nước đọng.
Sở Thiên Vận đứng bên ngoài đại môn Hà phủ, tám chữ kia quả nhiên khắc trên một tảng đá cao hơn một mét ở một bên ngoài cửa Hà phủ.
- Chó cùng Mục Vân, không được đi vào.
Sở Thiên Vận nhìn thấy tám chữ, nội tâm đã có ý định.
Chuyện ngu xuẩn như vậy, quả quyết không thể nào là Đan Phàm, Hà Tử Dục hai người gây nên.
Hà Tử Dục tốt xấu gì cũng là đệ tử thiên tài danh chấn Kiếm Vực, thế nhưng đệ đệ Hà Tử Nhiên, lại thực sự ngu xuẩn.
- Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, đệ nhất phong Sở Thiên Vận đến đây bái phỏng.
Sở Thiên Vận hiện tại đứng ngoài cửa Hà phủ, cao giọng hô.
Vù vù...
Ngay khi Sở Thiên Vận vừa nói dứt lời, hai thân ảnh xuất hiện.
Chính là Đan Phàm cùng Hà Tử Dục hai người.
Sở Thiên Vận là ai, đệ tử xuất sắc nhất mà Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn lần này phái ra.
Mà kẻ này xưa nay có tiếng khen là đệ nhất nhân phía dưới Kim Tiên, thực lực mạnh mẽ, có thể nói không tầm thường.
- Sở Thiên Vận, ngươi nhàn rỗi không chuyện gì, đến chỗ của ta làm cái gì? Không nên nghĩ như thế nào mở ra bí tàng sao?
Hà Tử Dục nhìn Sở Thiên Vận, hờ hững nói.
Người khác sợ hắn, Hà Tử Dục không sợ.
Thân là thiên tài kiêu tử của Sinh Tử tông, Hà Tử Dục tự nhận, không kém nhiều vị đệ nhất nhân phía dưới Kim Tiên nổi tiếng lâu đời này.
Mà giờ khắc này đối phương đến tìm bọn họ, Sở Thiên Vận đang diễu võ giương oai.
Hà Tử Dục nào tha thứ.
- Sở Thiên Vận, ngươi đây là ý gì?
Nhìn đám người, Hà Tử Dục mở lời.
- Hà Tử Dục, người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, ngươi giao Hà Tử Nhiên ra, ăn tấm bia đá này đi!
Sở Thiên Vận không dây dưa dài dòng.
Ăn thạch bi?
Hà Tử Dục không biết vì sao, nhìn về phía trước.
Trên tấm bia đá, tám chữ to, rõ mồn một trước mắt.
- Cái này...
Hà Tử Dục sững sờ.
- Hà Tử Nhiên đâu?
- Nhị thiếu gia đang ở bên trong phòng...
- Lôi hắn ra đây cho ta.
- Vâng!
Hà Tử Dục hiện tại nhìn về phía Sở Thiên Vận nói:
- Sở Thiên Vận, ta không rõ ràng chuyện gì xảy ra, bất quá bởi vậy mà ngươi làm to chuyện đến đến bên ngoài Hà phủ, có phải quá phách lối rồi?
- Ta cũng không muốn phách lối.
Sở Thiên Vận cười nói:
- Chỉ là, đệ đệ ngươi làm ra chuyện ngu xuẩn bực này, đắc tội Mục Vân cùng Bích Thanh Ngọc hai người, không có hai người bọn họ, chúng ta ngay cả bí tàng ở nơi nào, thế nào mở ra cũng không biết, cho nên lúc này, đệ đệ ngươi phải chịu trách nhiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận