Vô Thượng Thần Đế

Chương 2351: Huyết Tinh bộc phát

Một tiếng cười ha ha vang lên, không cần nhìn, Mục Vân đã biết người này là ai.
Sở Phong.
Nhìn thấy hai người đi tới đây, khóe miệng Mục Vân mang theo một tia âm lãnh.
Lần này, cả hai đều đến.
Nhưng kế tiếp sẽ là ai, hắn không dám khẳng định, vạn nhất một vị trưởng lão Vũ Hóa Thiên Cung tới, hắn căn bản không có khả năng chạy trốn khỏi nơi này.
Không còn cách nào khác.
- An Đan, ta thấy với thực lực của ngươi, muốn giết hắn, rất khó.
- Không phải ngươi đến rồi sao?.
An Đan cười hắc hắc nói:
- Ngươi ta hai người đều ở cảnh giới nhị phẩm Tiên Vương, làm thịt hắn, còn không phải dễ dàng.
- Tốt, ta thích.
Sở Phong ha hả cười nói:
- Vừa hay, nhìn tên này rất không vừa mắt.
Hai thân ảnh một trái một phải, nhìn Mục Vân, tựa như nhìn con mồi trong tay.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân biết không thể kéo dài, nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
Cầm trường thương trong tay, Mục Vân tuy rất muốn vui vẻ đánh một trận cùng hai người, nhưng tình hình không cho phép, cho nên cũng không có biện pháp.
Trong cơ thể hắn, huyết tinh dung hợp với huyết hạch, lúc này cực nhanh tụ tập, không bao lâu, lớn bằng nắm tay.
Nhìn hai người, bề ngoài, hắn vẫn tỏ ra một bộ dáng cẩn thận như trước.
- Lên đi!
- Tốt!
Trong nháy mắt, hai thân ảnh giết ra.
- Chịu chết đi.
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân tiến lên, một quả huyết tinh trong cơ thể lao ra.
- Bạo!
Oanh oanh oanh...
Trong khoảnh khắc, trong thiên địa, một đạo huyết quang phóng lên tận trời.
Ném ra huyết tinh, Mục Vân không nói hai lời, thả người rời đi, hiện tại hắn không có thời gian xem hai người này rốt cuộc có chết hay không, phải tìm một chỗ một lần nữa lẫn trốn.
Mục Vân nhanh chóng rút lui sau khi huyết tinh bạo liệt ra, thiên địa biến sắc, hấp dẫn rất nhiều cường giả Vũ Hóa Thiên Cung.
Phải...
Một tiếng xé gió dẫn đầu lao đến.
Nhìn kỹ lại, chính là Cửu cung chủ Vũ Hóa Thiên Cung - Hồng Xương Vận.
Thân là cung chủ Vũ Hóa Thiên Cung, hắn cũng là Tiên Vương đỉnh phong.
Chạy đến hiện trường, ấn vào mắt là hai cỗ thi thể.
Đúng vậy, thi thể.
Thi thể Sở Phong và An Đan lẳng lặng nằm trên mặt đất.
Tình cảnh này quả thực làm cho Hồng Xương Vận tê dại da đầu.
Mà không bao lâu, từng tiếng phá không tụ tập đến.
Một thân ảnh đi ra khỏi đám người, nhìn hai cỗ thi thể, sắc mặt kinh biến.
- Hồng Xương Vận, chuyện gì xảy ra vậy?
Kiều Trầm Hải nhìn thấy một màn này, hoàn toàn choáng váng.
Sở Phong đến từ đường thứ ba, An Đan đến từ đường mười hai, hai người này đã chết, trở về thì hắn bàn giao cho hai vị đường chủ thế nào đây?
- Làm sao ta biết chuyện gì đang xảy ra?
Hồng Xương Vận tức giận nói:
- Bốn tên này,một người khó chơi hơn một người, nếu không phải Huyết Sát thần giáo các ngươi còn chưa chuẩn bị tốt, chúng ta có thể tiến công Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, làm sao còn cần quản mấy người này sống chết, tổ chim bị phá, trứng có thể làm sao còn nguyên vẹn? Đến lúc đó bốn người bọn họ, cũng không làm không ra sóng biển gì.
Nghe được lời này, Kiều Trầm Hải khẽ mắng một tiếng.
Không nghĩ tới, chỉ là bốn Thiên Kiếm Tử lại khó đối phó như vậy, chạy vào trong Thiên Mạc sơn mạch, bọn họ căn bản không có dấu vết để tìm.
Hiện tại, lại bất động thanh sắc bị giết hai người.
Trong lòng Kiều Trầm Hải càng thêm buồn bực.
Lần này vốn đã kế hoạch tốt, nhưng ai biết được, hoàn toàn bị Mục Vân phá hủy.
Hơn nữa thái độ của Vũ Hóa Thiên Cung đối với bọn họ cũng xảy ra chuyển biến, điều này làm cho Kiều Trầm Hải cảm giác nghi hoặc.
Thất bại lần này tựa hồ không có quan hệ gì với bọn họ mới đúng?
Mà giờ khắc này, Mục Vân căn bản không biết, An Đan cùng Sở Phong hai người bị một viên huyết tinh của hắn nổ chết.
Tiếp tục tìm kiếm sơn lâm bí mật, đi vào trốn tránh.
Nhưng cứ tiếp tục như vậy, thủy chung không phải biện pháp.
Mục Vân bất đắc dĩ, cuối cùng, quyết định tìm Diệp Phỉ.
Tuy rằng hắn đã nói với Vũ Hóa Phong, Diệp Phỉ là gian tế của Huyết Sát thần giáo, nhưng Vũ Hóa Phong rốt cuộc có nghe hay không, hắn không biết.
Nhưng hiện tại muốn chạy trốn khỏi nơi này, hắn chỉ có thể thông qua Diệp Phỉ.
Mục Vân tự lo không xong, hiện tại càng không có thời gian suy nghĩ rốt cuộc làm sao tìm được Mặc Dương.
Chỉ cần hắn trở lại trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn biết gian kế của Huyết Sát Thần Giáo và Vũ Hóa Thiên Cung, nhất định sẽ chủ động xuất kích, tìm kiếm Thiên Kiếm Tử, đó mới là biện pháp tốt nhất để bảo vệ Mặc Dương.
- Lão tử cả đời này chỉ thu ba đồ đệ, nếu động đến một sợi lông tơ của bọn hắn, lão tử không lột da các ngươi không họ Mục.
Mục Vân tức giận mắng, dùng sinh tử ám ấn bắt đầu triệu hoán Diệp Phỉ.
Chờ trong một sơn cốc thấp bé nửa ngày, Diệp Phỉ rốt cục đi tới.
- Mục Vân, ngươi....
Diệp Phỉ kinh ngạc nói:
- Ngươi hiện tại tìm ta, không phải muốn chết sao?
- Ta tự có tính toán, ngươi giúp ta rời khỏi Thiên Mạc sơn mạch, ta giúp ngươi giải trừ sinh tử ám ấn khống chế.
Mục Vân mở lời:
- Vũ Hóa Thiên Cung các ngươi lần này nghĩ thế nào? Để giết chúng ta, đến mức phát động đội hình lớn như thế?
- Đương nhiên là cần.
Diệp Phỉ khổ sở nói:
- Nhuế Dực đã chết rồi!
- Chết rồi?
Ánh mắt Mục Vân tràn đầy khiếp sợ.
- Thực lực của Nhuế Dực, chỉ có Vũ Hóa Phong, làm sao có thể giết được hắn?
- Ta cũng không biết quá trình này, sau đó chúng ta bị khống chế, tỉnh lại thì Nhuế Dực đã chết, hơn nữa cũng không thấy Tạ Thanh, cung chủ ra lệnh cho chúng ta đi vây giết các ngươi.
Diệp Phỉ tựa hồ có chút sợ hãi, nói:
- Lần này tựa hồ là bên Huyết Sát thần giáo còn chưa chuẩn bị tốt, cho nên vẫn chưa có động thủ, bất quá lần này thật sự muốn khai chiến, Vũ Hóa Thiên Cung cùng Huyết Sát thần giáo thật sẽ tấn công Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, chuẩn bị phân chia Kiếm Vực.
Chuyện này, thật sự quá rung động.
Phải biết rằng, Vân Minh ngày xưa không có Mục Vân, Mạnh Tử Mặc chống đỡ, Triệu tộc cùng Cửu Nguyên Vực tuy rằng vạn năm qua động tác không ngừng, nhưng cũng không nói tấn công là tấn công, nhưng hiện tại, hai đại tông môn cư nhiên muốn động thủ.
Nếu tin tức này khuếch tán ra ngoài, vậy toàn bộ Tiên giới sẽ triệt để chấn động.
Ai biết được có thể tạo ra sóng gió gì hay không.
- Hơn nữa lần này, trưởng lão cùng võ giả Vũ Hóa Thiên Cung đã hội tụ đến Thiên Mạc sơn mạch, tông môn tất sẽ trong thời gian mấy ngày tìm được các ngươi, chém giết các ngươi, nếu không nhất định sẽ khiến cho Kiếm Môn hoài nghi.
Diệp Phỉ khuyên giải:
- Mục Vân, ngươi đừng trở về Kiếm vực, từ nay về sau đi về phía bắc, đó là địa bàn của Kinh Thiên Môn trong cực loạn đại địa, ngươi đi tới đó, Vũ Hóa Thiên Cung không dám đuổi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận