Vô Thượng Thần Đế

Chương 698: Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan

Người ngoài nhìn, hắn bởi vì không dám chém giết đệ tử Huyền Không sơn mới cố ý lưu thủ, thế nhưng trên thực tế, Mục Vân biết, của mình sớm đã hạ sát tâm, chỉ là không giết chết mà thôi.
Giờ phút này trên trăm tên đệ tử thiên tài vây tới, Mục Vân rất khó đột phá.
- Hừ, Huyền Không sơn khó trách lần này dám mở ra Cổ Long di chỉ, vì chính là nhiều người khi dễ ít người, chúng ta không liền thành một mạch, như thế nào đối phó người Huyền Không sơn?
Trong đám người, một tiếng quát vang lên, lập tức có người đứng ra, cổ vũ.
Cái gọi là hỗ trợ, chẳng qua là lợi ích thúc đẩy.
Dù sao, một mảnh long lân, đủ để khiến cho các đại thế lực ba ngàn tiểu thế giới điên cuồng, chớ đừng nói chi là những thiên tài đệ tử bọn hắn.
Chỉ là lời tuy như thế, thế nhưng đám người càng hiểu rõ, thật làm mất lòng Huyền Không sơn, mỗi người bọn họ đều chạy không thoát.
Nhưng luật pháp không trách chúng, bọn hắn càng không tin, Huyền Không sơn dám trực tiếp đều giết hết bọn hắn, vậy đơn giản là đối địch với toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới.
- Hừ, các ngươi coi là liên hợp lại đối phó đệ tử Huyền Không sơn ta thì liền có thể gối cao không lo?
Bạch Tuyệt khinh thường:
- Huyền Không sơn ta là tồn tại truyền thừa vạn năm, ngay cả cường giả như Huyết Kiêu đều chết trong tay Huyền Không sơn ta, ngươi cho rằng các ngươi liên hợp lại sẽ lợi hại hơn Huyết Sát đảo Huyết Kiêu đã từng thành lập sao? Không biết tự lượng sức mình!
- Ngươi mới là không biết tự lượng sức mình!
Nghe được hai chữ Huyết Kiêu, Mục Vân lập tức như gà trống xù lông, nhìn Bạch Tuyệt, cầm Tiềm Long Kiếm giết ra.
Lần này, hắn căn bản không nhìn tầng tầng bức tường người trước người, hoàn toàn mạnh mẽ đâm tới giết vào trong đám người.
Phanh phanh phanh ba tiếng khẽ kêu vang lên, tam đạo lưu ly kim thân quanh người Mục Vân bất ngờ xuất hiện.
Tam đạo!
Thấy cảnh này, tất cả mọi người ngốc!
Tam đạo lưu ly kim thân, Ông trời ơi.. !
Ngay cả Bảo Linh Nhi cũng trợn mắt hốc mồm.
Võ giả tiến vào tam trọng cảnh giới, ngưng kết ra một đạo lưu ly kim thân đã là khó như lên trời, lúc trước Mục Vân có hai đạo lưu ly kim thân, đã để nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Mà bây giờ, lại xuất hiện một đạo.
Nhưng so với nàng chấn kinh, những người khác chấn kinh càng khó mà phục thêm.
Tam đạo, đây là khái niệm gì?
Đối thủ cùng cảnh giới, tương đương với người khác mặc một bộ nhuyễn giáp, mà Mục Vân mặc trọn vẹn ba kiện.
Cùng hắn giao thủ, đây không phải muốn chết sao?
Chỉ là chấn kinh thì chấn kinh, thế nhưng đám người dần dần bình phục.
Mà về phần Tần Mộng Dao, thì đứng tại chỗ, nhìn Mục Vân, hơi sững sờ.
Tựa hồ nhắc đến hai chữ Huyết Kiêu, cả người Mục Vân tựa như bị điên. Đó là một cỗ xúc động đến từ đáy lòng, để Mục Vân không cách nào bình tĩnh.
Nàng hiểu rất rõ Mục Vân, mặc dù nhìn Mục Vân hành sự không theo bài bản, bất chấp hậu quả, thế nhưng Tần Mộng Dao biết, Mục Vân mỗi một lần xuất thủ, đều làm tốt đối sách.
Nhưng lần này, đối mặt Bạch Tuyệt, Mục Vân tựa hồ bị điên.
Mà trong đám người, một bóng người lại sờ sờ giới chỉ trên ngón tay, nhìn Mục Vân xông ra, hai mắt hơi nheo lại.
Chính là Nhậm Cương Cương.
Nhậm Cương Cương người này thiện chí giúp người, ở toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, từ trước đến nay danh tiếng không tệ, mà về phần xuất thân của hắn, cũng khó bề phân biệt.
Có người nói hắn là đệ tử Huyền Không sơn, có người nói hắn là đệ tử Lãm Kim lâu, lại có người nói hắn là sát thủ Ám Ảnh các.
Từng thân phận điệp gia trên người Nhậm Cương Cương, khiến cho Nhậm Cương Cương trở nên vô cùng mê huyễn.
Nhưng tất cả mọi người biết, Nhậm Cương Cương ở trong toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, cho tới bây giờ đều ưu tiên tiêu sái, ngàn vạn phân tranh, không có quan hệ gì với hắn.
Chỉ là giờ phút này, nhìn thấy Mục Vân muốn xông ra, ngón tay Nhậm Cương Cương vuốt ve chiếc nhẫn màu xanh trên đầu ngón tay, trong lúc mơ hồ cũng muốn lao ra.
Nhướng mày, nhìn thấy tam đạo lưu ly kim thân trên người Mục Vân, Nhậm Cương Cương ngừng lại, ngón tay cũng buông xuống.
- Ngăn hắn lại, ngăn hắn lại!
Nhìn thấy Mục Vân vọt tới, sắc mặt Bạch Tuyệt biến hóa.
Hắn giờ phút này thật có chút nghĩ mà sợ.
Nhưng càng là hận, nếu không phải bị Mục Vân âm một tay, long lân tới tay không nói, giờ phút này đối mặt chèn ép như thế, chính là Mục Vân, mà không phải Bạch Tuyệt hắn.
Nhìn thấy từng bóng người trước mặt bị Mục Vân đánh bay, Bạch Tuyệt biết dựa vào những sư đệ này căn bản không cách nào ngăn cản Mục Vân.
- Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan!
Sắc mặt Bạch Tuyệt phát lạnh, bàn tay xuất hiện một đan dược toàn thân huyết hồng.
- Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan!
Trong đám người, hai tiếng kinh hô đồng thời vang lên.
Một tiếng trong đó là của Cừu Xích Viêm, đại sư huynh Thiên Kiếm sơn, mỗi lần gặp được nguy hiểm, nhìn như không đường thối lui, thế nhưng mỗi lần đều biến nguy thành an, rất kỳ quái.
Mà đổi thành một người, chính là Nhậm Cương Cương.
- Đại sư huynh, cái gì là Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan?
Bạch Đồ Gian khó hiểu hỏi.
- Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan, Thánh cấp đan dược, còn là tuyệt phẩm Thánh đan, quan trọng hơn là, đây là đan dược đặc hữu của Huyền Không sơn, ngàn năm xuất hiện một viên, không nghĩ tới, trên người Bạch Tuyệt lại có một viên.
Trên mặt Cừu Xích Viêm mang theo vẻ chấn kinh.
Cực phẩm Thánh đan, còn gọi là tuyệt phẩm Thánh đan.
Đan dược bực này, cũng chỉ có Huyền Không sơn có thể cầm ra.
Mà quan trọng nhất là, chỗ kinh khủng của đan này.
- Vậy đan dược này có lợi gì?
Cừu Xích Viêm còn chưa mở miệng, Chu Tử Kiện lại nói:
- Đoạn tuyệt sinh cơ, sau khi phục dụng, kẻ sắp chết cũng có thể mượn lực của trời, bộc phát ra công kích cường hãn, nhưng phục dụng xong, một bộ phận nào đó của thân thể sẽ xuất hiện tổn thương không thể vãn hồi, thí dụ như hai tay đứt gãy, hoặc hai mắt tàn mù, thậm chí, sinh mệnh khó giữ được.
Chu Tử Kiện nói, nhìn hai tay của mình, có vẻ hơi kích động.
Vu Dương đứng bên cạnh Chu Tử Kiện, vỗ vỗ bả vai, mỉm cười, cổ vũ.
Mà đổi thành một bên, trên mặt Giả Trúc nhìn Chu Tử Kiện lộ ra một tia bất đắc dĩ, đau thương.
- Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan, Chu Tử Kiện, đan dược này, ngươi hẳn là vô cùng quen thuộc? A? Ha ha...
Bạch Tuyệt ha ha cười nói:
- Chu Tử Kiện, năm đó ngươi và Huyền Vô Tâm tranh đoạt Giả Trúc, có từng nghĩ tới có một ngày ngươi sẽ uống vào Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan đáng chết này, hai tay đứt gãy, thế nhưng kết quả, ngươi vẫn thua Huyền Vô Tâm, ngươi chính là phế vật!
Huyền Vô Tâm!
Ba chữ này vừa xuất hiện, Cừu Xích Viêm mấy người có thể rõ ràng cảm giác được, hai tay Chu Tử Kiện run rẩy, thân thể nhịn không được co rút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận