Vô Thượng Thần Đế

Chương 2565: Lạnh nhạt (2)

Lần thiết yến này chính là cao tầng của Thiên âm Tông và Kinh Thiên Môn, những đệ tử khác, hiện giờ còn không biết nơi này xảy ra kinh loạn.
Mà đám người Lạc Tường cũng không có cơ hội thông báo cho những người khác.
Giao thủ bắt đầu, vài tên trưởng lão phía Lạc Tường nhất thời bị thập bát quỷ áp chế, Mục Vân thì vui vẻ xem náo nhiệt.
Vương Tâm Nhã giờ phút này lại sốt ruột.
- Ta đi giúp sư tôn.
Vương Tâm Nhã nhìn thấy âm Vân Trúc cùng Lục Khiếu Phong giao thủ, khẩn trương nói.
- Đừng lo lắng.
Mục Vân giờ phút này lại phất tay nói:
- Lục Khiếu Phong kia lúc trước nửa cân tám lạng với tông chủ nhà nàng, nhưng hiện tại, hắn khẳng định không phải đối thủ của vị tông chủ sư tôn này.
- Thật sao ?
- Đương nhiên.
Mục Vân vô cùng tin tưởng, âm Vân Trúc đã nuốt vào Vô Cực Đoạt Thiên Đan, hiện tại, chính là rất lợi hại.
Vô Cực đoạt thiên đan công hiệu, hắn vẫn có nắm chắc.
Thời gian từng chút từng giọt trôi qua, dần dần, giao thủ bắt đầu trở nên nóng rực.
Một phần đệ tử ở bên ngoài cũng bị hấp dẫn lại đây, bắt đầu động thủ.
Mà giờ phút này, trên bầu trời, từng tiếng phá không đột nhiên vang lên.
- Ha ha. Thiếu tông chủ, chúng ta tới đây.
Một tiếng cười ha ha vang lên, mấy thân ảnh trực tiếp rơi xuống đất.
- Vương Ngự Phong.
- Vu Thừa Phong.
- Bái kiến thiếu chủ.
Hai người quỳ một gối xuống đất, cung kính nói.
- Phải không? Đã nói là các ngươi không cần phải đến đây!
Mục Vân thản nhiên nói.
- Một mình ta có thể xử lý.
Hắn đúng là có thể xử lý, ba trăm Huyết Vệ, còn chưa ra tay đây.
- Hắc hắc, chúng ta cũng cho rằng như vậy, đây không phải Nhị ngục vương không yên lòng, nhất định phải bảo chúng ta tới đây.
- Đại sư huynh nhân đâu?
- Ngài ấy... Hiện tại hẳn là ở trong Kinh Thiên môn, cưỡi cổ Sở Kinh Vân rồi.
Vương Ngự Phong cười ha ha nói.
Nghe được lời này, Mục Vân biết, đại sư huynh đã đắc thủ.
Bất quá cũng đúng, Tiên Đế ra tay, không đắc thủ mới thật sự là kỳ quái.
- Được rồi.
Mục Vân phất phất tay, nói:
- Hoàng Tuyền thập bát quỷ, các ngươi. Giải quyết bọn chúng nhanh lên.
- Vâng.
Nghe được lời này, mười tám người giờ phút này toàn bộ lao ra.
Lạc Tường và mấy vị trưởng lão giờ phút này hoàn toàn bối rối.
Làm sao đột nhiên chạy ra nhiều cao thủ như vậy?
Họ hoàn toàn không chú ý đến.
- Tông chủ!.
Lạc Tường giờ phút này lại trực tiếp quỳ xuống đất, quát:
- Tông chủ, chúng ta cũng là bị bức bất đắc dĩ, đều là người Kinh Thiên môn bức chúng ta, chúng ta cũng không có biện pháp.
- Bây giờ mới khóc? Có phải đã quá muộn hay không...
Mục Vân cười nhạt nói:
- Ta nói cho các ngươi biết, Kinh Thiên Môn xong đời rồi, mấy người các ngươi ăn cây táo rào cây sung, tuy rằng không có quan hệ gì với ta, nhưng ta... Ghét những người như vậy nhất.
Mục Vân vung tay lên, lần nữa nói:
- Cho nên không khéo, các ngươi gặp được ta, đáng chết.
Bàn tay vung lên, Thập Bát Quỷ giờ phút này lại động thủ, máu tươi,nhiễm ướt mặt đất.
Mà giờ phút này, Lục Khiếu Thiên càng cảm thấy, âm Vân Trúc hôm nay không thích hợp.
Trước kia âm Vân Trúc yếu hơn hắn nửa phần, nhưng âm Vân Trúc hôm nay lại mạnh hơn hắn.
Điều này là không thể.
Âm Vân Trúc rõ ràng trúng độc, hẳn là yếu hơn hắn mới đúng.
Nhưng thấy đại thế đã mất, Lục Khiếu Phong giờ phút này căn bản không có tâm ham chiến, bức lui âm Vân Trúc, muốn thoát thân rời đi.
- Muốn chạy à?
Nhìn thấy cảnh này, Mục Vân cười cười.
- Chạy thoát sao?
Vương Ngự Phong cười hắc hắc, thân ảnh trực tiếp lóe lên, một cước từ trên trời giáng xuống.
Ầm...
Tiếng nổ vang vang lên, thân thể Lục Khiếu Phong giống như một viên thiên thạch, trực tiếp rơi xuống đất.
Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt Lục Khiếu Phong trắng bệch.
- Mục Vân.
Nhìn Mục Vân, Lục Khiếu Phong đột nhiên quát:
- Ngươi là Minh chủ Vân Minh, đừng quên thân phận này. Ngươi làm như vậy, Ngũ Đế cực loạn thành, sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
- Ồ? Tại sao?
- Cực loạn đại địa, từ trước đến nay không cho phép các thế lực vực giới khác nhúng tay vào, Ngũ Đế bọn họ lần trước trợ giúp sư tôn ngươi, lần này, sẽ không tùy ngươi làm bậy.
- Ồ... Điều đó đúng.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Đúng rồi, quên nói cho ngươi, ngũ đế đều đến cảnh giới Tiên Đế, muốn thăng cấp Thần cảnh, vậy thì cần đan dược, bọn họ không còn nhiều thời gian, không có Đế cấp tiên đan, vậy phải làm sao bây giờ?
- Chẳng qua, ta hình như là một gã Đế đan sư nha, Ngũ Đế khát vọng đột phá Thần cảnh như vậy, ngươi nói có thể hay không....
- Cái gì!
Lục Khiếu Phong hoàn toàn trợn tròn mắt:
- Ngươi... Ngươi cấu kết với Ngũ Đế.
- Làm sao có thể nói cấu kết chứ?
Mục Vân cười nhạt nói:
- Đó là... Hợp tác.
Dứt lời, Mục Vân phất phất tay.
Máu bắn tung tóe, Lục Khiếu Phong đến chết cũng không nghĩ tới, sẽ là loại kết quả này.
Bọn họ hôm nay tới là vì nuốt Thiên âm tông, nhưng hiện tại, ngược lại bị Mục Vân chen ngang một cước, triệt để xong đời.
Tất cả những điều này, xảy ra quá nhanh.
Mục Vân đứng dậy, vỗ vỗ tay, nói:
- Được rồi, chuyện đã chấm dứt, ta muốn đi Thiên Môn sơn, nghe nói phong cảnh Thiên Môn sơn rất đẹp, ta đi xem, rốt cuộc đẹp bao nhiêu....
Mục Vân dứt lời, phi thân bay lên.
Vương Tâm Nhã, Tiêu Doãn Nhi, Cửu Nhi ba người, theo sát phía sau.
Vương Ngự Phong, Vu Thừa Phong hai đại nhất lưu Tiên Vương mang theo Hoàng Tuyền Thập Bát Quỷ cùng với đám người, đều rời đi...
- Báo.
Đang lúc này, một tiếng bẩm báo vang lên.
- Tông chủ, đại sự không tốt, những người Kinh Thiên Môn đi tới đợi ở ngoài cửa... Tất cả đều bị giết.
Nghe được lời này, đám người Tần Hải Thiên, Mã Trường Minh, Thẩm Hạo ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm.
Âm Vân Trúc lại ngồi vào chỗ ngồi của mình.
Vừa rồi những người đó, hẳn là người của Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông.
Nghe nói người của Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông đều vì Mục Vân mà chiến đấu, lần trước Kiếm Môn đại chiến, Lục Thanh Phong cùng Kiếm Phong Tiên hai vị Tiên Vương đứng đầu đều xuất hiện.
Hiện tại xem ra, chuyện quả nhiên không đơn giản như vậy.
- Các vị, các ngươi bắt hết đệ tử một hệ của Lạc Tường trưởng lão, toàn bộ, giết không tha.
Âm thanh của âm Vân Trúc mang theo lãnh đạm, nói:
- Về phần những người khác...
- Ta nghĩ, các ngươi nên hiểu được tình cảnh của chúng ta, chuyện không cần ta nhiều lời, Kinh Thiên Môn có thể nhanh chóng bị Mục Tiên Vương dẹp tan, vậy Thiên âm Tông chúng ta...
- Tông chủ, chúng ta hiểu rõ.
Tần Hải Thiên chắp tay nói:
- Hết thảy dựa theo tông chủ xử trí.
- Ừm.
Âm Vân Trúc dứt lời, gật gật đầu, rời khỏi Phủ Cầm thành.
Mà giờ phút này, Kinh Thiên Môn.
Kinh Thiên Môn được xây dựng trong Thiên Môn sơn sừng sững, có thể nói là bá chủ đứng sừng sững ở Thiên Môn sơn, đứng sừng sững khắp khu vực Tây Nam.
Ngay cả Vũ Hóa Thiên Cung cũng sẽ không dễ dàng trêu chọc. Trưởng lão trong môn, nhất lưu Tiên Vương đã có hơn mười người, xưng bá khu vực Tây Nam, đã không chỉ hơn vạn năm...
Bên trong nghị sự đại điện, từng mùi máu tươi truyền ra.
Lục Thanh Phong thân mang song kiếm, đứng ở trong đại điện.
Mà trước người hắn, một đạo thân ảnh đang quỳ trên mặt đất.
Chính là môn chủ Kinh Thiên môn - Sở Kinh Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận