Vô Thượng Thần Đế

Chương 1446: Diệp Vũ các

- Ngươi muốn chết!
Mục Vân lần này giận thật, Diệp Hoa Anh quả thực là nhị thế tổ, mà lại là nhị thế tổ không có đầu óc.
Mình đã tha thứ, tiểu tử này còn muốn tiến thêm thước.
Nhìn thấy Diệp Hoa Anh đánh tới một quyền, Mục Vân quay người chính giết ra một chưởng.
- Khổ Thiên Xạ Nhật Chưởng.
Một chưởng bá đạo bén nhọn nhất của Khổ Thiên Quyết.
Phanh...
Một chưởng rơi xuống, phanh một tiếng vang lên, toàn bộ thân thể Diệp Hoa Anh như một quả đạn pháo hướng thẳng đến trong sơn động sau lưng Phàm Vô Ngôn rơi xuống.
Đông!
Tiếng trầm muộn vang lên trong sơn động, ngay sau đó truyền đến tiếng Diệp Hoa Anh kêu la.
Thấy cảnh này, Trầm Thiên Nhiên mấy người nào còn dám trêu chọc Mục Vân, tiến vào động phủ cứu Diệp Hoa Anh.
Mục Vân khẽ lắc đầu, mang theo Lâm Chi Tu rời đi.
- Ta vốn cho rằng, ngươi có thể giao thủ cùng đại ca ta, đánh bại hắn, bằng vào kiếm ý của mình, hiện tại xem ra, ngươi cho dù không có kiếm ý, cũng rất cường đại.
Lâm Chi Tu mở lời.
- Mạnh?
Nghe đến lời này, Mục Vân lại lắc đầu.
- Mỗi một cảnh giới, đều có chỗ cường hoành của cảnh giới đó, nhưng, cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên, có ít người đi đến một trăm bước viên mãn, kết quả, thuận lý thành chương đột phá đến nhị phẩm Nhân Tiên, mà có người lại quá miễn cưỡng, lúc chưa đi đến bước chín mươi chín, thậm chí là năm mươi bước, ba mươi bước đã muốn đột phá, đến nhị phẩm Nhân Tiên!
- Cho nên, mới có thể tồn tại tình huống vượt cảnh đánh giết, chiến thắng.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Nếu như ta gặp đệ tử đi đến một trăm bước mới tiến vào nhị phẩm Nhân Tiên, vượt cấp đánh giết? Rất khó!
- Khó cũng không phải không có khả năng, không phải sao?
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Lâm Chi Tu ha ha cười nói.
Mục Vân tuyệt không tiếp lời, nhìn Lâm Chi Tu, nói:
- Ta biết, ngươi nguyện ý kết giao với ta, không phải vì gia gia cùng huynh trưởng ngươi, nhưng ngươi có mục tiêu của ngươi, ta cũng sẽ không nhiều hỏi.
- Nhưng chuyện xấu nói trước, nếu ngươi ngày đó gây bất lợi cho ta, ta cũng sẽ không nhớ tình cũ...
- Ngươi yên tâm đi.
Lâm Chi Tu lại thản nhiên nói:
- Không có một ngày như vậy.
Trước đó nhìn Lâm Chi Tu có phần ngây thơ, thế nhưng ngẫu nhiên, nhìn Lâm Chi Tu lại mang theo cơ trí nghĩ sâu tính kỹ.
- Bất quá bây giờ, tựa hồ không phải thời điểm so đo những chuyện này, vị đằng sau kia, ngươi nên xử trí như thế nào?
Lâm Chi Tu cười nói.
Mục Vân nghe đến lời này, cũng nhíu nhíu mày.
Phàm Vô Ngôn giờ khắc này thế mà đang cùng tiến lên.
Nhìn thấy thế, lông mày Mục Vân nhíu lên, nói:
- Có thể làm sao?
Vừa dứt lời, Mục Vân quay về, nhìn Phàm Vô Ngôn, nói:
- Ngươi đi theo chúng ta làm cái gì?
Phàm Vô Ngôn đứng tại chỗ, không đi tới nữa, nhìn Mục Vân, chậm rãi nói:
- Ta nghĩ đầu nhập vào ngươi.
Đầu nhập ta?
Mục Vân im lặng.
- Khụ khụ... Ngươi gọi Phàm Vô Ngôn đúng không? Là như vậy! Ngươi đừng nhìn ta vừa rồi rất uy phong, thật ra... Ta không phải đệ tử đảng phái, không có bối cảnh, chỉ là vừa rồi bị người khi dễ quá oan uổng.
- Ta biết.
Phàm Vô Ngôn hờ hững nói:
- Ngươi nếu là đệ tử đảng phái, căn bản sẽ không xuất thủ.
Mục Vân ngược lại bị lời người này nói chọc cười.
- Nói như vậy, ngươi biết ta không phải đệ tử của đảng phái, còn muốn đi theo ta?
- Không sai!
Nhìn Phàm Vô Ngôn, Mục Vân càng cảm giác có ý tứ.
Một Lâm Chi Tu, hắn đã đoán không ra, hiện tại lại xuất hiện một Phàm Vô Ngôn, tiến vào Tiên giới, chuyện thật đúng là một bộ tiếp một bộ khá quỷ dị.
- Tốt, ngươi đã muốn theo ta, vậy cho ta một cái lý do.
Mục Vân hơi mở miệng, đạm mạc nói.
- Lý do chính là... Ngươi sẽ không chịu làm kẻ dưới.
Vừa nghe lời này, Mục Vân sững sờ, vậy cũng là lý do?
- Thật có lỗi, bây giờ ta chỉ là nhất phẩm Nhân Tiên, ở bên trong Nhất Diệp kiếm phái, cũng coi là nhất diệp đệ tử tầng dưới chót, ngay cả mình đều bảo hộ không được, lại càng không cần phải nói đến bảo hộ ngươi.
- Ta không có bảo ngươi bảo hộ, chỉ hi vọng ngươi có thể hợp tác với ta.
- Hợp tác?
- Đúng.
Phàm Vô Ngôn lại lần nữa nói:
- Hợp tác, ta biết thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng dù thực lực ngươi mạnh hơn, cô đơn chiếc bóng, ngươi cũng chỉ là một người, bên trong Nhất Diệp kiếm phái, không có đoàn thể, không cách nào sinh tồn tiếp.
- Tình cảnh mới vừa rồi, ngươi cũng nhìn thấy, Diệp Hoa Anh ở trước mặt ngươi ta, chính là một phế vật, thế nhưng hắn có thể để cho nhị phẩm Nhân Tiên Trầm Thiên Nhiên khúm núm, cũng bởi vì huynh trưởng của hắn Diệp Hoa Hùng chính là Diệp hệ đệ tử được Chiến Linh đảng trọng tâm bồi dưỡng.
- Cái này có liên can gì với ta?
Mục Vân cười nói.
- Đương nhiên có quan hệ với ngươi.
Phàm Vô Ngôn trịnh trọng nói:
- Ngươi đánh Diệp Hoa Anh, Diệp Hoa Hùng tất sẽ không quên, đến thời điểm đó, tình cảnh của ngươi sẽ trở nên rất gian nan.
- Nói như vậy, hợp tác với ngươi, tình cảnh sẽ không trở nên gian nan?
- Không phải, nhưng sẽ khá hơn một chút...
Nghe được Phàm Vô Ngôn nói, Mục Vân kém chút muốn phun máu.
- Thật có lỗi, ta đã quen đi một người, không muốn hợp tác với người khác, mà con người ta... Sợ phản bội.
Nhìn thấy Mục Vân gọn gàng từ chối, Phàm Vô Ngôn chưa từ bỏ ý định nói:
- Vậy ngươi vì cái gì đi cùng một chỗ với hắn?
- Hắn?
Mục Vân chỉ chỉ Lâm Chi Tu nói:
- Hắn chỉ là người ta quen biết, không tính là đồng bạn hợp tác.
Mục Vân dứt lời, cùng Lâm Chi Tu rời đi.
Phàm Vô Ngôn đứng tại chỗ, thật lâu không nói, thế nhưng không bao lâu, lại lại lần nữa theo sau.
Cái đuôi không bỏ rơi được.
Mục Vân cảm thấy người này thật kỳ quái.
Gia hỏa này, muốn làm gì?
- Một cái đuôi không bỏ rơi được đi theo sau, Mục huynh, ngươi...
- Không bỏ rơi được ta cũng không có biện pháp, nhìn hắn muốn làm gì đi.
Mục Vân cười nói:
- Bất quá, tựa hồ hắn nói rất có đạo lý.
Trong lúc hai người nói chuyện đã đi tới Diệp Vũ các.
Diệp Vũ các được kiến thiết bên trong một cái sơn cốc bốn bề toàn núi.
Lầu các bốn tầng cao trăm mét, nhìn rộng rãi hùng vĩ, rất đại khí.
- Diệp Vũ các, bên trong các cất giấu tiên pháp của Nhất Diệp kiếm phái những năm gần đây thu thập được, đương nhiên, phần lớn đều là kiếm thuật, bất quá, những tiên pháp này, đại khái chia làm bốn phẩm cấp.
Lâm Chi Tu chậm rãi nói:
- Bên trong Nhất Diệp kiếm phái chúng ta, phần lớn đều là Nhân Tiên cảnh giới, mà võ giả Nhân Tiên cảnh giới tu luyện tiên pháp chia làm ba đẳng cấp, hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng.
- Đương nhiên, phân chia này rất không rõ ràng, hạ đẳng tiên pháp, là cho đệ tử từ cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên đến tam phẩm Nhân Tiên tu luyện, trung đẳng tiên pháp là cho võ giả tứ phẩm Nhân Tiên đến cảnh giới lục phẩm Nhân Tiên tu luyện, mà thượng đẳng tiên pháp, chính là võ giả cảnh giới thất phẩm Nhân Tiên đến cảnh giới cửu phẩm Nhân Tiên cần.
- Phía trên này còn có địa giai tiên pháp, đó là hạch tâm trưởng lão, thủ tịch đệ tử trong tông môn cùng với một ít hạch tâm đệ tử làm ra cống hiến lớn cho tông môn mới có thể chạm đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận