Vô Thượng Thần Đế

Chương 3007: Bắt đầu thi đấu

- Các chủ Cửu Tinh Các Tinh Tuyệt Thiên đến.
Trên mặt Trác Kiếm Nhất giờ phút này lần thứ hai tràn đầy tươi cười, mà sắc mặt Huyền Sách lại âm trầm xuống.
- Tinh Các chủ, mấy ngày nay ở còn thoải mái không?
- Thoải mái thoải mái.
Tinh Tuyệt Thiên cười ha ha nói:
- Trác tông chủ, Mục Vân môn hạ của ngươi, thật đúng là hậu sinh khả úy, làm người xử sự, mặt mũi đều đầy đủ, đáng tiếc, trong Cửu Tinh Các ta, lại không có đệ tử làm cho người ta kiêu ngạo như vậy.
- Tinh Các chủ quá khen, quá khen.
- Cốc chủ Thông Thiên cốc Bá Thiên tuyệt đến.
Đang lúc này, lại là một đạo âm thanh vang lên.
Nhưng Trác Kiếm Nhất giờ phút này lại giống như như không nghe thấy, vẫn cùng Tinh Tuyệt Thiên tán gẫu cái gì.
- Trác tông chủ, lão phu đến, như thế nào cũng phải hoan nghênh mới dúng chứ?
Âm thanh Bá Thiên Tuyệt như sấm âm cuồn cuộn, tùy tiện rung động.
- Bá Thiên Tuyệt, chuẩn bị xong vị trí cho Thông Thiên cốc các ngươi, ngươi chẳng lẽ sẽ không ngồi xuống theo chấp sự trưởng lão của Kiếm Thần tông ta sao?
Trác Kiếm Nhất nhất thời xoay người nói.
- Hừ.
Bá Thiên Tuyệt hừ một tiếng, xoay người chào hỏi Huyền Sách.
Cao tầng tứ đại tông môn, giờ phút này tất cả đều có mặt.
Mà lúc này, Đệ tử tứ đại tông môn, nhất nhất đi tới trung ương võ trường.
Lần này, đệ tử tham gia tỷ thí, tổng cộng bảy trăm tám mươi lăm vị, bảy trăm tám mươi lăm vị đệ tử này, mỗi người tiến hành giao thủ.
Một trận chọn một người, cuối cùng, quyết thắng tứ kết.
Mà tứ cường cuối cùng, tiến hành quyết chiến cuối cùng, thu hoạch đệ nhất, có thể đạt được bảo bối mà tứ đại tông môn xuất ra.
Tứ tông hội võ, ở Nam Trác vực, có thể nói là thừa mấy ngàn năm, giữa hai bên, mọi người trong lòng biết rõ quy củ.
- Chín vị trưởng lão, lần này vất vả rồi.
- Không dám.
Trác Kiếm Nhất vừa dứt lời, chín vị trưởng lão tọa giờ phút này nhất nhất đi ra.
Lần tỷ thí này, chín vị trưởng lão toàn quyền phụ trách giám sát, tỏ vẻ công chính.
- Bảy trăm tám mươi lăm người tham gia tỷ thí, mỗi một người các ngươi đều lĩnh một thẻ bài, sau đó căn cứ vào con số hiển thị trên không gian linh cầu, tự mình tiến vào trong Không Gian Linh Cầu.
- Nhớ kỹ, quy tắc thi đấu, đánh bại đối thủ, tính là thắng, mà phán thắng chính là, lấy được thẻ bài của đối thủ!
Lời này vừa nói ra, đệ tử dự thi nhất thời rõ ràng.
Chỉ cần cướp lấy thẻ bài của đối thủ, có thể coi là thắng lợi.
Nhưng thẻ bài của đối thủ khẳng định được đặt ở nơi an toàn nhất, cho nên biện pháp thủ thắng, vẫn là đánh bại đối thủ, hoặc là nói... Giết đối thủ.
Quy tắc này, có rất nhiều lỗ hổng.
Không có mệnh lệnh không thể giết người, vậy, trong tỷ thí, đệ tử có cừu oán giữa các tông môn lớn, đều sẽ hạ sát thủ.
- Được rồi, hiện tại bắt đầu rút thăm.
Cổ Thừa Phong vung tay lên, trước người xuất hiện mấy trăm lệnh bài, rải rác ngan dọc.
Chư vị đệ tử, nhất nhất đi tới.
Giờ khắc này, Mục Vân đang ở trong đệ tử, đi lên phía trước.
- Số bảy mươi sáu.
Mục Vân ngẩng đầu nhìn về phía không gian linh cầu giữa không trung.
Tìm được linh cầu không gian đánh dấu số của mình, bay lên.
- Mục... Sư huynh...
Bên trong Không Gian Linh Cầu, giờ phút này một đạo thân ảnh đứng vững, nhìn kỹ lại, là một gã đệ tử của Kiếm Thần tông.
- Mục sư huynh, sư đệ Khâu Tiềm Ngọc, cảnh giới Thiên Thần sơ kỳ. Đệ tử kia trực tiếp chắp tay, nói:
- Sư đệ biết, không phải đối thủ của sư huynh, nhưng vẫn muốn giao thủ một phen, lĩnh giáo thủ đoạn của sư huynh, mong sư huynh không chịu gì để ban giáo.
- Không thành vấn đề.
Mục Vân cũng không phải người hống hách, nếu đối phương đã nói lĩnh giáo, vậy thì dạy dỗ.
Kiếm thuật hiện tại của hắn, có thể nói là cấp bậc đại sư, dù sao, kiếp này ngay từ đầu, hắn đã dùng kiếm.
Bên trong một viên không gian linh cầu này, chính là diễn hóa ra một mảnh thảo nguyên chi địa, giờ phút này hai người lăng không mà đứng, nhìn nhau.
Khâu Tiềm Ngọc vung một kiếm ra, thân ảnh chợt lóe, trực tiếp đánh về phía Mục Vân.
- Ừ?
Nhìn thấy kiếm của Khâu Tiềm Ngọc bắn tới, bóng người Mục Vân chợt lóe, hai ngón tay chỉ ra.
Khanh...
Ngón tay cùng trường kiếm giao nhau, cư nhiên phát ra một tiếng kim loại giao nhau.
Trường kiếm của Khâu Tiềm Ngọc giờ phút này bị song chỉ của Mục Vân kẹp chặt.
- Kiếm của ngươi, tốc độ chậm hơn rất nhiều, hơn nữa, ngươi cũng không thuần thục nắm giữ thanh kiếm trong tay ngươi.
Mục Vân mở miệng nói:
- Ta nghĩ, thanh kiếm này, hẳn là ngươi chuyên môn đi mua vì lần tỷ thí này?
- Ừ...
Khâu Tiềm Ngọc kích động nói:
- Đa tạ mục sư huynh dạy dỗ.
- Không sao, nếu ngươi thành tâm thỉnh giáo, ta đương nhiên sẽ không để ngươi xuống đài, mà vòng thi viết đầu tiên hoàn toàn kết thúc, mới có thể tiến hành vòng thứ hai, ta có thể nhìn thêm kiếm chiêu của ngươi!
- Đa tạ Mục sư huynh.
Khâu Tiềm Ngọc giờ phút này có thể nói kích động không thôi.
Mục Vân hiện tại có thể nói là hồng nhân của Kiếm Thần Tông.
Oai phong thậm chí còn cao hơn so với Thiên Phong Tiếu, Lạc Hà, Vân Vũ Bay, Mạc Ảnh bốn người một bậc.
Người bình thường muốn tìm hắn chỉ giáo, căn bản không có khả năng.
Không nghĩ tới lần tỷ thí này, trận đầu tiên đã gặp được hắn, tuy rằng mình thất bại, nhưng được Mục Vân chỉ giáo, đối với thành tựu ngày sau của mình, có thể nói có ích lợi lớn hơn.
Nhất thời, Khâu Tiềm Ngọc thi triển ra kiếm học đắc ý nhất của mình - Ngọc Hàn Cửu Cung Kiếm Quyết.
Đệ tử phong hào Kiếm Thần Tông Thiên Thần đều sẽ lựa chọn một trong ba môn kiếm quyết tu luyện, hắn lựa chọn chính là Ngọc Hàn Cửu Cung Kiếm Quyết.
- Hàn Băng Kiếm.
- Vô Ảnh Kiếm.
- Kinh Thiên Kiếm.
- Tật Phong Kiếm.
- Ngũ Nguyên Kiếm.
Khâu Tiềm Ngọc một hơi thi triển ra năm chiêu công kích, liên tục không dứt, giết về phía Mục Vân, nhưng toàn bộ đều bị Mục Vân dễ dàng hóa giải.
- Ngọc Hàn cửu cung kiếm quyết, tuy nói chú ý chính là một chữ - hàn, nhưng chưa chắc cần ngươi hiện tại cấp bách đổ vào chữ Hàn!
Mục Vân mở miệng nói:
- Không phải hàn kiếm, chưa chắc không thể phát huy ra uy lực lớn nhất!
Mục Vân dứt lời, ngón tay hơi động, giữa hai ngón tay ngưng tụ ra một đạo kiếm khí.
- Hàn Băng Kiếm.
Trong khoảnh khắc, kiếm khí trong tay Mục Vân tản mát ra một cỗ nóng rực, kiếm khí trùng kích, trong khoảnh khắc, một đạo kiếm quang, bổ xuống.
Phanh...
Trong nháy mắt, trên thảo nguyên, cỏ xanh bị kiếm khí nóng rực xé rách ra.
Kiếm quang vạn trượng khuếch tán ra, giờ phút này Khâu Tiềm Ngọc hoàn toàn trợn tròn mắt.
Ngọc Hàn cửu cung kiếm quyết, chính là hàn tính kiếm quyết, bộc phát hàn khí, uy lực kinh người, nhưng hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, kiếm quyết này, lấy hỏa khí phát ra, uy lực cư nhiên cũng có thể cường đại như thế.
- Đa tạ sư huynh chỉ giáo.
Giờ phút này Khâu Tiềm Ngọc kích động nói không nên lời.
- Đương nhiên, Ngọc Hàn cửu cung kiếm quyết, muốn thi triển uy lực mạnh nhất, vẫn cần hàn khí, bất quá phải thu phục thú hạch thần thú có hàn khí, hoặc là dị thủy các loại, mới có thể bộc phát uy lực lớn nhất.
- Hiện tại ngươi không có những thứ này, chi bằng dùng thần lực của mình thúc dục kiếm quyết này, không cần phải đi cưỡng cầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận