Vô Thượng Thần Đế

Chương 2261: Cố Thanh Thanh tuyệt vọng (1)

- Đa tạ nhị vị!
Hiện tại, một tên đệ tử cảnh giới Đại La Kim Tiên phụ trách bên trong căn cứ đi tới.
- Kiều Yến, còn khách khí với ta như vậy!
Hà Hải hiển nhiên nhận biết người này, cười ha ha một tiếng nói:
- Nếu ngươi tạ, thì nên tạ ơn Mục Vân đi, ta không có ra công lao gì.
- Ngươi chính là Mục Vân.
Kiều Yến nhìn Mục Vân, gật đầu nói:
- Quả nhiên lợi hại, không hổ là tuyệt thế Thánh Nhân tư chất, được Lâm Văn Hiên tiền bối thu làm đồ đệ.
- Quá khen!
Mục Vân chắp tay.
- Hảo, lão Kiều, chúng ta không nói nhảm với ngươi, căn cứ phụ cận có khả năng cần giúp đỡ, cáo từ.
- Cáo từ!
Vừa dứt lời, Hà Hải mang theo Mục Vân, lần nữa rời đi.
Mà giờ khắc này, sau lưng Kiều Yến, một tên đệ tử đi lên phía trước, thấp giọng nói:
- Kiều đại ca, ta nhớ được lúc trước Mục Vân tiến vào Kiếm Môn, không phải mới... Cảnh giới Kim Tiên sao?
- Đúng vậy.
Kiều Yến thở dài một tiếng, nói:
- Ai có thể nghĩ tới, tiểu tử này thế mà tiến bộ phi tốc, bất quá nói đi cũng phải nói lại, Mục Vân bản thân là tuyệt thế Thánh Nhân tư chất, lại thêm là đồ đệ của Lâm Văn Hiên, đó chính là đồ tôn một trong tam đại thuỷ tổ của chúng ta - Hứa Lâm, tiến bộ cấp tốc, cũng không có gì kỳ lạ.
Thân phận trùng điệp cộng lại, Mục Vân quả thực là hoàng tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Mà giờ khắc này, Mục Vân căn bản không có thời gian để ý tới những thứ này.
Đi theo Hà Hải đến căn cứ khắp nơi, hai người giải quyết không dưới trăm chiến sĩ Ma tộc.
Mà Hà Hải xem như triệt để lau mắt mà nhìn Mục Vân.
Trăm chiến sĩ Ma tộc, cơ hồ đều do Mục Vân giải quyết, có thể nói hắn không có nửa điểm quan hệ gì.
Đi cùng Mục Vân không đến nửa ngày, hắn phát hiện thực lực của Mục Vân quả thật rất khủng bố.
- Ha ha, trước đó ta còn xem thường những tên được gọi thiên tài, kỳ tài, yêu nghiệt, trời sinh Thánh Nhân, tuyệt thế Thánh Nhân, bây giờ thấy ngươi, lại không thể không nói, thiên chi kiêu tử đúng là thiên chi kiêu tử.
Hà Hải cười khổ nói:
- Ngươi thi triển mỗi một chiêu mỗi một thức thật để ta lau mắt mà nhìn.
- Quen tay hay việc thôi.
Mục Vân không thèm để ý nói:
- Một môn kiếm pháp, nếu ngươi luyện trăm ngàn lần, ngươi cũng có thể tìm tòi đến áo nghĩa trong đó.
Mục Vân nói lời này cũng không phải nói bậy, kiếm pháp hắn thi triển đều là kiếm thuật mình kiếp trước vận dụng thuận buồm xuôi gió.
Đến mức kinh nghiệm giao chiến, từ một Thối Thể cảnh nho nhỏ đến bây giờ từng là Tiên Vương.
Sau này hiện tại lại đi một lần, kinh nghiệm của hắn quả thực không thể không phong phú.
- Phụ cận hẳn là còn có một điểm tụ tập, chúng ta giải quyết liền trở về, dù sao chỗ điểm tụ tập của chúng ta cũng không quá an toàn, vạn nhất còn Ma tộc tiến vào thì không xong.
- Ừm!
Hai người lần nữa tiến lên.
Bên trong một điểm tụ tập cuối cùng, hiện tại có ba mươi, bốn mươi chiến sĩ Ma tộc đang tới gần căn cứ kia.
Một mảnh căn cứ này ở bên trong ngọn sơn cốc.
Mà giờ khắc này, bên trong cửa sơn cốc, mười mấy tên đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đứng vững, trận địa sẵn sàng.
Trên mặt bọn hắn giờ khắc này hiện ra vẻ kinh khủng, nhìn giữa núi rừng rậm rạp.
- Xác định có chiến sĩ Ma tộc chạy đến đây rồi?
Một tên nam tử thân hình thấp bé, một đôi mắt xanh cầm đầu mở lời.
- Ừm!
Một tên đệ tử nuốt nước miếng một cái, nói:
- Có chừng bốn mươi chiến sĩ Ma tộc, Man Ngưu nhất tộc nhiều nhất, Tuyết Ma cùng Chúc Ma cũng không ít.
- Đáng chết!
Lục nhãn nam tử quát:
- Những chiến sĩ Ma tộc kia không phải đều ở tiền tuyến sao? Sao lại đột nhiên xuất hiện? Thật đáng ghét!
- Thai sư huynh, chúng ta làm sao bây giờ?
Một tên đệ tử hơi có vẻ hoảng sợ hỏi.
- Sợ cọng lông!
Thai Nguyên hừ một tiếng nói:
- Bọn gia hỏa này bất quá là vóc dáng lớn thôi, các sư huynh đệ của chúng ta ở tiền tuyến ra sức chém giết, đây đều là cá lọt lưới, không cần phải lo lắng.
- Mọi người hợp lực, những Ma tộc này khẳng định không phải đối thủ của chúng ta.
Thai Nguyên tuy nói như thế, nhưng thân thể đã nhịn không được run lên.
Sao những Ma tộc này lại đột nhiên xuất hiện ở đây?
Chẳng lẽ tiền tuyến đã vỡ?
Trong lòng của hắn quả thực rất lo lắng.
Thế nhưng so với tiền tuyến, hắn hiện tại càng lo lắng tính mạng của mình.
- Tụ tập hết thảy đệ tử bát cảnh giới phẩm, cửu phẩm Kim Tiên đến đây!
Thai Nguyên mở lời:
- Hiện tại là thời kì phi thường, đệ tử Kim Tiên cũng muốn xuất chiến.
- Vâng!
Một tên đệ tử bên cạnh lĩnh mệnh, rời đi.
Thai Nguyên nhìn sơn lâm rậm rạp phía trước, thủy chung không dám buông lỏng.
Hiện tại sơ sẩy một cái, có khả năng chính là chết.
Những chiến sĩ Ma tộc kia cũng sẽ không cho người ta cơ hội đầu hàng.
Mà giờ khắc này trong núi rừng, lần lượt từng thân ảnh hội tụ, mấy thân ảnh trong đó cũng là sắc mặt khó coi.
- Tiểu thư, đợi lát nữa nếu cần tham chiến, ngươi đừng ra tay, chúng ta tới là được.
Đỗ Nguyên cụt tay nhìn về phía trước, nói:
- Những Ma tộc kia dị thường hung tàn, chúng ta trêu chọc không nổi!
- Như vậy sao được.
Cố Thanh Thanh lại chém đinh chặt sắt nói:
- Đỗ sư huynh ngươi vốn gãy mất một tay, chính ta xuất chiến, cũng không thể để ngươi mạo hiểm, nếu không làm sao bàn giao cho phụ thân ta?
- Thanh Thanh, ngươi đừng tranh.
Xạ Vân cũng mở lời:
- Nếu ngươi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, ta và Đỗ sư huynh mới thật là lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục.
- Các ngươi....
Cố Thanh Thanh nói:
- Chờ một chút đều đứng ở đằng sau ta, dù sao thực lực ta cao hơn các ngươi một chút.
- Cố sư muội, ngươi....
- Mấy người các ngươi, tới!
Ba người còn chưa nói hết, một tiếng hừ vang lên.
Mấy thân ảnh bay về phía sơn cốc, nhìn mấy người, nói:
- Cố Thanh Thanh, ba người các ngươi hiện tại đi cốc khẩu, Ma tộc có khả năng một sẽ đến, hiện tại đệ tử bát phẩm, cửu phẩm Kim Tiên cũng cần xuất mã.
Nghe đến lời này, sắc mặt ba người trắng nhợt.
- Nhìn cái gì? Ma tộc đã sắp đến, bát phẩm, cửu phẩm Kim Tiên các ngươi cũng muốn đi, nếu không tất cả mọi người đều chết ở chỗ này, ngươi mới vui vẻ?
Đệ tử kia quát.
- Đi thì đi, làm gì dữ vậy?
Cố Thanh Thanh hừ một tiếng, tiến lên.
Đỗ Nguyên cùng Xạ Vân theo sát, không dám trì hoãn.
Mệnh của Cố Thanh Thanh còn muốn đáng tiền hơn hai người bọn hắn, bọn hắn hiện tại không thể không đi theo.
- Hắc hắc, xú nha đầu, hiện tại không có thân phận nữ nhi phong chủ gì cả, nếu ngươi không muốn đi, đi theo Lâm Viên ta, hầu hạ ta, ta sẽ không cho ngươi đi, như thế nào?
- Lâm Viên, ngươi làm càn!
Đỗ Nguyên nói:
- Cố Thanh Thanh là nữ nhi của Cố phong chủ, sao ngươi dám khinh bạc?
Bạn cần đăng nhập để bình luận