Vô Thượng Thần Đế

Chương 335: Bại Lộ Thân Phận (2)

Mà ba năm này, Tần Mộng Dao thiên phú siêu cường, phối hợp với thần phách, thực lực quả thực không thể dùng đột nhiên tăng mạnh để so sánh.
Có thể nói là một ngày vậy.
Trong tông môn đã bắt đầu có người đồn, Tần Mộng Dao trở thành đệ tử thân truyền của Tử Vũ Di trưởng lão, có lẽ... Sẽ thay thế Bắc Nhất Vấn Thiên, vấn đỉnh đệ tử thân truyền đệ nhất Thánh Đan tông.
- Ta ngược lại muốn xem thứ, tên phế vật để Tần sư muội quải niệm trong lòng kia, hiện tại có cảnh giới bực nào!
Bắc Nhất Vấn Thiên lập tức thay đổi phương hướng, chạy về phía Nam Vân thành...
Mà giờ khắc này, trong Nam Vân thành, ngoài Thánh Đan các.
Giờ phút này, võ giả tứ đại thế lực chỉ còn lại không đến ngàn người.
Mà đồng thời, một bên khác, nhân mã Lục Ảnh huyết tông cũng chỉ còn lại không đến vạn người.
Thập đại đường khẩu mười vạn người, trong lần giao phong này, cho dù là chiếm được thượng phong thì cũng đã trả giá nặng nề.
Chỉ là, đại giới thảm trọng, thế nhưng là kết quả lại là khiến người cảm thấy vui mừng.
Người không có, có thể lần nữa chiêu binh mãi mã, chỉ cần Nam Vân Đế Quốc triệt để bị nắm trong tay Lục Ảnh huyết tông, vậy tài nguyên sẽ được tái sinh.
- Mộ Bạch, ngươi còn có chiêu số gì không?
Nhìn nhân mã tứ đại thế lực từng người ủ rũ, đã đến tuyệt cảnh, Mạnh Quảng Lăng khẽ nói.
- Mạnh Quảng Lăng, ngươi đừng tưởng rằng ngươi là tông chủ chi tử của Lục Ảnh huyết tông là có thể muốn làm gì thì làm, Thánh Đan các chính là lệ thuộc Thánh Đan tông, cách làm của người như thế là đang khiêu khích Thánh Đan tông!
Trên người Mộ Bạch mang theo tổn thương, thở hổn hển nói.
Hắn đã phát ra tín hiệu cầu cứu, thế nhưng cho dù từ bản bộ Thánh Đan tông điều động cường giả tới, cũng là cần thiên sơn vạn thủy.
Nếu như vừa lúc có đệ tử gần đó, cho dù chạy đến chi viện, dưới nhân số Lục Ảnh huyết tông áp chế cũng khó có thể để bảo tồn Thánh Đan các.
- Thánh Đan tông bá chiếm sinh ý của từng đế quốc trên Thiên Vận đại lục, cũng nên buông tay tay, cho người khác một ít lợi ích.
Mạnh Quảng Lăng không chút phật lòng.
- Giết!
Ra lệnh một tiếng, nhân mã Lục Ảnh huyết tông sau lưng Mạnh Quảng Lăng, từng người bay lượn mà ra, ép thẳng về phía Thánh Đan các.
- Ha ha... Thánh Đan tông ta chiếm lấy sinh ý phía trên Thiên Vận đại lục, đó là bản sự, nếu có bản sự, Lục Ảnh huyết tông ngươi cũng có thể buông tay đi làm!
Ngay vào giờ phút này, trong hư không có ba bóng người rơi xuống.
Một người cầm đầu, mặt như đao tước, tóc dài buộc lên ở sau ót, một đôi tay chắp sau lưng, tiêu sái thoát trần nói không nên lời.
- Bắc Nhất Vấn Thiên!
Nhìn người nọ, Mục Vân tất nhiên là vô cùng quen thuộc.
Từng màn ba năm trước đây, hắn rõ mồn một trước mắt.
- Bắc Nhất Vấn Thiên!
Bốn năm trước, Bắc Nhất Vấn Thiên chính là cảnh giới Thông Thần nhất trọng, lúc đó, hắn chỉ là nhục thân thập trọng, chênh lệch ròng rã một Linh Huyệt thập trọng, hắn dùng trăm năm thọ mệnh của bản thân, kém chút chém giết Bắc Nhất Vấn Thiên.
Thời gian bốn năm trôi qua, hiện tại hắn là cảnh giới Thông Thần nhị trọng, Bắc Nhất Vấn Thiên lại đến cảnh giới cỡ nào?
- Mạnh Quảng Lăng, cút đi!
Bắc Nhất Vấn Thiên khoát tay áo, hời hợt nói:
- Thời gian ba năm này, ngươi mai danh ẩn tích, thì ra là trốn ở trong Nam Vân Đế Quốc, thật đúng là đủ mất mặt.
- Cảnh giới Thông Thần lục trọng, cảnh giới của ngươi vẫn là thấp đến đáng thương...
- Vậy dù sao cũng tốt hơn bốn năm trước ngươi là Thông Thần nhất trọng, nhưng kém chút bị phế vật nhục thân thập trọng đánh chết!
Mạnh Quảng Lăng cười lạnh nói:
- Chuyện này, Bắc Nhất Vấn Thiên, ngươi tại Thánh Đan tông, không ai tản sao?
Nghe thấy lời này, sắc mặt Bắc Nhất Vấn Thiên triệt để lạnh xuống tới.
- Bây giờ Mục Vân kia ở nơi nào?
- Chết!
- Chết rồi?
Bắc Nhất Vấn Thiên sững sờ.
- Ba năm trước, bị ép vào trong Lôi âm cốc, nhảy cốc mà chết.
- Không thể nào!
Bắc Nhất Vấn Thiên đột nhiên nói:
- Ta vừa tới Lôi âm cốc, lôi âm vờn quanh quanh năm ở đó sớm đã tiêu tán, ngươi thấy thi thể Mục Vân sao?
- Cái gì?
Nghe thấy lời này, sắc mặt Mạnh Quảng Lăng trì trệ.
Chỉ là dần dần, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Tử Mộc bên cạnh.
- Mà ta lại cho ngươi biết, trong Lôi âm cốc kia, căn cứ theo lời sư tôn ta nói, có thể tồn tại thiên hỏa, thế nhưng khi ta tiến vào trong đó, đúng là phát hiện vết tích thiên hỏa, nhưng thiên hỏa đã... Đã là bị người khác lấy mất!
- Cái gì?
Mạnh Quảng Lăng lần nữa sững sờ, nhìn Mục Vân, sắc mặt tràn ngập sát cơ.
- Ngươi... Là Mục Vân!
Ngón tay Mạnh Quảng Lăng run rẩy chỉ vào Mục Vân, âm thanh rõ ràng đều trở nên lanh lảnh lên.
Hắn vẫn muốn mời chào chính là Mục Vân, Tử Mộc chính là Mục Vân, Mục Vân chính là Tử Mộc.
Hỏa diễm kỳ dị, luyện đan, luyện khí, từng tia từng tia xác minh, từng chutrs tương tự với Mục Vân ba năm trước đây.
Duy nhất hỏa diễm là không thể giải thích, hiện tại, cũng rộng mở trong sáng.
Toàn bộ không thể nào bài trừ, còn lại chính là khả năng!
- Ha ha... Bắc Nhất Vấn Thiên, đã lâu không gặp, ngươi còn nhớ ta không?
Mỉm cười, Mục Vân lấy mũ trên đầu xuống, kéo sa trên mặt xuống, nhìn Bắc Nhất Vấn Thiên, âm thanh âm lãnh nói không nên lời.
- Mục Vân?
Nhìn dáng vẻ Mục Vân, Bắc Nhất Vấn Thiên ngẩn người.
Chỉ là dần dần, sợi tóc Mục Vân khôi phục thành màu đen, con mắt màu tím kia cũng dần dần hóa thành màu đen bình thường, khí tức trên người cũng không còn âm lãnh trước đó.
- Quả nhiên là ngươi!
Nhìn Mục Vân, sắc mặt Bắc Nhất Vấn Thiên rất âm trầm.
- Thế nào, biết ta chết rồi, rất vui vẻ? Hiện tại lại rất thất vọng sao?
Mục Vân đứng ở trước đám người, khẽ mỉm cười nói.
Nụ cười kia thoạt nhìn cực kỳ tùy ý.
- Sai, biết ngươi không chết, ta càng thêm vui vẻ, như vậy, ta sẽ được tự tay giết ngươi!
Bắc Nhất Vấn Thiên ngoạn vị nói.
Sỉ nhục bốn năm trước, hắn còn rõ mồn một trước mắt, không thể nào quên.
Hôm nay hẳn là muốn tìm về Mục Vân, đòi lại sỉ nhục trước kia.
- Thật là Mục Vân!
- Quả thật là hắn, hắn không chết!
- Làm sao có thể không chết, Lôi âm cốc kia?
Nhìn bóng người Mục Vân, bọn người Cổ Xích Ngân, Lâm Sa Vũ, Thái Hoàng Dục trợn mắt hốc mồm.
Bọn hắn đều tưởng là Mục Vân đã chết trong Lôi âm cốc, giờ phút này, Mục Vân sống sờ sờ đứng ở trước mặt bọn hắn, quả thực là để bọn hắn cảm thấy ngũ lôi oanh đỉnh.
Nghĩ đến trong khoảng thời gian này, Thông Thần các đầu tiên bởi vì sự gia nhập của Tử Mộc này, làm một loạt thay đổi, đấu giá địa khí hạ phẩm, đan dược thất phẩm thượng đẳng.
Tất cả mọi việc đều là Tử Mộc, đều là Mục Vân an bài.
Toàn bộ là đang dẫn dụ bọn hắn từng bước đi vào cạm bẫy.
Thậm chí mọi việc hôm nay cũng là một tay Mục Vân dẫn đến.
Để tứ đại gia tộc triệt để triển khai huyết chiến với Lục Ảnh huyết tông, còn hắn thì làm ngư ông đắc lợi.
Tứ đại gia tộc tìm tới Thánh Đan tông, mà hắn chính là đầu nhập Lục Ảnh huyết tông, bảo trì chênh lệch hai phe sẽ không quá lớn, sau khi ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi.
Hảo tâm cơ, hảo tâm kế!
- Mục Vân, ngươi là tiểu nhân hèn hạ, lại dám thiết kế mưu hại chúng ta!
Thái Hoàng Dục nhịn không được nổi giận mắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận