Vô Thượng Thần Đế

Chương 2274: Mạ tộc đuổi tới

Mục Vân quả thực là tai tinh.
Bọn hắn còn lưu lại nơi này, nói không chừng sẽ bị sát thần này làm thịt.
Mà giờ khắc này, một bên khác, các đệ tử Vũ Hóa Thiên Cung lại là từng người mang theo ánh mắt phẫn nộ nhìn hai người rời đi.
- Ngươi chết chắc, Mục Vân, Mục Vân, ngươi chết chắc!
Một tên đệ tử trong đó mở lời:
- Viên Thế Minh là đệ đệ ruột của Viên Lương sư huynh, ngươi đắc tội người không nên đắc tội.
Tên đệ tử kia vừa dứt lời, người Vũ Hóa Thiên Cung mang theo thi thể Viên Thế Minh rút lui.
Nơi này, không thể ở lâu, tên sát tinh Mục Vân còn ở đây nơi này, lại thêm Ma tộc ở phía sau đi theo, bọn hắn không có khả năng ở chỗ này tìm bảo bối khác, việc cấp bách, mau chóng rời đi.
Đệ tử Huyết Sát thần giáo nghe được lời của những đệ tử Vũ Hóa Thiên Cung, cũng có chút kinh ngạc.
Viên Thế Minh là đệ đệ của Viên Lương.
Viên Lương người này là hồng nhân trước mặt của Sở Hiên Viên, đệ tử dẫn đội của Vũ Hóa Thiên Cung lần này.
Nghe nói giữa hai người quan hệ không ít, thường xuyên cùng đồng hành, không ít đệ tử Vũ Hóa Thiên Cung đều nói, bọn hắn dị thường ân ái.
Lần này Mục Vân đắc tội người không nên đắc tội.
Đệ tử Huyết Sát thần giáo cũng nhanh như chớp rời đi.
Mục Vân cường thế, nhất định để bọn hắn chú ý.
Tam phẩm Đại La Kim Tiên, tăng thêm Vương Tâm Nhã ngũ phẩm Đại La Kim Tiên, ở trong một tông môn nào đều là trụ cột vững vàng.
Mà lại bọn hắn chú ý không chỉ là thực lực của Mục Vân, càng là tiến bộ của hắn.
Đề thăng hai phẩm, quá nhanh.
Còn có Vương Tâm Nhã bên cạnh hắn, trước đó là Kim Tiên, hiện tại là Đại La Kim Tiên.
Tốc độ như vậy, không thể xưng là thiên tài.
Trừ phi thu hoạch được cơ duyên nghịch thiên, nếu không thì không thể nào nắm giữ thực lực mạnh mẽ như thế.
Dần dần, võ giả quay xung quanh sơn mạch bắt đầu dần dần rời đi.
Mục Vân mang theo Vương Tâm Nhã vòng quanh sơn mạch vài vòng, thế nhưng không phát hiện gì khác.
Mặc dù trong lòng có chút thất vọng, nhưng Mục Vân đã rất thỏa mãn.
Nhất là Vương Tâm Nhã đề thăng để hắn hưng phấn hơn chính mình thu được Thiên La Kim Giáp.
Vương Tâm Nhã vì đuổi theo bước tiến của hắn, quá cực khổ.
Mặc dù ngoài miệng nói, mình phí sức trăm năm toàn bộ đưa cho những người khác dùng, rất đau lòng.
Nhưng nhìn thấy Vương Tâm Nhã đề thăng vượt qua mình, tóm lại không cần khổ cực đuổi theo tiến bộ của mình.
Vương Tâm Nhã cùng Tiêu Doãn Nhi hai người không giống Tần Mộng Dao.
Tần Mộng Dao có thiên phú khá cao, càng thức tỉnh Băng Hoàng Thần Phách, tương lai nhất định là siêu cấp cường giả áp đảo thiên địa.
Thế nhưng vô luận là Vương Tâm Nhã, hay là Tiêu Doãn Nhi, hai người cũng không tính là thiên tài quá mạnh.
Để cho các nàng đi theo mình, chỉ có áp lực cường đại.
Áp lực tốc độ tu vi của mình, bức bách hai người nhất định phải đuổi kịp.
Nghĩ đến Tiêu Doãn Nhi cùng Tần Mộng Dao, trong lòng Mục Vân cũng lo lắng không thôi.
Tần Mộng Dao từ khi phân biệt dưới tiểu thiên thế giới, đến bây giờ, đã lâu không gặp, không biết Băng Hoàng Thần Phách của nàng đến cùng đã đến trình độ nào.
Mục Vân lo lắng chính là, lần sau gặp mặt, Tần Mộng Dao có thể không biết hắn, hoặc là rút kiếm đối mặt hay không.
Quan trọng nhất là hài tử của hai người.
Tần Mộng Dao thức tỉnh Băng Hoàng Thần Phách, Băng Hoàng chính là thần thú, cùng một đẳng cấp với Thần Long.
Vô luận là Thần Long hay Thần Phượng, sinh ra dòng dõi hậu đại, đều cực kì chật vật.
Băng Hoàng Thần Phách trong cơ thể Tần Mộng Dao dung hợp với hắn, tất sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn cho hài tử.
Tiêu Doãn Nhi tại Tiên giới, có thể nói không có sức tự vệ.
Làm hắn lo lắng, không chỉ hai người.
An nguy của đồ nhi ngoan Diệp Thu và vợ hắn, Huyền Nguyệt Lăng kia luôn cảm giác không đơn giản.
Còn có Tề Minh cùng Diệu Tiên Ngữ hai vị đồ nhi.
Cùng với Cửu Nhi mình cảm thấy áy náy nhất, chín lần niết bàn trọng sinh, hiện tại Cửu Nhi không biết đến lần thứ mấy, phải chăng có thể gánh vác tiếp xuống.
- Vân lang, làm sao rồi?
- A? Không, không có gì!
Mục Vân lắc đầu nói:
- Chỉ là nghĩ đến những cố nhân kia, còn có Doãn Nhi và Dao nhi.
- Vân lang không cần lo lắng.
Vương Tâm Nhã an ủi.
- Chàng suy nghĩ một chút, ngay cả chết đều có thể sống, đến hôm nay, chàng còn có chuyện gì làm không được? Nói thật, kể từ khi biết chàng chính là Mục Vân kia, ta chỉ cảm thấy lúc trước mình mặt dày mày dạn quấn lấy chàng rất sáng suốt.
- Mặt dày mày dạn quấn lấy ta? Có sao?
- Đương nhiên... Không có.
Hai người đi trên đường, vui vẻ trò chuyện với nhau.
Hô...
Chỉ là đột nhiên, một tiếng hồng hộc vang lên, trước người hai người đột nhiên xuất hiện một tên chiến sĩ Ma tộc.
Nhìn thấy hai người, chiến sĩ Ma tộc không nói hai lời, lao tới, lao thẳng tới hai người.
- Muốn chết!
Hai tay Vương Tâm Nhã ấn pháp quyết, một đạo sóng nước xuất hiện.
Sóng nước tản ra ánh sáng nhàn nhạt, hóa thành một đạo thủy cầu, phiêu tán ra.
Phanh...
Trong nháy mắt thủy cầu nổ tung, một tiếng động vang lên, thủy cầu hóa thành từng đạo thủy kiếm, mà phía trên thủy kiếm mang theo âm phù quỷ dị, nổ bể ra tới.
Trong lúc nhất thời, đầu tên chiến sĩ Ma tộc kia triệt để nổ tung.
Thấy cảnh này, Mục Vân cẩn thận nói:
- Rời đi nơi đây.
- Ừm!-.
Hai thân ảnh bay lên không, rời đi.
Vừa bay lên không, sắc mặt hai người biến đổi.
Phía sau toàn bộ sơn mạch, từng thân ảnh Ma tộc đang chạy đến.
Đưa mắt nhìn lại, một mảnh đen nhánh, để người cảm thấy sợ hãi.
- Tốc độ đại quân Ma tộc quá nhanh!
Vương Tâm Nhã khổ sở nói.
- Bọn hắn nghĩ áp bách chúng ta, để chúng ta không cách nào dừng lại quá lâu bên trong mỗi một bí cảnh, thậm chí để chúng ta phát hiện bí cảnh, bọn hắn theo sau đi vào, đạt được lợi ích.
Vương Tâm Nhã kinh ngạc nói:
- Ma tộc thông minh như vậy?
- Bọn hắn cũng không phải ngu ngốc.
- Những chiến sĩ Ma tộc này, trừ luyện đan và luyện khí kém nhân loại, phương diện khác, không kém hơn nhân loại, có người nói Ma tộc là sản vật mà Yêu tộc và nhân tộc kết hợp, lúc mới bắt đầu nhất, bất quá là nô lệ của nhân loại, nhưng bây giờ nàng nhìn, Ma tộc cường đại, nhân loại căn bản không có cách bằng được.
Mục Vân nhìn phía sau, lắc đầu nói:
- Hiện tại hai người chúng ta ở bên trong đại quân Ma tộc, cũng là rất nhỏ yếu, tạm thời tránh mũi nhọn.
- Ừm!
Mục Vân biết, đỉnh tiêm đệ tử tam đại tông môn hiện nay đều không phải đối thủ của Ma tộc, hắn cũng không muốn tốn sức đối mặt với những chiến sĩ Ma tộc này.
- Tướng quân, phía trước có người.
Một tên chiến sĩ Ma tộc mở miệng.
- Đuổi theo!
Tiếng rầm rầm vang lên từ trong sơn mạch, từng âm thanh lao vùn vụt đuổi nhanh tới sau lưng Mục Vân và Vương Tâm Nhã hai người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận