Vô Thượng Thần Đế

Chương 3140: Nhất định phải kiểm tra

- Chẳng lẽ là ác ma kia thi triển tuyệt chiêu gì, chuẩn bị mạnh mẽ phá thành mà vào?
Đỗ Sơn Ngọc thần sắc kinh biến.
- Không phải.
Càn Tử Nguyên lại mở lời:
- Tựa hồ là những người kia làm ra động tĩnh.
- Ồ?
Trong lúc hai người kinh nghi bất định, bên trong hư trận, một đạo thân ảnh chậm rãi bước ra, đi tới dưới cửa thành.
- Mở cửa thành.
Mục Vân hiện tại thản nhiên nói:
- Nộp thần tinh, chúng ta đã cho, ác ma bên ngoài, tạm thời không tới được cổ bảo, các ngươi mở cửa thành, thả chúng ta vào, sẽ không xuất hiện nguy hiểm.
- Đánh rắm.
Đỗ Sơn Ngọc nhất thời mắng:
- Ngươi làm sao biết sẽ không xuất hiện nguy hiểm? Hừ, tiểu tử thúi, cứ ở bên dưới chờ đợi đi.
- Nói như vậy, ngươi có ý định không mở cửa?
- Muốn ta mở cửa thành, một người lại lấy ra một ngàn khỏa thượng phẩm thần tinh...
- Ngươi......
Nghe được lời này, ba người Sở Hạc nhất thời nổi giận gầm lên.
- Thế nào? Không muốn sao? Không muốn thì cút đi.
Đỗ Sơn Ngọc hừ nói:
- Có bản lĩnh, các ngươi phá vỡ trận pháp tiến vào.
- Đây là ngươi nói!
Mục Vân lại mở miệng.
Cái gì?
Gã này muốn gì?
Chẳng lẽ thật sự muốn phá cửa thành tiến vào?
Không có khả năng, không có khả năng, cửa thành này, ngay cả ác ma cũng không thể phá vỡ, tiểu tử này, càng không có khả năng phá vỡ.
- Các ngươi lui ra trước.
Mục Vân nhìn mấy người trái phải, lạnh nhạt nói.
Tiến lên, nhìn cửa thành cao hơn mười thước, hai tay Mục Vân chậm rãi ngưng tụ.
Cổ bảo cổ môn này, đối với ác ma trở ngại thật lớn, thế nhưng Mục Vân vừa rồi phát hiện, trận pháp này có công năng vặn vẹo không gian nhất định.
Không gian vặn vẹo, tầm mắt quan sát của ác ma sẽ bị ảnh hưởng, từ đó thực lực giảm xuống.
Nhưng đối với Mục Vân mà nói, vấn đề này cũng không tồn tại.
Bàn tay vung lên, một đạo khí huyết bàng bạc, hiện tại oanh kích ra.
- Lăng Thiên Nhất Quyết.
Một tay vung ra, trong phút chốc, một đạo khí tức bàng bạc, nổ tung ra.
Trong tay Mục Vân, một thanh trường thương trong nháy mắt ngưng tụ, trường thương kia màu đỏ như máu, nhưng khoảng cách gần có thể phát hiện, cả cây trường thương lại là màu đen sậm.
- Công.
Một tiếng quát khẽ vang lên, Mục Vân ném cả cây trường thương ra.
Ánh lửa xoẹt xoẹt xuất hiện, trường thương kia hiện tại thậm chí xuất hiện hỏa quang, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt giết về phía cửa thành.
Ầm...
Trong khoảnh khắc, trung tâm toàn bộ cửa thành, một vết lõm thật lớn xuất hiện.
Lõm xuống vài phen lóe lên, thậm chí xuất hiện vết nứt.
Nhưng cuối cùng, trận pháp vẫn được bảo tồn nguyên vẹn, không có phá vỡ.
Nhưng nhìn thấy một màn này, mọi người ở cửa thành, lại kinh hồn sợ hãi.
Mục Vân một chiêu không có phá vỡ trận pháp là không sai, nhưng công kích như vậy, lại thêm vài lần. Trận pháp có thể bị hủy.
Trận pháp vừa bị hủy, an nguy của mọi người bọn họ, không cách nào được bảo đảm.
- Thả bọn họ vào đi.
Một gã võ giả thần sắc run rẩy nói:
- Bằng không tên này phá trận pháp, tất cả mọi người đều muốn chết.
- Đúng vậy, đúng vậy, thả bọn họ tiến vào, cũng sẽ không khiến cho ác ma kia xông vào, nếu là chậm, chỉ sợ sinh ra biến cố gì.
- Mau thả bọn họ vào đi, các ngươi cũng thu thần tinh, làm gì còn muốn mạo hiểm đây.
Trong lúc nhất thời, mấy người bảy miệng tám lưỡi nói.
- Câm miệng lại.
Đỗ Sơn Ngọc hiện tại hừ một tiếng, mắt lạnh nhìn mọi người.
- Nhớ kỹ, cửa bắc này là Huyễn Ảnh tông Huyễn Tuyệt công tử quản, các ngươi tiến vào, phải nghe lời!
Đỗ Sơn Ngọc hừ nói:
- Huyễn Tuyệt công tử hơn bốn năm nay, ở trong Đồ Ma sơn, liên tiếp đạt được kỳ ngộ, đạt tới cảnh giới nhị phách Thần Hoàng. Các ngươi phải biết. . . Làm thế nào?
Nhị phách Thần Hoàng.
Huyễn Tuyệt, vốn chỉ là một vị đệ tử thứ xuất của Huyễn Ảnh tông, lần này vốn nên là Huyễn Trần cùng Huyễn Vũ hai người tọa trấn.
Nhưng vừa mới tiến vào Đồ Ma sơn không lâu, hai huynh muội đã gặp nạn, hơn nữa tử trạng cực kỳ thảm thiết.
Nhưng hiện tại, Huyễn Tuyệt dẫn dắt không ít đệ tử của Huyễn Ảnh tông, liên hợp cùng một chỗ, triệt để trở thành đầu lĩnh.
Lần này cổ bảo nam bắc, đều có một cánh cửa, phía nam là Thiên Trung Xu của Thiên Cơ các canh giữ.
Mà phía bắc này, chính là Huyễn Tuyệt công tử của Huyễn Ảnh tông thủ hộ.
Càn Tử Nguyên và Đỗ Sơn Ngọc, vốn là người của Càn Khôn môn, nhưng hiện tại đầu nhập vào Huyễn Tuyệt, vì Huyễn Tuyệt canh giữ nơi này.
Thực lực của Huyễn Tuyệt là nhị phách Thần Hoàng cảnh giới, mọi người ở đây đều trầm mặc.
Lần thí luyện đệ tử này, Thần Hoàng cảnh giới, vốn chỉ đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa phần lớn đều nhất phách Thần Hoàng, trong đó Ảo Ảnh tông cùng Thiên Cơ các còn chiếm cứ không ít.
Đệ tử của các thế lực khác của bọn họ, chỉ có thể người câm ăn hoàng liên, có khổ khó nói.
Đỗ Sơn Ngọc chấn nhiếp mọi người, nhìn về phía Càn Tử Nguyên, nói:
- Càn huynh, việc này...
- Thả bọn họ vào đi.
Càn Tử Nguyên cũng lo lắng, chuyện lớn lên, không có cách nào thu thập.
- Càn huynh, thả tiểu tử kia tiến vào, vạn nhất nháo lên...
- Sợ hắn làm cái gì?
Càn Tử Nguyên hừ nói:
- Tiểu tử này có trâu bò, cũng bất quá chỉ là nhị hồn Thần Vương cảnh, cùng Huyễn Tuyệt công tử nhị phách Thần Hoàng cảnh giới, có thể so sánh sao?
- Còn nữa, nếu hắn dám gây sự, lột da hắn.
- Thả hắn vào không phải là sợ hắn, là lo lắng những người bên trong nháo sự, những người này, ai nấy đều sợ chết lợi hại, sợ ác ma kia làm thịt bọn họ.
- Ta hiểu rồi.
Đỗ Sơn Ngọc hiện tại gật gật đầu, đi tới cửa thành.
- Chậm lại!
Càn Tử Nguyên hiện tại lại cười nhạt nói:
- Những người này, trên người vạn nhất có ác ma cái gì đó, mang vào liền phiền toái, cho nên phải hảo hảo kiểm tra kiểm tra, nhất là nữ nhân kia...
Ánh mắt Càn Tử Nguyên tập trung vào thân hình đầy đặn của Thích Vi Vi, lộ ra một tia âm hiểm.
- Ý tứ càn huynh, tiểu đệ hiểu rồi.
Đỗ Sơn Ngọc xoay người nhìn về phía dưới cửa thành.
- Dừng tay.
Nhìn Mục Vân còn muốn làm lại lần nữa, Đỗ Sơn Ngọc phất tay nói:
- Ta thả các ngươi vào, nhưng phải kiểm tra kiểm tra, nếu không các ngươi xuất hiện gian tế thì làm sao bây giờ?
- Làm thế nào để kiểm tra?
- Làm thế nào để kiểm tra? Khi vào sẽ biết.
Đỗ Sơn Ngọc vung tay lên, cửa thành mở rộng.
Mục Vân cho đám người Sở Hạc tiến vào trong đó.
Sau đó thu Huyền Thiên Cốt Linh cùng Cốt Vệ, cất bước tiến vào trong cửa thành, trong nháy mắt thu lại Vạn Tượng tháp.
Trận pháp lần thứ hai bế hợp, các loại ác ma chen chúc mà đến, hiện tại đem cửa thành vây kín nước chảy không thông.
- Đứng lại.
Hiện tại, bên trong cổng thành, giữa thông đạo.
Càn Tử Nguyên cùng Đỗ Sơn Ngọc hai người, mang theo hơn mười đạo thân ảnh, nhất nhất đi ra.
- Chuyện gì?
Mục Vân lạnh mặt nói.
- Kiểm tra, vừa rồi đã nói qua.
Đỗ Sơn Ngọc cười hắc hắc nói:
- Xem trên người các ngươi có khí tức ác ma dính vào hay không, có phải mang theo ác ma tiến vào hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận