Vô Thượng Thần Đế

Chương 1371: Chưa đến lúc

- Mục minh chủ, ta biết ngươi muốn làm cái gì.
Mục Thanh Vũ cười nói:
- Hỏa nô sợ dị thủy, chỉ bằng vào dị thủy trên người ngươi, cũng không thể ngăn cản những hỏa nô kia tiến công.
- Muốn triệt để khu trục nguy cơ Hỏa Lựu lần này, điểm quan trọng nhất là - chém giết đầu nguồn Hỏa Lựu mới được.
- Nhưng hiện tại, dù là chúng ta hay các đại tiểu thế giới, cho dù liên thủ lại cũng căn bản không cách nào chém giết Hỏa Lựu.
- Ồ?
Lúc trước Mục Vân tại thời điểm Sinh Tử cảnh nhất trọng, cảm giác Hỏa Lựu vô cùng cường đại, thậm chí thổi một hơi, hắn đều có thể bị đập bay.
Nhưng bây giờ Mục Thanh Vũ đã đến Sinh Tử cảnh thất trọng, thực lực cấp bậc Tôn Giả đều nói không người có thể chống lại Hỏa Lựu.
Đây đúng là rất kỳ quái.
Hỏa Lựu, chẳng lẽ cường đại đến loại tình trạng này, ngay cả phụ thân cũng vô cùng kiêng kỵ?
- Việc này mọi người không cần nghị luận, Hỏa Lựu nguy hiểm, không phải chúng ta muốn đối phó liền có thể đối phó, mọi người an tâm chớ vội, trước mắt mau chóng tăng thực lực lên, thời điểm chưa tới, chúng ta không cách nào xuất thủ.
Thời điểm chưa tới?
Một câu thời điểm chưa tới muốn đuổi bọn hắn, đây cũng quá đơn giản đi?
Nhưng hiện nay Mục Thanh Vũ có thực lực cường đại, hắn nói như vậy, cũng không người nào dám phản kháng.
Cho dù người Huyết Minh không phục, cũng chỉ âm thâm không phục thôi.
Bên trên đại điện, đám người dần dần tán đi, nhìn phụ thân, Mục Vân chỉ cười khổ.
- Xú tiểu tử, muốn nói cái gì?
Mục Thanh Vũ nhìn Mục Vân nói:
- Có phải ngươi cũng muốn biết, vì cái gì không xuất thủ hay không?
- Dĩ nhiên không phải.
Mục Vân ha ha cười nói:
- Hỏa Minh tộc nhân, trời sinh chính là hỏa diễm kiêu tử, cả đời sống với hỏa diễm, cho nên đối với bọn hắn, hỏa diễm chính là hết thảy.
- Mà những hỏa nô kia, cũng là bị Hỏa Minh tộc nhân khống chế thôi, Hỏa Lựu cho dù thực lực cường đại, giống như tiên nhân, nhưng khi hắn khống chế số lượng hỏa nô càng ngày càng mênh mông, thực lực của bản thân hắn cũng sẽ càng ngày càng bị hạn chế.
- Tiểu thiên thế giới, mênh mông vô biên, Hỏa Lựu chung quy sẽ cảm thấy kiệt lực, sau đó, chính là cơ hội cho chúng ta xuất thủ.
- Tiểu tử ngươi, ta nhìn ngươi biết tất cả mọi chuyện.
Mục Thanh Vũ nhìn Mục Vân, ngạc nhiên nói.
- Đó là đương nhiên.
- Vậy tiểu tử ngươi vì cái gì vừa rồi không nói?
Mục Thanh Vũ kinh ngạc.
- Tên tiểu tử thối nhà ngươi, sẽ không gài bẫy cho ta đó chứ?
- Nào dám.
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Phụ thân, sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ rời khỏi nơi này, cho nên đến thời điểm đó, Huyết Minh...
- Giao cho ta?
Mục Thanh Vũ ngắt lời.
- Ta khuyên ngươi tốt nhất từ bỏ ý tưởng này.
- Phụ thân ngươi là ta độc lai độc vãng quen tự do, đừng nghĩ lấy những thứ này áp đặt bên trên tên tuổi của ta, Huyết Minh chính ngươi quản, ngươi ngày sau phi thăng Tiên giới, không có ta giúp đỡ ngươi, ngươi còn không bị người ấn chết trên mặt đất.
- Ta không chịu nổi như thế à?
Mục Vân nhướng mắt, nói:
- Tốt xấu....
- Tốt xấu cái gì?
- Không có gì, không có gì!
Mục Vân lắc đầu nói:
- Thời gian nhàn nhã như vậy, ta trải qua rất dễ chịu, mới không nguyện ý đi lẫn vào những chuyện loạn thất bát tao kia.
- Ngươi...
Hai cha con giờ phút này giống như mỗi người tính toán nhỏ nhặt trong lòng, không ai nhường nhịn, âm thầm so sánh.
Mà tới hiện tại, Mục Vân cũng biết, vị phụ thân này trước mắt nhìn qua, tựa hồ... Rất không đơn giản.
Mỗi lần hắn nghĩ đã nhìn thấu Mục Thanh Vũ, Mục Thanh Vũ lại lần nữa cho hắn ngoài ý muốn.
Như vậy lập lại, cho đến hôm nay, vẫn là như thế.
Có thực lực so với cấp bậc Tôn Giả, loại thực lực này, nói dễ, thế nhưng toàn bộ bên trong tiểu thiên thế giới, đến bây giờ bất quá có chỉ mười mấy người.
Mục Thanh Vũ có thể đi đến hoàn cảnh của mười mấy người, đủ để nhìn ra, thực lực của hắn nổi bật.
So với mình, Mục Thanh Vũ cũng không yếu hơn.
Nhưng nếu như hắn không có thức tỉnh ký ức kiếp trước, không có Tru Tiên Đồ bảo vật nhất đẳng hiếm thấy thế gian giúp đỡ. Xem ra, ngày sau nói không chừng, thành tựu của Mục Thanh Vũ sẽ không thấp hơn hắn.
Thời gian nhàn nhã tiếp tục trôi qua.
Bên trong Huyết Minh, so tài liều mạng trùng trùng điệp điệp cũng bắt đầu triển khai.
Mục Vân thân là minh chủ, đương nhiên trước trước sau sau, mỗi trận nhất định.
Hiện tại Mục Vân thế nhưng là có thể bình khởi bình tọa cùng cấp bậc Thập Đại Tôn Giả, bên trong Huyết Minh, Mục Vân hiện nay không còn là cái gì mà thiên chi kiêu tử, tuyệt thế kỳ tài, mà là tiền bối cao nhân cấp bậc tông sư.
Tổ chức xong so tài liều mạng trùng trùng điệp điệp, Mục Vân cảm giác cả người mình đều muốn bị tháo rời.
Loại so tài này, thực sự quá lao tâm lao lực.
Thời gian vẫn chậm rãi trôi qua, Mục Vân trong mỗi ngày đem toàn bộ vũ kỹ của mình đề thăng một cái cấp bậc, càng triệt để tìm hiểu thấu đáo ba tầng trước của Bất Diệt Huyết Điển.
Không chỉ như thế, thi triển không gian lợi nhận cùng không gian vòng xoáy liên quan tới Thương Thiên Chi Nhãn.
Ngũ Hành Phong Thiên Ấn, Dung Thiên Quyết, Khổ Thiên Quyết, Cửu U Phần Thể Quyết, những vũ kỹ này, hắn hấp thu toàn bộ.
Quan trọng nhất là một tia kiếm đạo kia.
Tịch diệt kiếm đạo.
Đây là kiếm đạo thuộc về chính Mục Vân.
Kiếm khách, một khi tu luyện tới tình trạng kiếm đạo, cần phải mỗi một bước đề thăng một cái dấu chân.
Mục Vân hiện tại vẻn vẹn lĩnh ngộ được chân lý một tia kiếm đạo, cũng không tính là triệt để chưởng khống kiếm đạo.
Đi qua đoạn thời gian này lắng đọng, Mục Vân biết, mình triệt để tiến vào Sinh Tử cảnh thất trọng đỉnh, trước mắt, cần thiết chính là Tiên khí mênh mông, tăng lên tu vi của mình, trợ mình một bước đến Nhân Tiên cảnh.
Tiên nhân, vẫn có đẳng cấp phân chia rõ ràng.
Nhân Tiên, chính là cảnh thứ nhất của Tiên nhân đại cảnh giới, cùng chia cửu phẩm, mỗi một phẩm, đủ khả năng thi triển thủ đoạn cường hoành, cũng hoàn toàn khác biệt.
Mà năm đó, Mục Vân là đứng tại hàng Tiên Vương, ở trên đỉnh Tiên giới, sáng tạo Vân vực một trong thập đại vực Tiên giới, thành lập Vân Minh, thống nhất một vực, uy phong lẫm liệt.
Bất quá trước mắt, Mục Vân dựa vào Tiên khí mình từng thu lấy bên trong tứ nguyên phong địa, hiện trên thân thể hấp thu những Tiên khí kia, dù không tính là tiên nhân chân chính, thế nhưng xem như bán tiên chân chính.
Đây cũng là nguyên nhân căn bản vì cái gì Mục Vân vừa vào đến Sinh Tử cảnh thất trọng đã mạnh hơn mấy đại Tôn Giả khác.
Không có Tiên khí, kia Thập Đại Tôn Giả muốn đột phá, thực sự muôn vàn khó khăn.
- Nhân Tiên cửu phẩm, chính là cảnh giới căn bản nhất của tiên nhân, đáng tiếc bây giờ ta thiếu khuyết Tiên khí....
Mục Vân ngồi ngay ngắn ở bên trong gian phòng, tự nhủ:
- Nếu như có thể tiến vào nhất phẩm Nhân Tiên cảnh giới, chém giết Vân Lang, chẳng qua là chuyện trở tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận