Vô Thượng Thần Đế

Chương 3735: Tin tức của Kiệt Tây Tạp (1)

Mục Vân đang muốn ngự kiếm giết ra, bỗng nhiên ngoài phòng có người đi tới, là một thiếu nữ tướng mạo mỹ diễm, dĩ nhiên là Thi Phi Huyên.
Thi Phi Huyên gõ cửa, Bạch Cốt Vương thản nhiên nói:
- Là đại tiểu thư sao? Vào đi.
Chi...
Thi Phi Huyên đẩy cửa đi vào, nói:
- Bạch Cốt Vương, đã trễ như vậy rồi, ngươi tìm ta có chuyện gì?
Bạch Cốt Vương cười hắc hắc, nói:
- Đại tiểu thư, Thi Hoàng đại nhân lần này nói, nếu ta có thể đoạt bảng thành công, sẽ hứa gả ngươi cho ta, làm thê tử của ta.
Thi Phi Huyên cắn răng, hừ nói:
- Ngươi có thể đoạt bảng rồi nói sau.
Bạch Cốt Vương nói:
- Ta khẳng định có thể đoạt bảng, thực lực của ta, đã đến trung vị cảnh đỉnh phong, thiếu chút nữa, có thể thăng cấp đại vị cảnh, hơn nữa, trên tay ta, có thiên thuẫn phù văn, phù văn này phòng ngự, ngoại trừ Hạo Thiên Đại Thánh ra, không người nào có thể phá vỡ, ta muốn đoạt bảng, dễ như trở bàn tay.
Thiên thuẫn phù văn, cũng là một trong sáu đại phù văn, loại phù văn này, lực phòng ngự phi thường cường hãn, so với đại thánh kim thân, còn lợi hại hơn gấp mười lần, được xưng là phòng ngự mạnh nhất.
Mà thiên thuẫn phù văn, ngay trên tay Bạch Cốt Vương.
Thi Phi Huyên nói:
- Ngươi nói lợi hại đến đâu cũng vô dụng, ngươi có thể đoạt bảng rồi nói sau.
Bạch Cốt Vương mỉm cười, nói:
- Ta khẳng định có thể đoạt bảng, đến lúc đó, ngươi sẽ gả cho ta, chúng ta chính là phu thê, xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng, đại tiểu thư, tối nay trăng thanh gió mát, đêm tốt như thế, ngươi đừng đi, lưu lại cùng ta đi.
Bàn tay Bạch Cốt Vương nắm chặt, cửa phòng đóng sầm một tiếng.
Thi Phi Huyên sắc mặt đột nhiên biến đổi, nói:
- Ngươi muốn làm gì? Ngươi nếu dám làm bậy, ta nói cho cha ta biết.
Bạch Cốt Vương ha hả cười lạnh, nói:
- Thi Hoàng đại nhân đều nói, muốn hứa gả ngươi cho ta, chúng ta sau này làm phu thê, đêm nay làm phu thê, đều giống nhau, đến đây đi.
Bạch Cốt Vương đứng lên, đi tới, kéo tay Thi Phi Huyên.
Thi Phi Huyên hung hăng hất tay hắn ra, xoay người chạy ra ngoài, nói:
- Ngươi tên hỗn đản này, dám làm nhục ta, ta sẽ không bỏ qua ngươi.
Nàng muốn mở cửa phòng chạy trốn, nhưng Bạch Cốt Vương bay tới, gắt gao ôm lấy nàng, cười hắc hắc nói:
- Đại tiểu thư, không cần chạy, đêm nay chúng ta cùng nhau ăn khuya, chẳng phải là đẹp sao?
- Buông ta ra!
Thi Phi Huyên lớn tiếng thét chói tai.
Mục Vân thấy thế, không khỏi lắc đầu, không ngờ hắn đánh lén ám sát, lại gặp phải trắc trở như thế.
- Chết!
Hắn không có nói nhảm, cách không ngự kiếm giết ra.
Sát Nhân kiếm phá cửa sổ mà vào, chém về phía Bạch Cốt Vương.
- Là ai?
Bạch Cốt Vương kinh hãi thất sắc, xung quanh chỉ có kiếm khí sát khí, cũng không có khí tức của người sống.
Thần sắc hắn hoảng sợ, vội vàng tránh, né tránh hung kiếm giết người tập kích.
- Sát Nhân kiếm, là Sát Nhân kiếm!
Bạch Cốt Vương thần sắc cuồng biến, thanh kiếm này là Sát Nhân kiếm trong thập đại danh kiếm.
Sát Nhân kiếm, có thể cách không phi trảm giết người.
Mục Vân hiện tại, ngồi ngay ngắn trong phòng mình, cách không khống chế kiếm giết người, một lần nữa một kiếm bay ra.
Thanh sát nhân kiếm này, vì giết người kiếm sống, tràn ngập khí tức sát phạt cực kỳ cường hãn, chỉ cần bị sát thủ kiếm công kích, miệng vết thương sẽ điên cuồng mở rộng, cho dù chỉ là một đạo vết máu, đều sẽ mở rộng đến mức nguy hiểm đến tính mạng.
Đây chính là chỗ lợi hại của Sát Nhân kiếm, chỉ vì giết người mà sinh ra.
Mục Vân cách không ngự kiếm, khí huyết cả người không ngừng rót vào Sát Nhân kiếm, cả thanh Sát Nhân kiếm, bộc phát ra huyết mang chói mắt.
- Huyền Thiên Thăng Long Trảm.
Mục Vân ngự không vung kiếm, một kiếm đánh bay Bạch Cốt Vương lên trời, chợt, hắn lại một kiếm cuồng trảm xuống, bổ về phía vai Bạch Cốt Vương.
Tuy rằng đầu vai không phải là bộ vị yếu hại, nhưng không sao cả, chỉ cần bị sát nhân kiếm thương tổn đến, miệng vết thương sẽ điên cuồng mở rộng, nguy hiểm đến tính mạng, không có bất kỳ chỗ nào vãn hồi.
Tranh...
Đang lúc Bạch Cốt Vương sẽ bị giết chết, nhưng đúng lúc này, trên người hắn toát ra một xúc xắc.
Con xúc xắc này, sáu mặt đều in cùng một phù văn, là một chữ ‘Thuẫn’ thật lớn.
- Thần thuẫn xúc xắc.
Mục Vân cũng nhận ra, xúc xắc này chính là thần thuẫn xúc xắc trong ngũ đại ma khí, kèm theo thiên thuẫn phù văn, lực phòng ngự cực kỳ cường hãn.
Hắn một kiếm chém xuống, nhưng đụng phải thiên thuẫn phù văn, thân kiếm bị đánh bay, hắn nhất thời cảm thấy cả người tê dại.
Lực phòng ngự của Thiên thuẫn phù văn, quả nhiên là lợi hại, mũi nhọn của Sát Nhân kiếm, cũng không cách nào phá vỡ.
- Diêm vương muốn người ta chết canh ba, không dám lưu mệnh đến canh năm, ta đêm nay quyết định muốn giết ngươi, ngươi cho dù có thiên thuẫn phù văn, cũng không ngăn được.
Mục Vân thần sắc lạnh lẽo, lần thứ hai vung kiếm chém ra, trên người kiếm, mũi nhọn lộ ra, một cỗ bạch hổ thánh hỏa màu vàng thiêu đốt.
Xuy...
Mục Vân một kiếm hung hăng chém xuống, chém lên người Bạch Cốt Vương.
Xức xắc thần thuẫn của Bạch Cốt Vương, tại chỗ phát ra tiếng kêu bi thương, thiên thuẫn phù văn, căn bản ngăn không được uy lực của Bạch Hổ thánh hỏa.
Uy lực xuyên thấu của Bạch Hổ thánh hỏa thật sự quá lợi hại, ngay cả thiên thuẫn phù văn cũng không ngăn được Mục Vân nhất kiếm chém xuống, chặt đứt cánh tay trái bạch cốt vương.
Bạch Cốt Vương phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, cụt tay máu tươi như đổ, thần thuẫn xắt xắc cũng rơi xuống đất. Thi Phi Huyên ở bên cạnh nhìn thấy một màn này, chỉ sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, nàng nhìn xung quanh bốn phía, căn bản nhìn không thấy địch nhân ở nơi nào, chỉ nhìn thấy một thanh kiếm, quỷ dị vô cùng, lơ lửng trên không trung, lóe ra hàn mang.
Mục Vân lấy lại bình tĩnh, lần nữa vung kiếm chém ra, một kiếm chém về phía đầu Bạch Cốt Vương.
Hô...
Nhưng trong lúc bất chợt, một đạo cuồng bạo phong vang lên, một cỗ khí tức ôn dịch khủng bố, điên cuồng nổ giết, đem kiếm giết người của Mục Vân đẩy lui.
Một đạo thân ảnh thiếu niên quần áo vải, giày cỏ, xuất hiện trong phòng, bên hông hắn treo một cây sáo xương, bộ dáng thoạt nhìn rất bình thường, nhưng khí tức của hắn lại vô cùng mênh mông cường đại, hơn nữa còn hỗn hợp khí tức ôn dịch, làm cho người ta sợ hãi.
- Ôn Hoàng đại nhân.
Bạch Cốt Vương nhìn thấy người này, nhất thời lộ ra thần sắc kinh hỉ.
Người này, chính là Ôn Hoàng Tô Diêm.
- Ôn Hoàng Tô Diêm, lời nguyền của hắn được cởi bỏ?
Mục Vân chấn động, hắn đã biếm Ôn Hoàng Tô Diêm làm heo rừng, nhưng không thể tưởng tượng được, lúc này Ôn Hoàng Tô Diêm đã khôi phục lại, cũng không biết là ai thay hắn cởi bỏ nguyền rủa, hơn nữa, khí tức trên người hắn, vô cùng cường đại, so với trước kia còn lợi hại hơn rất nhiều, đã thăng cấp lên Đại Thánh đại vị cảnh.
Đại vị cảnh, loại cấp độ này, khí tức quá cường hãn, Mục Vân nhất thời có một loại cảm giác hít thở không thông.
- Đáng chết, không thể tưởng được nguyền rủa của ôn hoàng Tô Diêm, nhanh như vậy đã cởi bỏ, lúc trước không giết hắn, quả nhiên là hậu hoạn vô cùng.
Mục Vân cắn răng, lúc trước hắn đã muốn giết Ôn Hoàng Tô Diêm, nhưng đáng tiếc bị Tê Hà tiên tử ngăn cản, hơn nữa, Tê Hà tiên tử còn phân phó xuống, vô luận như thế nào, cũng không thể giết chết Ôn Hoàng Tô Diêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận