Vô Thượng Thần Đế

Chương 1294: Ba Người Vây Giết (1)

Lời này vừa nói ra, Vô Cực Ngạo Thiên ngược lại sững sờ.
Nếu như hôm nay vẻn vẹn Vô Cực tiểu thế giới hắn ở đây, cầm xuống Huyết Minh, thật sự chính có phần đàm tiếu.
- Bất quá ngươi nói như vậy, ta lại càng muốn đẩy hắn vào chỗ chết, nếu không ngày sau, kẻ này quật khởi, chúng ta còn có thể như thế nào ngăn lại hắn?
Trong mắt Vô Cực Ngạo Thiên mang theo một vòng âm trầm, nhìn Mục Vân.
- Đã như vậy, không có gì để đàm phán.
Hỏa Thánh giờ phút này trực tiếp lướt đi, nhìn Mục Vân nói:
- Nhóc con, tam đạo thiên hỏa bên trong cơ thể ngươi để cho lão phu mượn dùng một lát!
- Không có vấn đề.
Mục Vân mỉm cười, trực tiếp vung ra một tay, lốp bốp âm thanh vang lên, tam đạo quang mang vọt thẳng tiến vào bên trong thân thể hư ảo của Hỏa Thánh.
Thấy cảnh này, sắc mặt Vô Cực Ngạo Thiên trịnh trọng.
Thiên hỏa, chính là ngọn lửa chí cường chí liệt, mà lại bản thân Hỏa Thánh chính là cao thủ dùng lửa, đối với hỏa diễm bực này, đương nhiên chưởng khống càng khủng bố hơn.
- Vô Cực Ngạo Thiên, cho dù lão phu tu vi không còn như năm đó, nhưng cũng là lão quái vật sống vài vạn năm, lền để cho ta tới nhìn, hiện nay được xưng là đệ nhất nhân mấy ngàn tiểu thế giới, so với Đế Bá Thiên năm đó như thế nào.
Hỏa Thánh vừa dứt lời, vừa sải bước ra.
Oanh...
- Bát Hoang Hỏa Long Ngâm.
Quát khẽ một tiếng, chung quanh toàn bộ thân thể Hỏa Thánh, mười một đạo Hỏa Long trực tiếp dâng lên.
Ầm ầm âm thanh lúc này triệt để vang lên.
Mười một Hỏa Long giờ phút này triệt để nổ vang, trọn vẹn dài vạn trượng, càng to lớn với kích thước giống như đại thụ vài chục người ôm hết.
Trong nháy mắt Hỏa Long xuất hiện, không ít cường giả Sinh Tử cảnh công kích hộ tông đại trận Huyết Minh ở cách gần đó, lập tức bị ngọn lửa kia bao phủ, thân thể tư tư bốc lên tia lửa.
- Lui!
Thấy cảnh này, Vô Cực Ngạo Thiên ra lệnh.
Mấy ngàn tên võ giả Sinh Tử cảnh lập tức lui nhanh ra ngoài vạn mét.
Giờ khắc này giao chiến, đã không phải bọn hắn có thể nhúng chàm, hiện tại đi lên, hoàn toàn chính là pháo hôi.
Hỏa Thánh khẽ quát một tiếng, trực tiếp khu động mười một đầu Hỏa Long nháy mắt thẳng hướng Vô Cực Ngạo Thiên.
Hỏa Long ngưng tụ thành tam đạo thiên hỏa, lực lượng cuồng bạo, khí thế càng mười phần cuồng bạo.
Thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân không khỏi chập chờn.
Đây chính là uy năng của cường giả đỉnh phong Sinh Tử cảnh thất trọng, đổi lại là hắn, cho dù tam đạo thiên hỏa, cũng xa xa không thể phát huy Bát Hoang Hỏa Long Ngâm đến trình độ này.
Mình cách một bước kia, còn đường rất xa muốn đi.
- Hừ!
Chỉ là cùng lúc đó, phía trên giữa không trung, Vô Cực Ngạo Thiên nhìn thấy Hỏa Thánh xung kích khí thế cuồng bạo, hừ lạnh một tiếng, vừa sải bước ra.
Ầm ầm âm thanh trong nháy mắt triển khai, cả người, đỉnh đầu Vô Cực Ngạo Thiên triệt để lóe sáng giống như những vì sao trên bầu trời.
Hào quang sáng tỏ khiến cho thiên địa như muốn hòa tan bên trong mặt trời.
Ánh sáng, cho tới bây giờ đều là nguồn gốc hết thảy lực lượng thế giới này.
Mục Vân kiếp trước thậm chí nghe nói truyền ngôn, ánh sáng, phổ chiếu vạn vật, là hết thảy căn nguyên toàn bộ không gian vạn vật.
Trên thế giới, trước có ánh sáng, mới có hết thảy.
Thậm chí có suy đoán to gan, vô luận là tiên nguyên hay là chân nguyên, đều từ sức mạnh ánh sáng biến hóa ra.
Đây hết thảy thật giả, đương nhiên không người có thể phân rõ, thế nhưng trong lòng Mục Vân sáng tỏ.
Vô Cực tiểu thế giới, tu hành chính là Vô Cực Thiên Tâm Quyết, tâm quyết, cùng thiên thượng tinh thần, hẳn là có quan hệ chặt chẽ không thể tách rời.
Vô Cực Ngạo Thiên sở thi triển thủ đoạn có thể xưng cường đại.
- Vô Cực Phần Vân Chưởng!
Quát khẽ một tiếng, Vô Cực Ngạo Thiên trực tiếp lật bàn tay một cái, vì sao trên trời lúc này lóe ra quang mang, trong khoảnh khắc, trực tiếp rơi xuống.
Tiếng nổ oanh minh vang lên, thiên địa chân nguyên lúc này và tinh thần lực lượng triệt để kết hợp, hình thành từng đạo lực lượng cuồng bạo.
- Phá!
Vô Cực Ngạo Thiên lật bàn tay một cái, âm thanh ầm ầm nổ vang ra.
Trong chớp nhoáng, toàn bộ thiên địa tựa hồ đều phát sinh mãnh liệt chấn động.
Đột nhiên, trong thiên địa, từng đạo tinh thần quang mang trực tiếp nhào bắn xuống, như là thiên thạch rơi xuống.
Chỉ là những tinh thần kia tụ hợp cùng một chỗ, nhìn lại như một đạo chưởng ấn, hùng hồn dị thường.
Rầm rầm rầm...
Trong lúc nhất thời, bãi biển cùng với trên mặt biển phía trước toàn bộ Huyết Minh có tiếng oanh minh nổ vang, bãi biển nguyên bản xuyên qua lúc này nhìn qua như bị chia cắt thành từng khối, toàn bộ bãi cát càng vỡ vụn thành từng khối cát.
- Vô Cực Ngạo Thiên, ngươi cũng chỉ có chút bản lãnh này sao?
Hỏa Thánh quát khẽ một tiếng, mười một đầu Hỏa Long lúc này uốn lượn xoay tròn, trực tiếp quyện thành một khối.
Mười một đầu Hỏa Long tại nhìn qua lại giống như trực tiếp ngưng kết thành một Hỏa Long có mười một cáo đầu, thân thể tráng kiện, uốn lượn xoay tròn tản ra ba động hỏa diễm cường hoành.
- Xông.
Trong nháy mắt, Hỏa Long lập tức phóng tới tinh thần chưởng ấn.
Rầm rầm rầm...
Thiên địa lúc này triệt để nổ tung, phía trước toàn bộ Huyết Minh, đại trận tựa hồ cũng trở nên run rẩy.
Thân thể Mục Vân dựa vào sau, trực tiếp đứng ở phía trước Huyết Minh, dùng thân thể của hắn làm hạch tâm, lập tức, từng đạo lực lượng ba động triệt để tràn ngập.
Đại trận lúc này, mười một cây Phong Long Trụ ổn định, mà Mục Vân trực tiếp vung ra một tay, xếp ở phía trên trứng rồng kia.
Còn tốt, còn tốt trận nhãn là trứng rồng của Thất Thải Thiên Long, nếu không, quả thật không biết mười một cây Phong Long Trụ có thể chống cự lại công kích kia hay không.
Mà mặc dù là như thế, hai người trong nháy mắt giao thủ, liên lụy lực lượng cũng nháy mắt khiến cho toàn bộ phía trước Huyết Minh cơ hồ là hình dạng mặt đất đều hoàn toàn thay đổi.
Mà cùng lúc đó, mấy đại Tôn Giả khác giao thủ thì khuếch tán ở bốn phía, hải vực phía trước Huyết Minh, đám người vây xem ô ép một mảnh, mà mấy đại Tôn Giả đọ sức, càng là trên trời dưới đất thậm chí là đáy biển, đều triệt để khuếch tán ra.
Giờ khắc này, giống như thiên địa tận thế đến, để đám người chỉ cảm thấy hô hấp đều bị áp chế.
Mười một đạo Hỏa Long cùng tinh thần cự thủ va vào nhau, vẻn vẹn dư ba đã làm cho toàn bộ võ giả Sinh Tử cảnh thối lui.
Mục Vân đứng tại chỗ, nhìn hết thảy, nắm chặt song quyền.
Phanh phanh...
Hai tiếng vang trầm thấp bành vang lên, hai đạo nhân ảnh cũng triệt để tách ra.
Vô Cực Ngạo Thiên một tay chắp ra sau, trên mặt vẫn mang theo vẻ cao ngạo.
Mà đổi thành một bên, Hỏa Thánh càng khí thế không tồi, ngửa đầu, nhìn Vô Cực Ngạo Thiên.
- Ngươi được hay không rồi?
Mục Vân nhìn Hỏa Thánh hỏi.
- Ngươi yên tâm, chỉ cần mười một cây Phong Long Trụ không tổn hại, ta sẽ không xuất hiện vấn đề.
Hỏa Thánh nói:
- Thân thể của ta chính là mười một cây Phong Long Trụ, dựa vào trứng rồng làm trận nhãn, dù cho Vô Cực Ngạo Thiên muốn giết ta, cũng không có đơn giản như vậy.
- Như thế rất tốt!
Mục Vân gật đầu nói:
- Ngươi lại cẩn thận.
- Ngươi mới cần cẩn thận.
Ánh mắt Hỏa Thánh rảo qua, mấy bóng người lại lặng yên mà tới.
Ba đạo thân ảnh lặng lẽ đến gần Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận