Vô Thượng Thần Đế

Chương 1128: Thật Là Ngươi

Vô Cực Hóa Thiên Cung, xếp hạng đệ nhất mấy ngàn tiểu thế giới, ba mươi sáu Thiên Cung, bảy mươi hai Địa Cung, bên trong mỗi một cung đều có thiên tài xuất hiện.
Chỉ cần một Vô Cực Minh Giới liền có thể để tinh anh Cự Ma tiểu thế giới đều tổn hại hết, Vô Cực Hóa Thiên Cung quả nhiên là lợi hại.
- Cho nên ngươi dự định đi theo ta?
Nhìn Ma Phàm, Mục Vân cười nói.
- Không sai!
Ma Phàm chân thành nói:
- Ta dự định đi theo ngươi đi ra tứ nguyên phong địa.
- Mặc dù nói ngươi theo ta, ta nhiều thêm một tùy tùng, nhiều hơn một phần thực lực, thế nhưng cũng nhiều một phần vướng víu.
- Mà, ta vì cái gì tin tưởng ngươi sẽ không đâu đao sau lưng ta?
- Võ giả Cự Ma tiểu thế giới chúng ta từ trước đến nay trung với lời nói của mình, Ma tộc trọng thủ hứa hẹn, sẽ không bội bạc.
Ma Phàm trấn định nói:
- Ngươi nếu không tin, có thể cho ta nuốt vào đan dược, hoặc gieo xuống khế ước, ta tuyệt sẽ không phản bội ngươi.
- Huynh đệ tỷ muội của ta bị người Vô Cực tiểu thế giới giết chết hầu như không còn, ta đương nhiên muốn tìm bọn hắn báo thù, mà ngươi... Tất nhiên sẽ gặp gỡ bọn hắn, mà ta tin tưởng, bọn hắn nhất định sẽ có người đối phó ngươi.
Nghe được lời Ma Phàm, Mục Vân triệt để tỉnh táo.
Như thế xem ra, bên trong Vô Cực tiểu thế giới nhất định có người nhìn trúng đồ vật trên người mình.
Cửu nguyên bên trong thân thể của mình, mỗi một nguyên đều là tồn tại cực kì bá đạo và cường hoành, từ khi tiến vào bên trong tứ nguyên phong địa, không biết bao nhiêu người mơ ước bảo bối trên người mình. Xem ra tiếp theo càng thêm cẩn thận.
- Đi thôi!
Trầm tư một lát, Mục Vân lần nữa mở miệng nói.
Ma Phàm nhìn Mục Vân, lại hơi hơi sững sờ.
Gia hỏa này thật yên tâm mình?
Bên trong Điệp Không sơn, không gian chồng chất trùng điệp, hai người nhắm mắt đi tới, không dám khinh thường.
- Đại sư huynh, phía trước hẳn là sẽ tới?
- Ừm!
Trong lúc Mục Vân và Ma Phàm tiến lên đột nhiên nghe giọng nói của ai đó.
Phía trước, lít nha lít nhít trọn vẹn sấp sỉ hơn hai trăm người, phía sau có hai người, đứng thẳng chỗ, nhìn đám người phía trước mở đường.
- Là nhân mã Ma Ngọc tiểu thế giới.
Ma Phàm mở miệng nói:
- Người Ma Ngọc tiểu thế giới, tu luyện ma công, xếp hạng thứ hai, người kia hẳn là Ngọc Khuynh Thiên.
- Ngươi cẩn thận một chút, đừng bị phát hiện.
- Sẽ không!
Ma Phàm tự tin nói:
- Ta là Ma tộc, không giống nhân loại các ngươi, Ngọc Khuynh Thiên xem như lợi hại hơn nữa cũng sẽ không phát hiện ta, ngược lại là ngươi...
- Ta càng sẽ không!
Linh hồn Mục Vân thu vào bên trong Tru Tiên Đồ, căn bản không e ngại Ngọc Khuynh Thiên điều tra.
Hai người ẩn núp ở phía sau, ngược lại muốn nhìn một chút, người Ma Ngọc tiểu thế giới đến cùng muốn làm gì.
- Bên trong Điệp Không sơn, không gian trùng điệp chồng chất, cũng là bởi vì không sơn tồn tại, chỉ cần tìm được không sơn, chúng ta có thể tiến vào bên trong.
Phía trước, âm thanh của Ngọc Khuynh Thiên vang lên, trầm giọng nói:
- Lần này, nhất định phải nhanh hơn những người Vô Cực tiểu thế giới kia, không thể để cho bọn hắn tới trước một bước.
- Vâng!
Không sơn?
Mục Vân không thể không cảm thán, so với ba tiểu thế giới đầu, Ngũ Hành tiểu thế giới thực sự lạc hậu.
Những tin tức này, hắn căn bản hoàn toàn không biết gì cả, chỉ có thể bằng vào từ bên trong miệng người ta biết được.
Ngọc Khuynh Thiên vừa dứt lời, ánh mắt hữu ý vô ý nhìn về phía sau. Chỉ là hai người Mục Vân ngụy trang rất tốt, linh hồn dò xét không cách nào dò xét thấy, Ngọc Khuynh Thiên căn bản phát hiện không được bọn hắn.
Phát hiện là không cách nào phát hiện, thế nhưng Ngọc Khuynh Thiên tựa hồ có phát giác, hai người cũng không dám theo vào.
Dần dần, đại bộ đội phía trước tiến lên ngàn mét, hai người mới khởi hành đuổi theo.
Chỉ là theo dọc đường, Mục Vân lại phát hiện, càng đi tới phía phía trước, không gian trùng điệp, tựa hồ càng ngày càng ít.
Nói đúng ra, là đám người Ma Ngọc tiểu thế giới một mực tránh đi không gian chồng chất, hướng về chỗ không gian ít cho tầng chồng mà đi tới.
- Bọn hắn tựa hồ tiến lên có mục đích.
Ma Phàm thấp giọng nói.
- Ừm!
Mục Vân một đường đi tới, luôn cảm giác quái chỗ nào quái, đường xá bọn hắn tiến lên, tựa hồ càng ngày càng quỷ dị, phảng phất tiến vào trung ương một tòa đại trận.
Chẳng lẽ, cái gọi là không sơn lại ở bên trong đại trận?
Mục Vân luôn cảm giác, tứ nguyên phong địa nhìn là lạ, khắp nơi đều quỷ dị không nói, trận pháp càng là một chỗ một cái.
Mà những trận pháp này thập phần cường đại, thế nhưng chỉ nhằm vào Sinh Tử cảnh.
Nếu như cảnh giới Tiên nhân tới chỗ này, trận pháp căn bản không có tác dụng gì.
Tứ nguyên phong địa, thật đúng như kỳ danh, quả nhiên giống như một khu đất phong, phong ấn từng thứ mà võ giả không biết tên, không biết làm cái quỷ gì.
- Tiếp tục đi!
Hai người dừng lại một lát, tiếp tục tiến lên, thế nhưng giờ phút này, đám người Ma Ngọc tiểu thế giới lại đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
- Người đâu?
Ma Phàm lộ người ra xuất hiện, nhìn về phía trước, buồn bực nói.
Mục Vân lại không nói một lời, nhìn về phía trước.
Ven đường đi tới, cây cối rừng cây, khắp nơi đều lộn xộn.
Thế nhưng giờ phút này, trước mặt hai người, hai hàng thanh tùng, ngạo nghễ đứng sững, mà phía trước hai hàng thanh tùng trống rỗng một mảnh đất trống.
- Đi theo ta!
Mục Vân thông báo một tiếng, đi thẳng tới bên trong hai hàng thanh tùng.
Bỗng nhiên, cảnh tượng thay đổi.
Trước mắt hai người, sơn lâm biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một đầu đại đạo kim sắc huy hoàng.
Đại đạo kéo dài vạn mét, thẳng tắp kéo dài hướng về phía trước.
Hai bên đại đạo, từng tòa hung thú thạch điêu hình thái khác nhau đang ngồi, bộ dáng hoặc dữ tợn, hoặc hòa ái, hoặc cười to.
- Đây là địa phương nào?
Ma Phàm nhìn hai bên, lập tức kinh ngạc.
- Ngươi thân là Ma tộc, không biết?
Nhìn Ma Phàm, Mục Vân sửng sốt một chút.
- Không biết.
- Những người này chính là mười tám thạch điêu chí cường của Ma tộc, mười tám vị Chí Tôn cường giả Ma tộc, đại biểu cho thập bát đại chủng tộc Ma tộc các ngươi!
Thập bát đại chủng tộc?
Ma Phàm lần nữa ngẩn ngơ.
- Cự Ma nhất tộc, lão tổ tông các ngươi, à, hẳn là cái này.
Mục Vân nói, đi về phía trước, nhìn một tòa thạch điêu thân cao gần trăm mét, nhe răng nhếch miệng, một bộ như đang săn giết ai đó, ha ha cười nói.
Thuỷ tổ Cự Ma nhất tộc?
Ma Phàm nhìn pho tượng kia, ngẩn ngơ, mặt mũi tràn đầy hồ nghi nhìn Mục Vân.
- Không phải ngươi đang lừa gạt ta chứ?
- Muốn tin hay không!
Mục Vân xoay người, nhìn một ít thạch điêu khác.
Bên trong ngàn vạn đại thế giới, Ma tộc độc chiếm một vực, gọi là Ma vực.
Mười tám loại tộc bên trong Ma vực vô cùng cường đại, cho dù tất cả nhân loại liên hợp cũng không dám động thủ với bọn hắn.
Giờ này khắc này, không nghĩ tới lại đụng phải những pho tượng ở đây, Mục Vân cũng cảm thấy kinh ngạc.
Hai người tiếp tục hướng về phía trước, dọc theo đại đạo vàng son lộng lẫy, tiến lên vạn mét, cảnh tượng trước mắt rốt cục bỗng nhiên biến hóa.
Hiện ra trước mặt hai người là một mảnh hồ nước mênh mông.
Trung ương hồ nước, một hòn đảo lơ lửng.
Phía dưới, nước hồ đen ngòm, tùy ý lăn lộn, như là nước sôi, bốc hơi nóng.
Đưa mắt nhìn lại, bốn phía toàn bộ hồ nước lít nha lít nhít các thông đạo, khoảng chừng mười tám cái.
Mười tám lối đi, toàn bộ thông qua một đạo xích sắt, khóa lại hòn đảo đang trôi nổi kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận