Vô Thượng Thần Đế

Chương 2761: Như ngồi trên đống lửa

- Lâm tộc trưởng.
Lục Quảng Nghĩa hiện tại lại mở lời:
- Có lẽ ta nhiều chuyện, nhưng có một số lời lại không thể không nói.
- Hiện giờ, trong quận Quảng Bình, có thể dám khiêu chiến với Mục Vân, cũng chỉ có Lư Tuấn Sinh.
- Hơn nữa, Mục Vân cùng Tạ Thanh huynh đệ hai người, đều có thủ đoạn chém giết võ giả Chân Thần cảnh, hai người bọn họ thật sự rời khỏi quận Quảng Bình, đến Viêm Châu, hai phương nhân mã của ngươi ta, chính là trụ cột, so với ở lại quận Quảng Bình, bất cứ lúc nào có thể bị Lư gia nuốt phải.
- Cái này cũng đúng.
Lâm Hạc cười khổ nói:
- Quả nhiên là một triều thiên tử một triều thần.
Lâm Phong Vân hiện tại đứng ở một bên, trong lòng cũng đủ mọi tư vị.
Lúc trước, khi Mục Vân và Tạ Thanh bị bán đấu giá, Lư Ngọc Tuyết và Cổ Thanh Hà còn tranh chấp, nhưng cuối cùng hắn lựa chọn sống chết mặc bây.
Hiện tại xem ra, nếu hắn mua được Mục Vân cùng Tạ Thanh, chỉ sợ, hiện tại thống nhất Quảng Bình quận, chính là Lâm gia.
Cũng sẽ không phải hiện tại, hắn cùng phụ thân ở chỗ này chờ đợi, ngay cả mặt Mục Vân cũng không gặp được.
......
Trở lại Lư phủ, Mục Vân nghỉ ngơi suốt ba ngày ba đêm, chưa ra khỏi phòng.
Trong thời gian ba ngày, hắn một mực ngưng luyện thân thể của mình. Thần thể, thần hồn, thần mạch, ba cái hiện tại đều đạt tới cực hạn của Hư Thần viên mãn có thể đạt tới.
Lực lượng trong cơ thể hắn vượt qua lực lượng ba mươi long lực của Chân Thần sơ kỳ bình thường, đã đến bốn mươi long lực.
Điều này không thoát khỏi quan hệ với việc hắn rèn luyện thân thể, căn cơ vững chắc.
Hiện tại, hắn thử chính là hợp nhất thần thể, thần hồn, thần mạch của mình, ngưng tụ thần nguyên.
Một khi ngưng tụ thần nguyên, vậy hắn chính là cảnh giới Chân Thần sơ kỳ, đến lúc đó, trong cơ thể có thể cuồn cuộn không ngừng, một mực mở rộng thần nguyên, thần lực hùng hồn sẽ càng tăng cường hoành, đến lúc đó, lượng biến dẫn đến chất biến, thần lực kia ở trong thân thể phát sinh lột xác, sẽ tăng lên từ bản chất, có thể đạt tới cảnh giới Địa Thần.
Câu thông đại địa chi hồn, thu được bổn nguyên thần lực thật lớn từ đại địa, sau đó kết hợp thành công cùng đại địa chi hồn, thực lực tăng mạnh, đạt tới Thiên Thần cảnh, chính là câu thông thiên thương chi hồn.
Có chút hiểu biết về cảnh giới phía sau cũng có lợi đối với tu luyện của mình, việc cấp bách hiện tại của Mục Vân là như thế nào đột phá đến Chân Thần cảnh.
Cả mười tám châu quận, võ giả Hư Thần đỉnh phong, Hư Thần viên mãn, ít nhất cũng có hơn vạn người, nhưng võ giả Chân Thần cảnh, không tới trăm người.
Bởi vậy có thể thấy được, Chân Thần này ngăn cản bao nhiêu người thăng cấp.
Mục Vân vừa mới đột phá tới cảnh giới đến Hư Thần viên mãn, ngược lại không quá sốt ruột đối với Chân Thần cảnh giới.
Trước mắt hắn, trong lòng chỉ có một ý nghĩ.
Tìm Vân Lang.
Nếu có thể tìm được Vân Lang, có lẽ có thể hiểu được càng nhiều chuyện về Huyết tộc.
Tuy nói phụ thân bắt đầu một lần nữa thành lập Mục tộc, nhưng Huyết Kiêu người này, tâm cơ rất sâu, Mục Vân luôn lo lắng người này sẽ làm ra biện pháp tà đạo lệch lạc gì đó.
- Muốn tìm được Huyết Kiêu trong mười tám châu quận, vậy thì cần chiếm hữu một châu quận, làm bá chủ, mới có thể tiếp xúc với các châu quận khác, hiểu rõ tin tức.
- Vân Lang, ân tình giữa ngươi ta, đã sớm đoạn tuyệt, thế nhưng, ngươi lừa gạt ta, còn chưa xong đâu.
Ban đêm, Lư phủ bày tiệc, mời toàn bộ tiểu gia tộc cùng môn phái trong quận Quảng Bình đến đây, trong Lư phủ, náo nhiệt phi phàm.
Mọi người đều biết, từ nay về sau, Lư gia chính là hổ ở quận Quảng Bình. Giống như Viêm Châu Viêm gia, Giang Châu Giang gia, sắp thống nhất toàn bộ quận Quảng Bình.
Hôm nay không tới, về sau chỉ sợ cũng không cần tới.
Bên trong Lư phủ, một mảnh náo nhiệt, một ít thủ lĩnh tiểu gia tộc, tiểu bang phái, căn bản không có tư cách đến trung viện Lư phủ.
Hiện tại, trong trung viện Lư phủ.
Lư Tuấn Sinh, Lư Minh Khôn và các lãnh đạo Lư gia, cùng với đám người Mục Vân và Tạ Thanh, đều lần lượt ngồi vào.
Bao gồm Lâm gia tộc trưởng Lâm Hạc, Quảng Bình đường chủ Lục Quảng Nghĩa, cũng ở trong danh sách.
Lư Tuấn Sinh kéo Mục Vân đến bên cạnh mình ngồi xuống, hai người ngồi cùng một chỗ, nói chuyện riêng, mọi người đều hâm mộ một trận.
Lư Tuấn Sinh, đây chính là đương gia Lư gia hiện tại, là một cường giả Chân Thần trung kỳ.
Mục Vân có thể trò chuyện vui vẻ cùng Lư Tuấn Sinh, đó là bao nhiêu mặt mũi.
Nhưng người biết nội tình lại hiểu được, rốt cuộc là ai nể mặt ai, thật đúng là khó nói.
Mục Vân bây giờ đều nổi tiếng trên khắp quận Quảng Bình.
- Mục lão đệ.
Lôi kéo Mục Vân, Lư Tuấn Sinh cười nói:
- Ta biết Mục lão đệ đan thuật thần thông, bệnh của lão già ta, một gã nhị tinh Thần đan sư đều trị không được, nhưng Mục lão đệ lại có biện pháp.
- Cho nên, ngươi nhìn bệnh của Minh Khôn...
Nghe được lời này, Mục Vân mỉm cười.
Lư Minh Khôn chính là một cường giả Chân Thần sơ kỳ, Lư gia tổn thất một vị sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, đó chính là thiệt thòi lớn.
Nếu Lô Minh Khôn không bị thương, chỉ bằng vào Chân Thần sơ kỳ đỉnh phong cảnh, Cổ gia không nhất định dám làm càn.
Hiện tại Lư Tuấn Sinh tự mình nếm được vị ngọt, hy vọng Mục Vân chữa trị tốt cho nhi tử của mình, điều này không có gì đáng trách.
- Thương tích của Lư gia chủ là di chứng mạnh mẽ đột phá cảnh giới trung kỳ lưu lại, càng ngày càng tập trung, hiện tại thực lực bị giảm xuống.
- Ta cũng không phải cũng không có biện pháp, chỉ là thương thế này, không phải Hư Thần đan có thể trị khỏi, phải là Chân Nguyên Thần Đan mới có thể, thế nhưng bây giờ ta còn không thể luyện chế ra Chân Nguyên Thần Đan, đợi đến khi có thể luyện chế Chân Nguyên Thần Đan, ta nhất định trợ giúp Lư gia chủ luyện chế đan dược trị bệnh.
- Tốt, tốt!
Lư Tuấn Sinh vui mừng không thôi.
- Lư lão!
Mục Vân hiện tại cũng bắt đầu đưa ra điều kiện của hắn.
- Ta biết đạo lý một núi không cho phép hai hổ, Lư gia xưng bá quận Quảng Bình, bắt buộc phải làm, Lâm gia cùng Quảng Bình Đường, đều cản đường.
- Cho nên, hai bên này, ta muốn.
- Ngươi muốn?
- Đúng vậy!
Mục Vân cười nói:
- Viêm Châu hiện tại vô chủ, ta chuẩn bị nhập chủ Viêm Châu, cứ như vậy, đến lúc đó Lư gia thống nhất quận Quảng Bình, liên kết thành trì xung quanh, đều thuộc sở hữu của Lư gia, mà ta tiếp nhận tất cả Viêm gia, Lâm gia cùng người Quảng Bình đường, ta mang theo.
- Cứ như vậy, Quảng Bình quận cùng Viêm Châu tiếp giáp, chúng ta nâng đỡ lẫn nhau, mười tám châu quận Nam Trác vực, ít nhất chúng ta liên thủ, không cần lo lắng các châu quận khác xâm phạm.
Nghe được lời này, trong mắt Lư Tuấn Sinh bộc phát một tia tinh quang.
- Mục lão đệ, theo ta đến đây.
Hai người rời khỏi bữa tiệc.
Mà hiện tại, Lục Quảng Nghĩa cùng Lâm Hạc hai người, trong lòng có thể nói là bảy lên tám xuống.
Mục Vân có thể cùng Lư Tuấn sinh đàm phán hay không, sẽ liên quan đến sinh tử của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận