Vô Thượng Thần Đế

Chương 1523: Tám cánh cửa đá

Bọn hắn sẽ chỉ cho rằng, Mục Vân lẽ ra nên như thế, trong lòng căn bản không có một tia cảm ân.
Nếu không, bọn hắn sẽ không trơ mắt nhìn Mục Vân bị Bá Thiên, Bá Địa hai người liên thủ công kích mà bỏ mặc.
Bên trong Nhất Diệp kiếm phái, đệ tử tứ đại đảng phái, giữa lẫn nhau một mực chỉ quan tâm sinh tử của mình, quan tâm đệ tử bên trong đảng phái mình, căn bản không để ý tới đệ tử đảng phái khác.
Cho dù trợ giúp bọn hắn, những người này cao cao tại thượng cảm giác cũng để cho bọn hắn cho rằng, đó là chuyện đương nhiên.
Đã như vậy, làm gì dẫn theo bọn hắn.
- Mục huynh, dứt khoát phong kín nơi đây!
Lâm Chi Tu oán hận nói:
- Ta vừa nghĩ tới những người kia chẳng thèm quan tâm sinh tử của mấy người chúng ta, trong lòng lại dâng lên cảm giác phẫn nộ không thôi.
- Những người kia, hoàn toàn xem mấy người chúng ta xem như quân cờ có cũng được mà không có cũng không sao.
Nghe đến lời này, Mục Vân cũng đồng ý.
Quan trọng nhất là, những người này ra ngoài, chuyện mình chém giết Bá Thiên, Bá Địa sẽ bị những người khác của Chiến Linh đảng biết.
Đến thời điểm đó... Chỉ sợ mình sẽ hoàn toàn đắc tội Chiến Linh đảng.
- Ta cũng muốn...
Mục Vân cười khổ một tiếng.
- Thế nhưng trên tay của ta thiếu khuyết một ít vật liệu thiết yếu thiết trí đại trận, chỉ có thể dựa vào tiên phù, thiết trí ra những tiểu trận pháp mê hoặc bọn hắn, ngăn cản bọn hắn.
Trong lòng Mục Vân cũng cảm giác đáng tiếc.
Nếu mình đạt được chí bảo bên trong mười bảy tòa cung điện, đừng nói thiết trí tử trận, cho dù bày ra một tòa sát trận ở trong đại điện, những người này cũng hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Hảo, bây giờ muốn những thứ này cũng vô dụng, chúng ta vẫn nên rời đi nơi đây trước, sau lại mưu đồ, nếu ta có thể có được Dị Nguyên Hàn Hỏa cùng Thiên Đế Phần Tiên Thủy, đến thời điểm đó, trong hàng đệ tử Diệp hệ, không người nào là đối thủ của ta.
- Tốt!
Bốn người cũng hiểu rõ, tiến cảnh của Mục Vân cực kỳ quan trọng đối với bọn hắn.
Năm thân ảnh tiến vào bên trong thông đạo.
- Các ngươi cẩn thận, trốn ở bên trong vòng lửa ta bày ra.
Tiến vào bên trong thông đạo, Mục Vân mở lời.
Mà cùng lúc đó, từng vòng lửa dần dần lan tràn quanh người hắn.
Ngọn lửa màu đen bao phủ lại thân thể năm người.
Thực lực càng cường đại, Mục Vân càng có thể phát huy ra uy lực cường đại của thiên hỏa.
Tê tê...
Bên trong thông đạo, từng đạo bóng rắn xuất hiện, chính là loại độc xà quỷ dị trước kia.
Nhưng những độc xà kia chỉ phun lưỡi rắn, căn bản không dám đến gần.
Nhìn đến đây, bốn người Lâm Chi Tu càng tán thưởng.
Thiên hỏa, không hổ là thiên địa sinh ra, rất cường đại, còn rất huyền diệu.
Năm người dọc theo thông đạo một đường tiến vào chỗ sâu.
Dọc theo đường đi, xuất hiện rất nhiều độc vật cỡ nhỏ.
Những độc trùng yêu quái kia, mặc dù thân thể rất bé nhỏ, thế nhưng mỗi một loại đều ẩn chứa kịch độc nồng đậm.
Trách không được vừa rồi có rất nhiều người tổn thất ở trong đường hầm.
Mà giờ này đi tới, những thi thể kia đã bị những độc trùng xâm chiếm, nhìn qua khủng bố không thôi.
Cuối cùng, trên đường đi, có thiên hỏa vây xung quanh thân thể Mục Vân, những độc vật kia chỉ nhìn chằm chằm nhìn năm người, bọn chúng cũng không ngốc, cũng không có lao đến để chịu chết.
Thông đạo trước mặt năm người dần dần xuất hiện một tia sáng tỏ, một cái động to lớn đột nhiên xuất hiện.
Bước ra một bước vào bên trong động, mấy người cảm giác không khí xung quanh khô ráo không ít.
Lâm Chi Tu nhìn tám cửa đá bên trong động đã mở ra, tựa hồ đang nghênh tiếp bọn hắn.
- Mục huynh, chính là chỗ này.
Nghe được Lâm Chi Tu xưng hô, Mục Vân cảm giác hết sức không được tự nhiên, nói:
- Ngày sau, các ngươi đừng có lại gọi ta Mục huynh, Vân huynh, gọi danh tự ta là được, giữa chúng ta là huynh đệ, gọi thẳng tên, càng lộ vẻ thân thiết.
Hôm nay bốn người biểu hiện triệt để được Mục Vân công nhận.
- Mục... Mục Vân.
Phàm Vô Ngôn hiểu ý cười một tiếng, nói:
- Mục Vân, ngươi nói xem, tám cửa đá, cánh cửa nào mới là đường đi ra ngoài.
Nghe đến lời này, Mục Vân cười nói:
- Đều không phải.
Đều không phải?
Lần này, ngược lại đến phiên Phàm Vô Ngôn mấy người chấn kinh.
Làm sao có thể đều không phải đâu.
- Chân chính lối ra ở phía trên.
Trong lúc Mục Vân nói chuyện, đi đến trung ương hang động.
Bàn tay vung ra, từng tiên trận phù ngưng kết ra, trôi nổi bay lên, tràn vào bên trong tám cánh cửa.
Mà dần dần, bên trong tám cánh cửa đột nhiên xuất hiện từng tiếng gió nhẹ.
Ngay sau đó, gió nhẹ càng ngày càng vang dội, dần dần hình thành một long quyển phong, trùng kích trên không.
Đỉnh động, vốn là từng khối đá hình dạng khác nhau, thế nhưng hiện tại có tám gió lốc xoay tròn, rót vào một chỗ, quái thạch trên đỉnh đầu dần dần bị tan rã.
Hòn đá... Bị hòa tan.
Thấy cảnh này, mọi người nhất thời cảm giác kinh ngạc không thôi.
Hòn đá bị hòa tan, nhìn bộ dáng càng thêm mấy phần khủng bố.
Dần dần, những gió lốc kia xoay tròn bay lên, phía trên thế mà xuất hiện từng tiếng nước rầm rầm.
Tiếng nước vang lên, từng dòng nước giống như thác nước trôi nổi rơi xuống.
- Đi thôi!
Nhìn những dòng nước kia bị gió lốc xoay tròn kéo theo, xoay tròn bốn phía, nhưng chỗ Mục Vân đang đứng thế mà một giọt nước cũng không thấm.
Nghe thấy Mục Vân quát to, Lâm Chi Tu bốn người nhảy lên mà vào.
Ngay sau đó, dòng nước xoay tròn, năm thân ảnh biến mất bên trong dòng nước mênh mông...
Mà cùng lúc đó, bên trong mười bảy đại điện.
Trong cung điện thứ mười.
- Đáng ghét, đáng ghét!
Hoàng Vũ Kiệt giờ khắc này tức giận hừ hừ.
- Mục Vân này rời đi thế mà còn tạo ra đám trận pháp này mê hoặc chúng ta, thực sự đáng chết!
Tập Chi Thâm cũng lạnh lùng nói.
- Lúc đầu còn có ý muốn mời chào hắn, bây giờ nhìn lại, người này, quả thực không biết trời cao đất rộng.
Giọng Thân Công Vũ khàn khàn, lúc này nghe qua mang theo một tia âm trầm.
Một bên khác, đám người Phượng Minh đảng cũng là sắc mặc nhìn không tốt.
Lúc đầu bọn hắn chỉ đang xem náo nhiệt, không nghĩ tới nhìn một chút, ngược lại nhìn thấy mình ở trong khe.
- Mục Vân này thật sự quá đáng ghét.
Thanh Ngọc Nhi khẽ nói:
- Trước đó còn cảm giác người này vô cùng tốt, không nghĩ tới, thế mà lòng dạ khó lường như thế.
Liễu Nhược Tâm giờ khắc này lại hơi cười một tiếng.
- Tỷ tỷ, ngươi còn cười được, chúng ta bị hắn đùa nghịch đây.
- Cái này có cái gì.
Liễu Nhược Tâm cũng không tức giận, ngược lại nhìn Thanh Ngọc Nhi, kiên nhẫn nói:
- Ta ngược lại cảm giác, Mục Vân này cá tính tươi sáng, có ý tứ...
- Tỷ tỷ có ý là...
- Đầu tiên, từ khi tiến vào bên trong đại điện, Mục Vân thi triển thủ đoạn trợ giúp chúng ta, một đường tiến vào bên trong mười bảy tòa cung điện, tránh đi những tiên thú kia công kích, xem như cứu mạng của chúng ta.
- Nhưng Bá Thiên, Bá Địa một mực công kích những gì hắn nói, trong lòng của hắn đã chất chứa phẫn nộ, ma chúng ta chỉ đứng nói nói giúp hắn một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận