Vô Thượng Thần Đế

Chương 3904: Thái Cổ Viêm Long Lân (1)

- Yên tâm, bọn họ còn không uy hiếp được ta.
Mục Vân khoanh tay đứng tại chỗ, nhìn xuống phía dưới.
- Ngọc Vương điện hạ.
Mấy người Thái Thân giờ phút này cũng vội vàng mà đến.
- Ngọc vương điện hạ, ngài yên tâm đi, Mục Vương điện hạ hiện tại đã đến Thánh Vương cực vị cảnh, người đuổi giết chúng ta, đều bị giết.
Thánh Vương Cực Vị Cảnh.
Phong Ngọc Nhi ngẩn ra.
Nàng sở dĩ tiến cảnh thần tốc, là bởi vì tinh hồn tinh phách của các đời tổ tiên Thiên Tình Huyền Xà nhất tộc tụ tập, không lúc nào không phải là trợ giúp nàng tăng lên.
Mà Mục Vân cũng có thể tăng lên tới cảnh giới bận này, xem ra quả nhiên không tầm thường.
Chuyện xảy ra của Mục Vân trong nhân giới, nàng cũng không biết, Nhân Đế Mục Thanh Vũ, Thanh Đế Diệp Vũ Thi cùng Mục Vân quan hệ, nàng cũng không biết.
Bất quá mặc dù biết, hắn cũng hiểu được, tuy nói như thế, nhưng hiện tại, hai vị nhân vật có truyền kỳ, hiện giờ không giúp được Mục Vân một chút nào.
- Lại tới một người chịu chết.
Hỏa quang tản ra, Lạc Tư Đặc tay nâng linh thuẫn, trong mắt mang theo sát khí lạnh thấu xương.
- Lại là ngươi! Mục Vân!
Ánh mắt Lạc Tư Đặc lạnh lùng.
- Lần trước chính là tiểu tử ngươi, đục nước béo cò ra tay cứu Phong Ngọc Nhi cùng Tử Khinh Yên, lần này lại đến làm hỏng chuyện tốt của ta.
Lạc Tư Đặc cắn răng, hờ hững nói:
- Ta thấy ngươi thật sự rất muốn chết.
- Tôi có muốn chết không, ngươi không nói.
Mục Vân chắp tay mà đứng, hờ hững nói:
- Đánh chú ý đến nàng, ta thấy ngươi là muốn chết.
- Ha ha...
Lạc Tư Đặc nhất thời cười ha ha nói:
- Xem ra đạt tới Thánh Vương cực vị cảnh, ngược lại có càng nhiều tin tưởng.
Mặt ngoài mặc dù như thế, nhưng trong lòng Lạc Tư Đặc lại có chút kinh ngạc.
Thời gian Mục Vân xuất hiện trong Khôn Hư giới, bất quá chỉ là ngắn ngủi mấy năm, nhưng trong mấy năm ngắn ngủi này, Mục Vân lại một đường tăng lên, hiện tại, lại là cảnh giới tương đương với hắn.
Người này nếu là thiên phú như thế, đánh chết hắn cũng không tin.
Tên này, nhất định là có pháp bảo cổ quái gì.
- Tổ trận!
Lạc Tư Đặc nhìn Mục Vân, bàn tay vung lên.
- Mục đại ca cẩn thận, trận pháp này có thể áp chế nguyên lực bộc phát.
- Ồ?
Mục Vân cười cười, nói:
- Bất quá là lấy thánh vật tổ hợp lại, tiến hành áp chế mà thôi, ngược lại không biết, so với Cổ Thánh Trận chân chính, sẽ như thế nào?
Mục Vân dứt lời, trực tiếp bước ra.
Trong nháy mắt, hai tay trong ống tay áo vung lên.
Khanh...
Nhất thời, trong thiên địa, từng đạo trận văn lúc này xuất hiện.
- Cổ Thánh Trận!
Lạc Tư Đặc nhìn thấy một màn này, sắc mặt khẽ biến, nhưng giờ phút này muốn rời đi, đã là đã muộn!
- Trấn!
Mục Vân vung tay lên, Tứ Hải Thăng Long Trận giờ phút này ầm ầm hạ xuống.
Rầm một tiếng, tiếng nổ vang lên, trận pháp kia hạ xuống, trong nháy mắt, trong trận pháp, một tấm bia đá rõ ràng xuất hiện.
Tấm bia đá cùng Thôn Linh Thuẫn trong tay đám người Lạc Tư Đặc hoàn toàn bất đồng.
Tấm bia đá này, do uy lực trận pháp tụ tập, có thể theo tâm ý Mục Vân nhảy lên mà chuyển biến.
- Tứ Hải Thăng Long trận.
Lạc Tư Đặc giờ phút này sắc mặt mấy lần biến hóa, nhìn thấy một khối bia đá ngưng tụ ra, từ từ, cũng nở nụ cười.
- Ta còn tưởng rằng ngươi là cổ trận sư lợi hại gì.
Lạc Tư Đặc nhếch miệng cười nói:
- Trấn Ma Thiên Trận này, ta ngược lại nghe mấy vị tộc trưởng nói qua, năm đó nghe nói Ly Thiên Thánh Đế thi triển trận này, có thể ngưng tụ hơn trăm bia đá, có thể sinh sinh trực tiếp chấn chết Thánh Vương cực vị cảnh.
- Ngươi đây bất quá là ngưng tụ ra một tấm bia đá, ta xem ngươi nắm giữ trận pháp này thời gian rất ngắn phải không?
- Ồ?
Mục Vân lại mỉm cười nói:
- Ai nói cho ngươi biết, ta chỉ có thể ngưng tụ một tấm bia đá?
Ù ù...
Nương theo lời Mục Vân dứt lời, trận pháp bao phủ xuống, vào giờ phút này, xuất hiện từng đạo quang ba chi âm.
Sóng ánh sáng vang lên, trong nháy mắt, từng đạo bia đá xuất hiện trong trận pháp, vờn quanh bốn phía, giống như tường cao vách sắt, mãnh liệt mênh mông.
Năm mươi khối!
Ước chừng năm mươi tấm bia đá.
Sắc mặt Lạc Tư Đặc lúc này khẽ biến đổi.
Trấn Ma Thiên Trận, năm mươi tấm bia đá xuất hiện, nhất thời hiện ra một cỗ khí tức áp chế.
- Làm sao có thể như vậy...
Lạc Tư Đặc giờ phút này trong lòng cũng kinh ngạc.
Trận pháp uy năng này, hắn cũng từng nghe qua, chính là một đạo trận pháp uy danh hiển hách mà năm đó Ly Thiên Thánh Đế nổi danh ở Thánh Vương cảnh.
Uy lực của Bách Bi, coi như là Thánh Hoàng, cũng phải gặp phải quấy nhiễu thật lớn.
Rất rõ ràng Mục Vân, rất có khả năng lấy được trận quyển này ở đây.
Thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn làm sao có thể học được?
- Sao không?
Bàn tay Mục Vân vỗ xuống, âm thanh ầm ầm vang lên, Trấn Ma Thiên Trận trực tiếp hạ xuống.
- Ta nghĩ những thủ hạ ngươi kia, nên không cách nào nhúng tay vào giao thủ giữa chúng ta, thiên tài kiệt xuất nhất của Ải Nhân tộc, ta cũng rất muốn lĩnh giáo.
- Vậy thì thử xem, ngươi rốt cuộc có thể tiếp được ta mấy chiêu chứ?
Trấn Ma Thiên Trận có thể vây khốn hơn mười người bên cạnh mình, trong thời gian ngắn muốn đánh chết, cũng không có khả năng.
Mà đối với hắn, trước mắt càng không có áp chế.
Một chọi một, đối phó với Mục Vân, hắn sẽ thua sao? Tất nhiên là không.
Đông...
Một bước bước ra, toàn thân cao thấp Lạc Tư Đặc, một khải giáp màu xanh xuất hiện.
- Hỗn Nguyên Giao Giáp, thánh khí ngũ phẩm của Ải Nhân tộc ta, lực phòng ngự, ta không cần phải nói, ngươi một hồi sẽ hiểu.
Lạc Tư Đặc nhếch miệng cười nói:
- Công kích của ngươi, thậm chí không có khả năng phá bỏ khải giáp của ta!
- Phải không?
Trong lúc ầm ầm, Mục Vân trực tiếp giết ra.
- Cố Linh Trảm Thiên Vũ.
Một thương trực tiếp bắn ra.
Trong phút chốc, thương bắn ra, bóng dáng Mục Vân đi về phía trước.
Ù ù...
Thương văn kia ngưng tụ thành một đạo sóng biển, bao trùm, bôn ba tràn về phía Lạc Tư Đặc.
- Hỗn Nguyên Giao Giáp, khai.
Xoạt!
Lạc Tư Đặc giờ phút này một bước bước ra, trên giáp trụ, xuất hiện một đạo quang mang xám tro, vững vàng bảo vệ thân thể của hắn.
Tiếng rắc rắc nặng nề vang lên, thân thể Lạc Tư Đặc run rẩy, nhưng cuối cùng, không nhúc nhích, an ổn đứng vững.
Ngũ phẩm phòng ngự giáp trụ, vốn có giá trị trân quý, so với ngũ phẩm linh khí càng thêm cường đại, giá trị cũng càng thêm trân quý.
- Tiểu tử thúi, ta đã nói rồi, ngươi công kích, căn bản không có bất kỳ giá trị gì.
Lạc Tư Đặc nhếch miệng cười nói:
- Đừng nói là ngươi chỉ là Thánh Vương cực vị cảnh, coi như là Thánh Hoàng tiểu vị cảnh, Lạc Tư Đặc ta cũng có được lực đánh một trận.
Khí tức cường đại, lúc này ầm ầm bắt đầu khởi động, Lạc Tư Đặc hừ nói:
- Bây giờ nên thử xem, công kích của ta đi?
Hỗn Nguyên Giao Giáp bảo vệ thân thể mình, Lạc Tư Đặc căn bản không lo lắng Mục Vân công kích có thể thương tổn đến hắn, mà hắn có thể không chút lo lắng, trực tiếp công kích Mục Vân.
Xoạt...
Tiếng nổ nặng nề vang lên, Lạc Tư Đặc trực tiếp đánh ra một quyền.
Quyền mang lóe lên, trên nắm tay kia rõ ràng đeo một bộ quyền sáo, mà trong lúc quyền phong gào thét, quyền sáo tràn ra ánh sáng, đúng là trong nháy mắt tăng lên cho quyền phong kia không ngừng gấp ba lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận