Vô Thượng Thần Đế

Chương 1337: Phân chia sáu bốn (1)

Bọn hắn giờ phút này vẫn không có biện pháp, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mục Vân tiếp tục tiến hành.
Nhưng so với bọn hắn, càng thêm kinh ngạc là Minh Nguyệt Tâm.
Không có người nào hiểu hơn Minh Nguyệt Tâm, giờ khắc này Mục Vân đến cùng đang làm gì.
Luyện hóa Mậu Thần Chi Đồ, hấp thu lực lượng của thần.
Thế nhưng nàng vô luận như thế nào cũng nghĩ không thông, đến cùng bởi vì cái gì, bởi vì cái gì, Mục Vân sẽ có được năng lực cường đại như thế.
Nàng vốn nghĩ rằng, Mục Vân vẻn vẹn đạt được Vân tôn giả truyền thừa, cho nên trở nên kỳ lạ như vậy, nhưng bây giờ xem ra, hoàn toàn không chỉ như thế.
Mục Vân biến hóa, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của nàng.
Mà lúc này, trong lòng Mục Vân khóc thét.
Người bên ngoài đều cho rằng hắn hấp thu hết những toái phiến Mậu Thần Chi Đồ, thế nhưng bọn sao hắn biết, đây hết thảy đều là Quy Nhất giở trò quỷ, đừng nói toái phiến Mậu Thần Chi Đồ lớn cỡ bàn tay, cho dù toái phiến Mậu Thần Chi Đồ nhỏ bằng móng, hắn đều căn bản không có hấp thu một khối.
Toàn bộ bị Quy lão hỗn đản này hấp thu cướp đoạt hết.
- Lão quy, ngươi điên rồi sao?
Mục Vân cơ hồ gào thét lên tiếng.
- Ngươi làm như thế, bọn hắn chẳng lẽ còn không đem đầu mâu chỉ trên đầu ta?
Mục Vân cơ hồ mắng ra:
- Ngươi muốn hại chết ta à.
- Ngươi sợ cái gì?
Quy Nhất lại cười hắc hắc nói:
- Mấy người bọn họ, trừ kia Minh Nguyệt Tâm đối với ngươi có uy hiếp, ai có thể có uy hiếp đối với ngươi, tiểu nha đầu kia đoán chừng coi trọng ngươi, cũng sẽ không làm gì ngươi, nàng hiện tại rất có hứng thú với ngươi đây.
Quy Nhất căn bản không thèm để ý chút nào, tiếp tục điên cuồng hấp thu, dần dần, mấy người Vô Cực Lăng Thiên đột nhiên cảm giác, xung quanh toàn bộ trong không gian thần bí, những cấm chế bình chướng tựa hồ đang yếu bớt.
Mà loại yếu hóa nà, còn đang một đường giảm xuống.
- Đi!
Đột nhiên thấy cảnh này, Vô Cực Lăng Thiên lại bất ngờ mở miệng.
Tiếng nói vang lên, Vô Cực Lăng Thiên đã bắt đầu xông phá bích chướng xung quanh, chuẩn bị trốn khỏi nơi đây.
Mà mấy người Ngọc Lãm Thiên mặc dù không có cam lòng, thế nhưng cũng không còn dám dừng lại.
Hiện tại Mục Vân đã là tồn tại bọn hắn không cách nào chống lại, lại ở chỗ này, quả thực là muốn chết.
Mục Vân nếu những dung hợp toàn bộ toái phiến kia, chỉ sợ đều có thể đến Sinh Tử cảnh thất trọng, đến thời điểm đó, bọn hắn còn như thế nào ngăn cản Mục Vân?
- Mấy thằng ngu.
Nhìn thấy mấy người Vô Cực Lăng Thiên chạy vội, trốn khỏi nơi đây, Minh Nguyệt Tâm nhíu nhíu mày, nhịn không được mắng.
Nhưng cùng lúc đó, Mục Vân lại không ngừng mắng Quy Nhất.
- Lão quy, ngươi đều nói, những vật này đối với ngươi tác dụng không lớn, ngươi làm gì cố chấp như thế? Không bằng cho ta đi!
Mục Vân hướng dẫn từng bước.
- Có chút ít còn hơn không mà.
Quy Nhất cười hắc hắc nói:
- Tiểu tử ngươi tiến cảnh bực này, ta khi nào mới có thể đợi đến ngươi giúp ta trở về vị trí trước kia? Hiện tại vớt chút chỗ tốt tóm lại là tốt hơn, vạn nhất ngày nào đó, ngươi chết rồi, ta cũng có thể tìm một túc chủ tốt hơn.
- Ngươi...
Mục Vân nhịn không được quát:
- Đã như vậy, không có đàm phán, vậy nhìn hai người chúng ta, ai lợi hại hơn đi.
Mục Vân vừa dứt lời, bước ra một bước, thiên địa chân nguyên tại bên trong cơ thể điên cuồng như dòng nước chảy, hắn bắt đầu ngăn cản Tru Tiên Đồ hấp thu những toái phiến kia.
Tiếng lốp bốp vang lên, những toái phiến kia giờ phút này triệt để bị Tru Tiên Đồ chụp lại, dung hợp đến bên trong Tru Tiên Đồ.
Mục Vân đâm nghiêng giết ra bên trong, nắm kéo những mảnh vỡ ngôi sao tiến vào bên trong thân thể của mình, mà không phải bên trong não hải.
Chỉ là một bên khác, Minh Nguyệt Tâm lại một mặt mê mang.
Dáng vẻ Mục Vân giờ khắc này nhìn qua, rất như là... Giống như là đang tranh đoạt cùng chính mình thứ gì đó.
Rất mâu thuẫn, rất kỳ quái.
Minh Nguyệt Tâm giờ phút này đứng tại chỗ, cũng không có tiến lên.
Bên trong thân thể Mục Vân truyền ra lực lượng cường đại, khiến cho nàng căn bản không có cơ hội đi lôi kéo, đi phản kháng, đi tranh đoạt những toái phiến kia.
Cho dù toái phiến rất quan trọng, nhưng nàng cho rằng hiện tại, mạng của mình quan trọng hơn.
- Tiểu Xích Lão, còn như vậy ta sẽ không khách khí!
Quy Nhất giờ phút này tức giận hừ hừ.
- Câu nói này, nên là ta nói với ngươi mới đúng?
Mục Vân tức giận bất bình:
- Ngươi mới là giọng khách át giọng chủ, bây giờ ta là chủ nhân của Tru Tiên Đồ, không phải ngươi.
- Thứ đồ vong ân phụ nghĩa, không phải ta, ngươi sớm đã chết.
- Ngươi cũng thế, không có ta, ngươi bây giờ cũng là một tấm phá đồ, một bản sách nát mà thôi.
Hai người đấu tranh bên trong hồn hải, đây hết thảy ở trong mắt Minh Nguyệt Tâm là Mục Vân một người đang biểu diễn kỳ quái.
- Hảo hảo, phân chín một, ta chín, ngươi một!
Quy Nhất đột nhiên mở lời.
Mục Vân mắng:
- Cút ngươi đi, ngươi một, ta chín còn tạm được.
- Tám hai.
- Ta là tám, ngươi hai.
- Ngươi mới là hai.
Hai người không ngừng tranh đoạt, cuối cùng, Quy Nhất bất đắc dĩ thở dài một hơi nói:
- Ta lấy ra một môn võ kỹ trao đổi với ngươi, ta sáu, ngươi bốn, như thế nào?
- Võ kỹ?
Nghe đến lời này, Mục Vân tạm thời dừng tay.
Hắn hiểu rõ, võ kỹ Quy Nhất nói tới, đều cao minh hơn rất nhiều so với võ kỹ hắn năm đó tu hành.
Cho nên hiện tại hắn trên cơ bản tương đối quen luyện võ kỹ đều đạt được từ trong miệng Quy Nhất.
Võ kỹ càng thêm lợi hại hơn kiếp trước, hắn đương nhiên lựa chọn võ kỹ càng thêm lợi hại.
- Võ kỹ gì, ngươi đến, ta nghe một chút.
Quy Nhất hừ hừ, nói:
- Ghi nhớ, võ kỹ chỉ có một chiêu.
- Võ kỹ một chiêu, ngươi hù ta à? Không đổi!
Mục Vân phản bác.
- Ngươi xác định? Không nghe một chút? Lúc trước Cửu Nguyên Diệt Tiên Chưởng chỉ có hai chiêu...
- Vậy ngươi nói nghe một chút.
Quy Nhất cười hắc hắc nói:
- Môn võ kỹ này tên Cửu U Phần Thể Quyết, là ngưng tụ kình lực từ Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình ra thi triển, chỉ là loại ngưng tụ kình lực này lại khác biệt Cửu Nguyên Diệt Tiên Chưởng, là thuộc về u ám, âm trầm, băng lãnh...
- Đừng nói nhảm, tương đương với cấp bậc võ kỹ gì?
- Tiên pháp! Bất quá là tiên pháp bất nhập phẩm giai, nhưng nếu ngươi là có thể đến Sinh Tử cảnh thất trọng, tu luyện pháp này, Thập Đại Tôn Giả muốn giết ngươi, cũng rất không có khả năng.
- Thôi đi, tiên pháp bất nhập phẩm cấp, cho ta tu luyện?
Nhìn thấy Mục Vân khinh thường, Quy Nhất nói:
- Tiểu tử ngươi, trước kia không phải Tiên Vương sao? Tiên pháp trong đầu của ngươi tầng tầng lớp lớp, ngươi có thể thi triển sao? Ngay cả tiên lực đều không đủ.
- Những tiên lực kia ngươi có cũng vẻn vẹn đủ để ngươi luyện đan, luyện khí, căn bản không đủ ngươi thi triển tiên pháp, bớt ở chỗ này sính cường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận