Vô Thượng Thần Đế

Chương 1024: Tụ tập chủ điện (1)

Thế nhưng Vạn Kiếp Quỷ Hỏa vẫn bức ra.
Tam đạo thiên hỏa!
Nguyên lai bên trong cơ thể Mục Vân có ba loại thiên hỏa.
Quỷ tiên sinh giờ phút này hối hận phát điên.
- Đáng ghét, đáng ghét!
Quỷ tiên sinh phẫn nộ hai tay quơ, tiếng bá bá bá vang lên, ba quỷ đầu bị ném ra ngoài.
Oanh...
Một tiếng tiếng nổ đùng, ba quỷ đầu nổ tung, bộc phát ra sóng gợn mạnh mẽ, từ từ tản ra.
Vạn Kiếp Quỷ Hỏa đang tiến tới lúc này cũng bị ngăn cản. Chỉ là vẫn có một đạo dư ba khuếch tán ra, lao tới phía Quỷ tiên sinh.
Cuối cùng, Quỷ tiên sinh oa oa phun ra từng ngụm từng ngụm máu tươi, thân thể giống như bị sét đánh, trốn xa rời đi.
- Lão già, thế mà chạy!
Thấy cảnh này, Mục Vân hơi sững sờ.
Bất quá Quỷ tiên sinh dù sao cũng là lão quái vật ngàn năm, không giống những thiên tài kia, tích lũy ngàn năm hùng hồn, mặc dù không địch lại, thế nhưng toàn lực chạy trốn, Mục Vân thật không bắt được hắn.
- Đa tạ Mục huynh!
Thủy Nhu giờ phút này cũng đi tới, chắp tay nói.
- Khách khí, trước đó trợ giúp đệ tử Hỏa Hành sơn ta, còn muốn cảm tạ Thủy Nhu tiên tử mới đúng!
Thủy Nhu tiên tử!
Nghe đến lời này, khuôn mặt Thủy Nhu đỏ lên.
Mục Vân lại đưa tay nắm chặt một cánh tay Thủy Nhu.
Trong lòng bàn tay tràn ngập hỏa diễm, vải che cánh tay Thủy Nhu lúc này hóa thành tro tàn.
Cánh tay ngọc trắng noãn lúc này xuất hiện, chỉ là vị trí tới gần bả vai lại là một mảnh đen nhánh.
- Đây là quỷ khí, nếu không cách nào loại trừ, sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn đối với tu vi ngươi.
Trong lúc Mục Vân nói chuyện, một đạo thiên hỏa bao phủ bả vai Thủy Nhu, chỉ là dần dần, quỷ khí trên bờ vai bị thiên hỏa tụ tập, sau đó dần dần ngưng kết thành một đoàn.
Bàn tay hất lên, một đoàn quỷ khí rời khỏi thân thể Thủy Nhu.
Búng tay một cái, quỷ khí trong lúc nhất thời bị thiên hỏa dung hợp, đốt cháy thành tro bụi.
Giờ phút này nhìn lại, cánh tay ngọc Thủy Nhu lộ ra trắng noãn, bóng loáng như dương chi ngọc, lại không có chút sưng và hắc ti xuất hiện.
- Đa tạ!
Thủy Nhu nhẹ gật đầu.
- Không cần phải khách khí!
Mục Vân bình tĩnh nói:
- Lần này Ngũ Hành thiên phủ đã ở bên ngoài quyết định đối phó ngũ đại thế lực chúng ta, chúng ta đương nhiên phải liên hợp lại.
Nghe đến lời này, trên mặt Thủy Nhu lộ ra biểu lộ giãy dụa.
- Thủy Nhu tỷ tỷ, ngươi có lời gì muốn nói sao?
Hỏa Vũ Phượng giờ phút này chú ý tới Thủy Nhu dị dạng, hỏi.
- Thật ra chỉ sợ các ngươi không biết!
Thủy Nhu thở ra một hơi, nói:
- Trước khi lần này đến đây, sư tôn nói cho ta, ngũ đại thế lực chuẩn bị đối Ngũ Hành thiên phủ!
Cái gì!
Nghe đến lời này, Hỏa Vũ Phượng thất kinh.
Ngược lại là Mục Vân, cũng không có kinh ngạc.
Điểm này, từ biểu hiện của Ngũ Hành thiên phủ, cùng với Ngũ Hành vực thí luyện lần này đã có thể nhìn ra một hai.
Nhìn thấy Mục Vân cũng không kinh ngạc, trong lòng Thủy Nhu sững sờ, mới nói:
- Sư tôn bọn hắn đã chuẩn bị liên thủ đối phó Ngũ Hành thiên phủ, lần này là Ngũ Hành Cực dẫn đội, bọn hắn năm người sẽ liên thủ, chém giết Ngũ Hành Cực, trước động thủ với các trưởng lão Ngũ Hành thiên phủ tới chỗ này, sau đó lại lao thẳng tới Ngũ Hành thiên phủ.
Hỏa Vũ Phượng suy nghĩ xuất thần.
- Ta đã sớm nên nghĩ tới!
Hỏa Vũ Phượng tự lẩm bẩm:
- Ngũ Hành thiên phủ, lần này đuổi tận giết tuyệt ngũ đại thế lực chúng ta, thể hiện rõ muốn động thủ, bọn hắn rất có thể đã biết tin tức.
- Mục huynh tựa hồ sớm có sở liệu!
Nhìn Mục Vân, Thủy Nhu mở lời.
- Ừm!
Mục Vân gật đầu nói:
- Ngũ Hành Hóa Vũ cùng Ngũ Hành Ngọc Minh trước khi chết đều tựa hồ đã tính trước về lần đi này, lại thêm lần này ngũ đại thế lực biểu hiện dị thường, cùng với Ngũ Hành thiên phủ không thích hợp, đại khái đoán được một ít.
- Ý của ngươi là, Ngũ Hành thiên phủ biết hành động của chúng ta, cho nên tương kế tựu kế, để đệ tử Ngũ Hành thiên phủ đi vào thí luyện chi địa giết chết toàn bộ chúng ta?
Nghe đến lời này, Mục Vân nhẹ gật đầu.
- Hỏng bét!
Đột nhiên, Thủy Nhu biến sắc.
- Thế nào rồi?
- Nếu Ngũ Hành thiên phủ biết ý nghĩ của năm vị tông chủ, khẳng định đã sớm chuẩn bị, vậy bên ngoài nếu như đánh lên, tông chủ bọn hắn tất sẽ bị mai phục.
Trên mặt Thủy Nhu mang lo lắng nói.
- Chuyện có lẽ không có bết bát như chúng ta tưởng tượng.
Mục Vân thở ra một hơi nói:
- Lần này tông chủ bọn hắn còn có chuẩn bị ở sau, chỉ là chúng ta không biết, Ngũ Hành thiên phủ hùng bá mấy ngàn năm, ngũ đại thế lực sẽ không dễ dàng trong lúc vội vã chế định kế hoạch này như thế.
Lời tuy như thế, thế nhưng nếu như thật đánh lên, trong lòng Mục Vân cũng cực kì không có lực lượng.
Ngũ Hành thiên phủ cường đại, không chỉ đệ tử các môn phái ngũ đại thế lực, ngay cả hắn cũng cảm giác được nguy cơ vô hình.
Trong lúc nhất thời, mấy người cũng bắt đầu trầm mặc.
Ngũ Hành thiên phủ trong mắt bọn họ, một mực là cường đại không thể mạo phạm.
Ngũ đại thế lực liên thủ thật là đối thủ của Ngũ Hành thiên phủ sao?
- Thủy Nhu tiểu thư, vừa rồi ngươi ở bên trong tòa đại điện này phát hiện cái gì sao? Ngươi tranh chấp cùng Quỷ tiên sinh mà không lui.
- Ngược lại không có phát hiện kỳ trân dị bảo gì, chỉ cảm giác tòa cung điện này không giống nhau lắm với cung điện khác, bên trên hương vị, thiếu một chút cái gì.
- Ừm?
Vừa dứt lời, Mục Vân cũng hào hứng, mỉm cười, đi vào bên trong đại điện.
Bọn người còn dư cũng chậm rãi đuổi theo.
Vừa tiến vào đến bên trong đại điện, Mục Vân khẽ giật mình.
Một cỗ mùi vị quen thuộc, xuất hiện trong lòng hắn.
Trận pháp!
Nếu như vẻn vẹn chỉ là trận pháp, còn chưa đủ dùng để Mục Vân kinh ngạc.
Thế nhưng bên trong trận pháp kia lại có một tia khí tức lưu động, để Mục Vân rất là động tâm.
Đi ra phía trước, một lực cản không hiểu ngăn cản Mục Vân.
Chỉ là đối với trận pháp, dùng tu vi Mục Vân kiếp trước, những thứ này, quả nhiên không tính là cái gì.
Mỉm cười, Mục Vân xuất thủ, bên trong trận pháp, một đạo khí tức bàng bạc khuếch tán ra.
Khí tức kia từ từ tản ra, cuối cùng phá vỡ.
Mục Vân bước vào trong đó.
Trong lúc nhất thời, huyết khí quanh người lăn lộn.
Trong một khoảnh khắc này , Mục Vân cảm giác tinh huyết, cùng với long huyết trong cơ thể mình phát sinh biến hóa long trời lở đất.
Loại biến hóa này, mang theo khí tức làm người ta run sợ.
Thân thể Mục Vân lúc này triệt để biến thành một bộ phận ở trong đó, chỉ là còn chưa tới đạt tình trạng luân hãm mình, cho nên Mục Vân tuyệt không ngăn cản loại cảm giác này.
- Chớ vào!
Đột nhiên nhìn thấy bọn người Thủy Nhu, Hỏa Vũ Phượng muốn bước vào, Mục Vân quát.
- Ngươi làm sao vậy, Mục Vân?
Nhìn thấy Mục Vân khẩn trương, Hỏa Vũ Phượng sững sờ, dừng bước lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận